Tuy nàng nhớ rõ gia đình  đẻ của Lưu thị hình như  hiền hòa, cuộc sống sinh hoạt hằng ngày cũng khá sung túc.
 ở thời đại , nữ nhi gả  ngoài như bát nước hắt , huống chi còn mang theo con nhỏ về nhà  đẻ trú ngụ thì trong mắt  ngoài chính là hành động  chính đáng.
Hơn nữa Lưu thị là nữ nhân  xuất giá, mặc dù song  cùng các ca ca trong nhà yêu thương, nhưng trong nhà còn hai vị tẩu tử,  dễ nảy sinh những mối quan hệ vô cùng tế nhị.
Tô Mộc Lam  đây tuy   quan tâm tới Lưu thị, nhưng mà  tiên  chuẩn  một loạt công việc khai trương cho cửa hiệu Thất Lý Hương,  đó   nhân lúc chúng nhân nông nhàn mà nhanh chóng xây thêm phòng ốc, cho nên chỉ  thể chờ hai việc  xong xuôi,  còn vướng bận nữa mới  thể  dư dả tinh lực mà  tới thăm Lưu thị.
Nàng hoài niệm thuở nọ Lưu thị vô cùng ưa thích món bánh trứng gà nàng làm, cũng nghĩ trong nhà Lưu thị hẳn   ít tiểu hài nhi, cho nên Tô Mộc Lam bèn dùng giỏ tre nhỏ chất đầy bánh trứng gà, tìm đến thôn Lưu gia.
Tô Mộc Lam  từng đặt chân đến phủ  của Lưu thị,  nên khi đặt chân đến cổng làng, nàng dùng bánh trứng gà làm thù lao, tìm một đứa trẻ dẫn lối cho .
Lúc  chính là thời khắc lúa mạch ngả màu vàng rực.
Tựa như câu ngạn ngữ: lúa mạch  vàng, ghé thăm mẫu .
Đây là câu  thường truyền miệng, ngụ ý đây chính là thời điểm  lành để thăm viếng  quyến.
Cũng bởi câu   mà hiện giờ  nhiều khách bộ hành qua , thấy Tô Mộc Lam là một nàng thiếu phụ trẻ tuổi, cũng cầm bánh điểm tâm như những  khác, tiểu hài nhi  liền tiếp nhận bánh trứng gà, dẫn nàng  về phía phủ  của Lưu thị.
Còn  tới nhà mẫu  của Lưu thị, từ đằng xa  trông thấy hai đứa trẻ Đại Hổ và Nhị Hổ đang nô đùa ném túi cát cùng lũ tiểu hài tử khác ở cửa.
Hai đứa nhỏ  thấy Tô Mộc Lam tới, Đại Hổ  thiện chào hỏi,  đó sai bảo Nhị Hổ tức tốc chạy về nhà, bẩm báo một tiếng với Lưu thị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-383.html.]
"Tô bá nương,  bá nương  ghé thăm?" Đại Hổ  dẫn Tô Mộc Lam hướng về phủ  ,  giới thiệu đám tiểu hài tử  cạnh: "Đây là tam biểu ca, tứ biểu ca, lục biểu , đây là Tô bá nương ở thôn Bạch gia."
Ba đứa trẻ  thấy Tô Mộc Lam tuổi còn thanh xuân, liền đồng thanh hô một tiếng: "Kính chào Tô bá nương."
Nhìn bốn đứa trẻ đều là những  vô cùng am hiểu lễ nghi phép tắc, cung kính với bậc trưởng bối, Tô Mộc Lam thầm nghĩ Lưu gia hẳn  dạy dỗ  , liền vén tấm khăn ở bên  giỏ tre , hỏi trong nhà bọn chúng  mấy đứa trẻ nhỏ để liệu bề phân phát bánh trứng gà cho chúng ăn.
"Cảm ơn Tô bá nương, chúng cháu  đói bụng, bá nương cứ mang  nhà   ạ." Một đứa bé cầm đầu mà Bạch Đại Hổ gọi là tam biểu ca đáp lời, nhẹ nhàng khước từ tay Tô Mộc Lam.
Khách nhân  đặt chân  nhà, vật phẩm khách mang tới, lũ tiểu bối bọn chúng nào dám tự ý dùng .
Dẫu là thức ăn điểm tâm, cũng  hiếu kính song  .
Tuy trong đó  phần của lũ trẻ, nhưng cũng  đợi phụ mẫu phân phát mới  thưởng thức.
Tuyệt nhiên   phép tự tiện nhận lấy thức ăn từ tay khách nhân.
Đan Đan
Tô Mộc Lam vốn cũng nghĩ, Lưu thị ôm nỗi giận dỗi mà trở về nhà mẫu , gia quyến bên mẫu  nàng đối với bên phủ phu quân nàng tự nhiên sẽ  chút oán trách, mà nàng là bằng hữu của Lưu thị bên nhà chồng, cũng  cố gắng tạo chút hảo cảm, để gia quyến bên mẫu  nàng thêm thấu hiểu mà chấp thuận cho Lưu thị lưu  nơi đây.
Bởi , Tô Mộc Lam đối đãi vô cùng ân cần với đám trẻ nhỏ, song nào ngờ, đám tiểu hài tử   am hiểu lễ nghi đến thế.
Những gia tộc  thể dạy dỗ nên những hài tử hiểu quy củ đến , tất  là những  vô cùng trọng tình trọng nghĩa.
Trong lòng Tô Mộc Lam nghĩ , liền chẳng khuyên can thêm nữa, thu  giỏ bánh trứng gà,  : "Bé ngoan." Ba đứa trẻ  khen ngợi như   chút ngượng ngùng, cúi đầu  bẽn lẽn.