Bốn đứa trẻ rửa sạch tay, chuẩn  dọn cơm và thức ăn, nhưng   thấy  bàn trong sân bày đầy những món ăn còn sống,  qua chế biến.
Mà  bàn còn đặt một chậu than hồng, phía  chậu than  một chiếc niêu lẩu thật lớn.
Trong niêu lẩu đang sôi sùng sục,  nóng bốc lên nghi ngút, mang theo hương thơm ngào ngạt.
Mà mùi hương  chính là mùi chúng  tan học trở về  ngửi thấy, song so với hương vị lúc bấy giờ, hương thơm lúc   càng nồng đậm, quyến rũ hơn bội phần.
"Mau tới dùng bữa." Tô Mộc Lam đón các con an tọa,  đó đem những chiếc bánh bột ngô tới, "Trước hết hãy dùng thịt,  khi dùng thịt xong sẽ đun nấu thêm các món khác để dùng."
"Đây là  đầu tiên  thử làm món . Các con mau mau nếm thử , xem hương vị  ?"
Bốn đứa trẻ  , thấy Tô Mộc Lam cầm chiếc đũa lên, chúng cũng tự  gắp miếng thịt dê lên mà thưởng thức.
Hương vị đậm đà, thịt dê tươi ngon,  chút vị cay the, chẳng những  át   sự tươi ngọt của thịt dê, ngược  còn kích thích vị ngon của món ăn thêm bội phần.
Chúng chỉ cảm thấy hương vị thịt dê quả thực tuyệt hảo.
"Ngon quá!"
Bốn đứa trẻ  ngớt lời xuýt xoa khen ngợi, đũa trong tay cũng chẳng ngừng nghỉ phút giây nào.
Chờ thịt dê trong niêu lẩu  vơi gần hết, Tô Mộc Lam bèn cho lá cải trắng, đậu phụ… cùng mấy loại đồ ăn kèm kết hợp với  thả  trong nồi.
Lá cải hút trọn tinh túy nước lẩu thịt dê, hương vị quả là tuyệt vời khó tả. Vả   khi  dùng thật nhiều thịt, hiện giờ thêm một ít đồ ăn kèm cũng khiến chúng cảm thấy bớt ngấy hơn.
Nói tóm , bữa cơm  quả thực  thể xem là mỹ vị tuyệt trần.
Đan Đan
Mà đến khi dùng hết, trong nồi  bao gồm cả thịt dê, lá cải, rau củ đều  ăn sạch sẽ, chẳng còn sót  chút nào.
Xét cho cùng, nồi lẩu thịt dê hầm  coi như  thành công mỹ mãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-342.html.]
Giờ đây Phùng thị  thể thốt  lời , Tô Mộc Lam trong lòng tin rằng là thật chứ chẳng  giả dối.
"Nếu , trong   cũng   cơ sở để suy xét ." Tô Mộc Lam khẽ mỉm , gật đầu đôi ba .
Tới chiều, Tô Mộc Lam tìm đến Ngô Ký tiệm, mang theo một ít thịt dê kho tộ đến, mời vợ chồng Ngô Trác Viễn cùng thưởng thức, cả hai phu phụ cũng ứng đáp tương tự Phùng thị.
Sau khi nếm qua các món, trong  Tô Mộc Lam cũng coi như   căn cứ vững chắc.
Bản  nàng  tỉ mỉ nếm thử  nếm thử  thang hầm của món thịt dê kho tộ, điều chỉnh lượng gia vị trong nồi thịt hầm , thưởng thức cho đến khi tự thấy  ý mới thôi.
Khi mặt trời  lên cao, Lục Văn Tình sửa soạn y phục chỉnh tề, chuẩn  xuất môn.
Liên Kiều  bất an, trầm ngâm chốc lát  , "Tiểu thư,  cần nô tỳ   một chuyến chăng?"
Nếu Ngô Ký cố tình chối từ, nếu nô tỳ  thì Lục Văn Tình cũng sẽ  khó xử bẽ bàng như .
Trong phủ mấy năm nay trải qua vô vàn biến cố, Lục Văn Tình   chịu đựng quá nhiều, Liên Kiều tận mắt chứng kiến, thật  đành lòng để nàng  chịu thêm đả kích nào nữa.
Cứ gieo hy vọng hết   đến  khác, rốt cuộc chỉ  nhận về sự thất vọng.
Lục Văn Tình hiểu rõ thâm ý của Liên Kiều, vươn tay vỗ nhẹ lên vai nàng,  : "Không , phen  may   quá tệ. Hơn nữa nếu Ngô chưởng quầy thực  lòng  hợp tác, nếu   đích  đến, ngược  sẽ lộ vẻ sơ suất, cơ hội đến tay mà  bỏ lỡ, đến lúc đó hối hận cũng chẳng kịp nữa."
Đã tới nông cảnh   thì tuyệt nhiên  thể đánh mất bất kỳ tia hy vọng nào.
Còn về cái gọi là tôn nghiêm, Lục Văn Tình  chẳng còn bận tâm đến nữa.
Liên Kiều hiểu, nhưng trong   dâng lên chút hụt hẫng, chỉ khẽ ứng lời,  đỡ Lục Văn Tình lên xe ngựa.
Thẳng một mạch tới Ngô Ký tiệm, Ngô Trác Viễn  đợi sẵn  cửa.
"Ngô chưởng quầy." Lục Văn Tình vội vã hạ xe, "Thỉnh Ngô chưởng quầy chờ lâu."
"Lục chưởng quầy quá khách khí ." Ngô Trác Viễn  , "Theo như lời Lục chưởng quầy  đề cập  đó về ý  hợp tác làm ăn với Ngô Ký tiệm chúng ,   hỏi qua ý kiến của Tô tẩu tử, chúng   thương nghị một lượt. Ta  mời Lục chưởng quầy đến phủ Tô tẩu tử một chuyến, chúng  sẽ cùng  bàn bạc kỹ lưỡng một phen. Chẳng  Lục chưởng quầy  rảnh rỗi cùng   một chuyến đến phủ Tô tẩu tử  chăng?"