"Ngươi xem ngươi kìa, tầm mắt thật hạn hẹp, chẳng  gì sất! Những   sách như thế  chỉ bản   học vấn uyên thâm mà còn tự  kiếm  tiền tài, cần gì để ý tới việc nhà vợ  giàu   ? Để   cho ngươi ,   sách luôn coi thường tiền tài, e ngại những kẻ buôn bán nặng về đồng tiền, kém thanh nhã. Bản  gia đình nhà   vốn là dòng dõi thư hương thanh quý. Ta   cháu gái  của Trịnh thị chỉ là một cô nương con nhà nông bình thường, cuộc sống hằng ngày cũng chẳng khá giả là bao, vóc dáng  cao ráo,   còn  tròn trịa."
"Điều kiện tầm thường như thế mà cũng  thể gả  nơi  như  ư? Thanh Hà nhà   lẽ còn khá hơn nàng  nhiều."
"Thanh Hà nhà    dáng dấp cao ráo,  thể khỏe mạnh, nấu cơm tề gia nội trợ,  thứ đều giỏi giang. Vậy mà  xem những kẻ đến cầu hôn năm nay,  là những kẻ tầm thường, vô dụng, thật sự chẳng  ai  mắt. Ngay cả nhà khá giả nhất cũng chỉ  hai con trâu, và thêm vài mẫu ruộng đất so với nhà  mà thôi."
"Ôi chao, chắc ngươi còn   điều . Cháu gái của Trịnh thị  chữ,  thông hiểu sách vở. Cha của nàng là một lão đồng sinh, trong nhà chỉ  một cô con gái, từ nhỏ    nhiều loại sách. Chẳng  như  là xứng đôi  lứa với vị tú tài   ? Ngươi ngẫm  xem, tú tài  thích  sách,  tâm sự với hiền thê về một cuốn sách nào đó, kết quả bà vợ    lấy một chữ, thế thì còn gì là tao nhã nữa chứ?"
"Phải ,    các quan lão gia khi nạp  đều chuộng   học vấn, gọi là hồng tụ thêm hương đó. Ta thấy  là ngươi bảo Thanh Hà nhà ngươi cũng theo học một chút,  khi  chữ nghĩa thì   vận mệnh sẽ đổi . Nam nhi   ngoài làm việc,  chữ sẽ dễ bề tìm  công việc , còn nữ nhi học  chữ nghĩa, há chẳng  sẽ dễ bề tìm  hôn phu môn đăng hộ đối ?"
"Các ngươi   dễ dàng quá ? Học chữ  sách, nào  là chuyện dễ như trở bàn tay. Giờ  tìm vị  nào chịu thu nhận nữ nhi làm học trò chứ?"
"Có gì khó , chẳng  Tô thị   đưa ba đứa nữ nhi đến tộc học đó ? Ta thấy vị  cũng  vui vẻ nhận lời. Nếu , ngươi cũng thử đưa Thanh Hà nhà ngươi qua đó học một thời gian xem ."
"Tô thị nhà   chẳng thèm màng lời đàm tiếu, lẽ nào  cũng   ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-321.html.]
"Nói gì đến chuyện chẳng thèm màng lời đàm tiếu? Ngươi đúng là tầm mắt hạn hẹp! Hãy mở to mắt  mà xem, nếu việc nữ nhi  sách là chuyện hổ thẹn,  tại  vị tú tài   một mực chỉ  cưới nàng mà  chịu  ai khác? Ta thấy,  lẽ  kẻ cố tình gièm pha,  cho nữ nhi các nhà khác đều  theo học, để duy nhất con gái nhà   vẻ cao quý. Đến khi làm bà mối, há chẳng  sẽ thu về lợi lộc khổng lồ ?"
"Ta thấy lời  quả  lý. Quả thật  kẻ tự  chiếm  chút bổng lộc, nhưng  sợ  san sẻ cho  khác, nên mới rêu rao rằng miếng thịt  vị chua  thể ăn. Ngươi thử nghĩ xem, Tô thị là hạng  nào chứ? Nàng   khéo tay bếp núc,  giỏi việc buôn bán. Một  tinh ranh như thế, nếu nàng    đưa nữ nhi đến tộc học, lẽ nào việc  sách   là chuyện bất hảo?"
"Quả thật  chuyện như ... Nếu  như , chẳng lẽ chúng   nên học theo nhà Tô thị ?"
"Ta dự định đưa nữ nhi thứ ba nhà   học. Con gái thứ ba nhà  dung mạo  đến nỗi nào,  thông minh lanh lợi. Nay cho theo học chữ nghĩa mấy ngày, nhận  mặt chữ, nếu  thể tìm  hôn phu , đó há chẳng  là một điều đáng mừng ?"
"Vậy thì  cũng cần  suy tính kỹ càng mới ..."
Đan Đan
Việc phơi khoai lang đỏ khô họ  học theo , làm thức ăn cũng   sánh bằng, nhưng việc đưa nữ nhi nhà  tới tộc học để  sách thì chuyện  vẫn  thể noi theo.
Mấy vị phụ nhân nơi đây lẩm nhẩm bàn tán hồi lâu, chờ đến giờ nấu cơm mới chịu về nhà.
Sau khi về nhà, họ  tiếp tục thương lượng với  nhà về chuyện đưa nữ nhi  học.