Bởi lẽ nàng  mua ngô để nổ bỏng,   lên trấn mua thêm gạo, mì, đường mạch nha, dầu ăn và ti tỉ thứ lặt vặt khác, Tô Mộc Lam liền tìm đến Bạch Vũ Trụ trong thôn.
Xét về  phận, Tô Mộc Lam  gọi Bạch Vũ Trụ một tiếng thúc thúc.
Gia đình Bạch Vũ Trụ nuôi một con bò, đồng thời cũng sắm sửa một cỗ xe bò. Những lúc nông nhàn, y thường dùng xe để chở khách hoặc vận chuyển hàng hóa.
Ví như mỗi ngày lên trấn, chở một  thu một đồng. Một ngày chạy vài chuyến, y  thể kiếm  hơn hai mươi đồng.
Tô Mộc Lam xem cỗ xe  như một phương tiện vận chuyển hàng hóa tiện lợi. Đường sá  hề gần,    mất gần nửa ngày,  còn cần y giúp khuân vác đôi chút, thế nên Bạch Vũ Trụ thu mười đồng tiền xe.
Để tiện bề công việc, Tô Mộc Lam dẫn theo Bạch Thủy Liễu cùng .
Xe bò kẽo cà kẽo kẹt, chầm chậm lắc lư. Bạch Vũ Trụ điều khiển xe  thuần thục, con bò cũng vô cùng ngoan ngoãn, suốt dọc đường   hề khiến    xe cảm thấy xóc nảy chút nào.
Thôn Hà Tây  cách đó một quãng đường,   rõ vị trí cụ thể, nên  hỏi thăm một hồi. Ước chừng mất đến một canh giờ mới tìm  tới địa chỉ nhà Trương Võ Hà  cây ngô đồng to như lời vị phụ nhân họ Đỗ,  chuyên bán ngô để nổ bỏng,  chỉ dẫn.
Thật may mắn, khi đoàn  Tô Mộc Lam  dừng   cửa, thì Đỗ thị đang bưng một chậu nước từ trong sân bước , bộ dáng dường như  đổ nước bẩn .
Tô Mộc Lam  thấy Đỗ thị, nàng khẽ mỉm , song  đợi nàng cất lời, Đỗ thị  làm rơi chậu trong tay, phát  tiếng "Loảng xoảng" vang dội.
Tâm trạng kích động khôn cùng.
Lúc  Đỗ thị chỉ cảm thấy tâm can nàng  đập rộn ràng như  nhảy khỏi lồng ngực. Khi trông thấy Tô Mộc Lam, ánh mắt nàng tràn đầy vui mừng, tựa hồ  bay  ngoài ngay lập tức.
Nàng đến, nàng  đến .
Cuối cùng thì nàng cũng  đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-242.html.]
Thuở   thím ở thôn bên cạnh  Tô Mộc Lam bán bỏng ngô  trấn kiếm lợi gấp mấy chục , Đỗ thị quả thực vô cùng tức giận, chỉ  lập tức  tìm Tô Mộc Lam để đòi  lẽ công bằng.
May mắn , lúc  thím  khuyên nhủ để nàng bình tâm , chờ đến khi Tô Mộc Lam đích  tìm đến, liền  thể tăng giá ngay tại chỗ, lúc đó sẽ thu về cả vốn lẫn lời.
Sau khi  những lời , Đỗ thị  còn  họp chợ bán hạt ngô nữa. Nàng  cả ngày ở nhà  mây ngắm trăng, chỉ mong ngóng Tô Mộc Lam chủ động tìm đến cửa, nhưng ngày qua ngày vẫn bặt vô âm tín.
Đặc biệt là khi   Tô Mộc Lam hợp tác với  khác mở một cửa hàng ở  trấn, nghĩ đến việc Tô Mộc Lam dùng hạt ngô của nhà  mà thu  nguồn lợi kếch xù như , Đỗ thị liền cảm thấy trái tim  như  cắt từng nhát.
 giờ thì  , Tô Mộc Lam  đích  tìm đến nàng để mua hạt ngô,  chuyện cũng trở nên dễ bề thương thảo.
Đan Đan
Đặc biệt hơn, Tô Mộc Lam còn mang theo xe bò tới, lúc  ắt hẳn là  thu mua lượng lớn hạt ngô từ chỗ nàng.
Chỉ tiếc, nàng   còn là  mà Tô Mộc Lam  thể dễ bề lừa gạt như thuở mới quen.
Lần , dù thế nào  nữa, nàng  cũng  đoạt  tất thảy những gì  đáng  hưởng.
Đỗ thị càng ngẫm càng thấy lòng bừng bừng hưng phấn, đôi hài của nàng  vấy  nước bẩn từ bồn gỗ cũng chẳng hề màng tới, ngay cả chiếc bồn gỗ rơi lăn lóc  đất cũng chẳng buồn nhặt lên.
Mà Tô Mộc Lam  mặt đất lênh láng nước, bồn gỗ lăn mấy vòng mới chịu dừng,  đó   Đỗ thị giờ phút  hưng phấn tột độ, trong lòng Tô Mộc Lam dấy lên đôi phần nghi hoặc.
  đợi nàng kịp suy nghĩ thêm, Đỗ thị  cất lời : "Tới mua hạt ngô ?"
"Phải." Tô Mộc Lam khẽ gật đầu, "Ta  mua ít hạt ngô."
"Nhìn dáng vẻ của ngươi thế , chắc hẳn  mua nhiều  ?" Đỗ thị hỏi.
"Phải." Tô Mộc Lam  gật đầu thêm một  nữa.
Nhận  đáp án khẳng định, Đỗ thị đắc ý vênh váo  mặt.