Con mèo Đại Hoàng  thể linh hoạt khẽ nhảy từ đầu tường xuống, cọ sát  chân Tô Mộc Lam,  đó ngẩng đầu  về phía   mà cất tiếng kêu hai hồi.
"Chẳng  Đại Hoàng  là miêu  cẩu mà cái mũi  nhạy đến thế." Bạch Mễ Đậu vuốt ve bộ lông mềm mại, óng ả của Đại Hoàng, gắp một đũa mì sợi đặt  cái bát sứt cũ kỹ trong nhà cho nó.
Cái bát  sứt mất một mảng lớn, vốn dĩ   bỏ xó trong một góc bếp.
Từ khi Đại Hoàng đảm nhận trọng trách đuổi chuột  mỗi đêm trong nhà Tô Mộc Lam, để khao thưởng cho công lao của nó, cái bát sứt  liền trở thành chén ăn của Đại Hoàng.
Mì sợi ngấm vị thịt, Đại Hoàng khoái trá dùng bữa, thỉnh thoảng  ngẩng đầu lên, cất tiếng kêu "meo, meo" hai hồi.
Đây là chú miêu gia đình, chính nó cũng thường xuyên bắt  đôi ba con mồi nhỏ,  còn dùng chút cơm canh của chủ nhân, bởi  mà  thể  nuôi dưỡng đến béo mầm.
Tô Mộc Lam  Đại Hoàng hình như  mập mạp hơn   một phần, khẽ tủm tỉm  .
"Bây giờ Đại Hoàng càng thích đến nhà chúng  hơn, lúc nào cũng dùng bữa no căng bụng tròn vo, mới bằng lòng trở về nhà." Bạch Thủy Liễu cũng bật , " mà nó  ngoan, nếu   phép, nó tuyệt đối sẽ  tự tiện  kiếm ăn."
"Buổi tối còn  thể đuổi chuột, Đại Hoàng chính là chú miêu bắt chuột lợi hại nhất thôn , bất cứ con chuột nào  thấy tiếng kêu của nó cũng đều  dọa vỡ mật." Bạch Trúc Diệp cũng khúc khích , tiếp lời, "Đáng tiếc Đại Hoàng là miêu đực, nếu là miêu cái, ít nữa  thể sinh hạ những chú miêu con, ắt hẳn chú nào cũng sẽ lợi hại khôn cùng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-227.html.]
Miêu con ?
Trong lòng Tô Mộc Lam chợt khẽ giật .
Đan Đan
Chuyện là, dạo  Lưu thị   nhà  đẻ của bà   một con mèo  sắp sinh. Đến khi , bà chỉ giữ  một con mèo con. Tính toán thời gian,  lẽ tiểu miêu  cũng  gần tròn một tháng, chính là thời điểm thích hợp để đem về nuôi dưỡng.
Chờ khi nào rảnh tay đôi chút,  sẽ ghé nhà Lưu thị hỏi thăm, xem  còn mèo con nào chăng,  đổi lấy ít lương thực mà mang một con về nuôi. Tô Mộc Lam vốn yêu thích loài mèo, cảm thấy trong nhà  thêm một tiểu động vật lông xù thì lạc thú sẽ tăng lên bội phần.
Nghĩ đoạn, Tô Mộc Lam  kìm  mà xoa nhẹ lên  Đại Hoàng. Đại Hoàng ngước  Tô Mộc Lam, khẽ "meo meo" một tiếng,  thong thả l.i.ế.m sạch bát cơm của ,  đó  tiếp tục l.i.ế.m gọn gàng đôi móng vuốt. Đại Hoàng quả thực  ưa sạch sẽ, bộ lông   cùng "bao tay trắng" nơi móng vuốt đều tinh tươm  tì vết, chẳng hề vương chút bụi bặm nào. Tô Mộc Lam  thấy cảnh  thì mỉm  híp cả mắt.
Sáng hôm , Tô Mộc Lam dậy từ tinh mơ, giao cho các con nhiệm vụ phơi khoai lang đỏ khô ở nhà, còn một  nàng thì  lên trấn để xem xét tình hình buôn bán, thăm dò thị trường của cửa hàng Ngô Ký hôm nay. Nàng  sớm nên khi  đặt chân đến, cửa hàng cũng chỉ mới  mở cửa.
Tấm biển hiệu "Ngô Ký" tuy   mạ vàng son lộng lẫy như "Ngụy Ký", song nét chữ mới tinh, đề đạc ngay ngắn, cửa chính   cũng  lau rửa tinh tươm, dán lên đôi câu đối mới. Để mừng khai trương, hai bên cửa còn treo đôi đèn lồng đỏ rực, trông từ xa  thấy vô cùng bắt mắt. Tất cả  thứ đều toát lên vẻ tinh tươm, mới mẻ. Ngô Trác Viễn và Ngụy thị còn nhờ  làm một tấm bảng lớn treo  cửa,  đó ghi rõ tên các loại thực phẩm cùng giá cả.
Đây cũng là làm theo lời đề nghị của Tô Mộc Lam, niêm yết danh mục hàng hóa và giá bán ngay từ đầu để khách nhân dễ bề nắm rõ bên trong cửa hàng bày bán những gì, giá cả  , hầu tiện bề quyết định  nên bước  mua sắm  , giảm bớt những phiền phức  cần thiết. Để đề phòng đa  bách tính ít học   chữ,  bảng ghi chú tạm thời còn  mô phỏng bằng những họa đồ sơ lược, trông  rõ ràng   trực quan.
Hôm nay là ngày hai mươi hai,   ngày phiên chợ, nên    từ các thôn làng đổ về họp chợ. Bởi , đường sá lúc   tấp nập, nhộn nhịp như những ngày chợ phiên.