"Dạ, chúng bạn đều  về cả ,  là  xuống ruộng làm việc." Bạch Lập Hạ đáp: "Đại tỷ dặn chúng  cũng chẳng thể chơi đùa mãi , nên về nghỉ ngơi chốc lát,  cũng sửa soạn  bắt sâu, hoặc đào chút rau dại về."
Trong nhà tuy  cần dùng rau dại làm lương thực, nhưng đào về để nuôi gà cũng .
Trên ruộng  chẳng còn việc gì, mà chuyện bếp núc thì chúng chẳng thể nhúng tay, chi bằng tìm lấy vài việc khác mà làm .
"Chà, y phục mới !" Bạch Mễ Đậu thấy Bạch Trúc Diệp đang may vá, liền tò mò tiến  gần ngắm .
Bạch Thủy Liễu cũng cầm một bên tay áo  mới may xong lên xem, nhận thấy nửa đường chỉ may thì thẳng tắp khéo léo, nửa còn    chút cong vẹo.
Hiển nhiên, đường may thẳng thớm  là do Bạch Trúc Diệp thêu thùa, còn về phần xiêu vẹo  thì….
"Khụ khụ…" Bạch Thủy Liễu đặt tay áo xuống,  : "Tay nghề của Trúc Diệp quả nhiên càng ngày càng tiến bộ."
Bạch Trúc Diệp ngửa mặt lên, mỉm  với Bạch Thủy Liễu.
Tô Mộc Lam thấy ba đứa Bạch Thủy Liễu  việc may vá y phục của Bạch Trúc Diệp  thành quen mắt, liền hiểu  lời Bạch Trúc Diệp    sai, bèn  bảo: "Tay nghề của Trúc Diệp tinh xảo thật, sánh  với các tiệm may  trấn  chứ."
" , phụ  thuở  cũng thường khen như ."
Bạch Thủy Liễu  , dọn dẹp  đồ vật, đoạn dẫn Bạch Lập Hạ và Bạch Mễ Đậu bước  ngoài: "Nương, chúng con  một lát sẽ trở về ngay."
"Về sớm một chút, đừng ham làm việc quá sức. Hôm nay   việc gấp gì, chúng  sẽ dùng bữa tối sớm hơn một chút." Tô Mộc Lam dặn dò: "Bữa tối nay, chúng  sẽ dùng bánh khoai tây sợi."
Giờ đây gió  nổi lên, trời cũng  mát mẻ, việc  bắt sâu  đào rau dại cũng   công việc nặng nhọc gì, Tô Mộc Lam bèn để mặc bọn trẻ.
"Dạ." Ba tiểu củ cải nhỏ đồng thanh đáp lời, đoạn cầm đồ vật cùng  bước  cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-115.html.]
Tô Mộc Lam gọt vỏ khoai tây tề chỉnh,  cẩn thận thái thành từng sợi nhỏ.
Khoai tây  thái sợi cũng chẳng cần rửa quá kỹ, cốt là để tránh trôi hết tinh bột. Sau đó, nàng cho thêm chút bột mì, nêm nếm chút muối,  nắn thành từng miếng bánh tròn nhỏ đặt  chảo áp chảo. Chiên cho đến khi hai mặt vàng ruộm, sợi khoai tây mềm mại là  thể gắp  khỏi chảo.
Để món ăn thêm phần hương vị, khi bánh khoai tây sợi  chín tới, nàng rắc thêm chút hành lá băm nhỏ. Hơi nóng còn vương   bánh sẽ làm chín hành, khiến khắp các miếng bánh sẽ tỏa  hương thơm nồng của hành lá.
Bánh khoai tây sợi thơm lừng, gỏi dưa chuột thanh đạm, trứng chiên ớt xanh cùng cháo gạo loãng   dọn lên bàn ăn  khi mặt trời khuất bóng.
"Thật ngon miệng!"
"Thơm quá chừng!"
"Con  thêm một miếng, , hai miếng mới đủ…"
Lời khen ngợi, như thường lệ,  vang vọng khắp căn nhà chính.
Tô Mộc Lam bước  ngoài khi mặt trời  ngả bóng đỉnh đầu.
Trên tay nàng xách một chiếc giỏ mây, bên trong phủ lớp vải trắng. Dưới lớp vải , ẩn chứa hai phần bánh tai mèo, một phần lớn và một phần nhỏ hơn.
Vừa tới  cửa nhà Phùng thị,  cánh cổng đang mở rộng, Tô Mộc Lam cất tiếng hỏi: "Phùng tẩu tử  ở nhà ?" "Có đây!" Tiếng Phùng thị vọng  từ trong sân.
Đan Đan
Tô Mộc Lam xách giỏ trúc bước , thấy Phùng thị đang trải chiếu  sân,  đó trải thêm chăn lên để chuẩn  phơi ruột chăn bông. Ruột chăn bông  làm từ bông mới,  trắng như tuyết, mềm mại, bên ngoài  dệt thành hình lưới ô vuông.
Những nhà bình thường khi làm chăn, nếu  nhồi bông thì sẽ tự làm, nếu  thì thuê . Sau khi nhồi, bông sẽ mềm mại hơn. Người  thường trải một lớp bông  trong chăn,  phủ thêm một lớp chăn nữa, từng hàng một  khâu . Cách làm chăn  tuy chắc chắn, nhưng lâu ngày bông vẫn sẽ dịch chuyển,  chỗ mỏng ,  chỗ  dày lên.
Thế nhưng, nếu sợi bông  đan ngang dọc, dệt thành một hình lưới dày đặc thì  khác hẳn. Ruột bông luôn phẳng phiu và mềm mại,    mắt mà dùng cũng vô cùng thoải mái.