Nếu là đời Kỳ Minh thấy đường nhón mũi chân thì chỉ coi là nọ thói quen như thế. thế giới giống , trong nhận thức của , chỉ quỷ ám mới nhón mũi chân đường .
Nếu Hân Hân thật sự quỷ ám , thì cảm giác quỷ dị mà Hân Hân thể hiện đó đều lời giải thích.
Vì tiếng chồng lên , bởi vì nó xuất phát từ hai cơ thể; vì Lão Thích rõ ràng vô cùng cưng chiều đứa cháu gái tỏ vẻ sợ hãi với cô bé; vì Lão Thích tìm thiên sư giải quyết chuyện trong nhà, thể gọi điện thoại , Hân Hân thì thần quỷ mà xuất hiện bên cạnh Lão Thích ở khắp nơi.
Bởi vì một con quỷ, hiện tại đang ở trong cơ thể của Hân Hân.
Ý thức điều , khi Hân Hân một nữa, Kỳ Minh chỉ cảm thấy lạnh cả lưng.
Cậu cúi đầu Hân Hân, Hân Hân với , thoạt cô bé tươi ngây thơ hồn nhiên, chỉ là trong ánh mắt chút thần thái, chỉ bóng đêm mênh m.ô.n.g vô tận.
“Anh trai ơi, ở ?” Dường như Hân Hân nhận sự biến hóa cảm xúc của Kỳ Minh, cô bé nắm lấy tay nhẹ nhàng lắc lắc, giọng mềm mại nũng nịu, tràn ngập vẻ nhõng nhẽo.
Kỳ Minh đang làm nũng với là Hân Hân là con quỷ Hân Hân, chỉ là bộ dáng ngây thơ vô tội của cô bé, Kỳ Minh bèn gật đầu: “Được, ở .”
Hân Hân cũng chỉ là một đứa trẻ, cô bé đáng nhận lấy sự tổn thương như .
Hân Hân vui vẻ hân hoan mà nhảy nhót tại chỗ vài cái, tới độ hai mắt cong cong.
Mẹ của Hân Hân là Thích Lâm vô cùng ngạc nhiên, với Kỳ Minh: “Xem Hân Hân thích , con bé bài xích lạ, hiếm khi con bé thiết với gặp mặt đầu tiên như .”
Trịnh Khâm cũng cảm thấy thế, đừng con gái mềm mại đáng yêu, sinh trong gia đình như bọn họ, từ nhỏ học cách phòng , Hân Hân cũng giống , nếu như quen thì Hân Hân chỉ từ xa, cho lạ chạm cô bé, Kỳ Minh là lạ đầu tiên mà Hân Hân bằng lòng chủ động tiếp xúc.
“Điều chứng tỏ Kỳ Minh duyên với nhà chúng .” Lão Thích ở một bên , trong lòng càng tin tưởng Kỳ Minh thể giải quyết chuyện của Hân Hân. Dù từ khi Hân Hân xuất hiện sự biến hóa ít khi chủ động như , Trịnh Khâm và Thích Lâm bận rộn, phát hiện điểm , nhưng Lão Thích vẫn luôn chú ý trạng thái của Hân Hân thì thấy rõ ràng sự đổi của cô bé.
Hôm nay Kỳ Minh tàu cao tốc hơn mười tiếng đồng hồ, xe nửa tiếng mới đến Thích trạch, khi Lão Thích cho chuẩn bữa tối cho thì tự đưa đến phòng cho khách, để Kỳ Minh nghỉ ngơi .
Trong phòng khách mở điều hòa từ , nên dù máy sưởi thì khi trong cũng khiến thấy lạnh lẽo.
Phòng của Tống Nhất sắp xếp ngay bên cạnh, Kỳ Minh kêu một tiếng là Tống Nhất thể thấy.
mà Kỳ Minh sợ lắm á.
Bước thế giới thấy ít quỷ, , bây giờ cũng năng lực đuổi quỷ nhất định, chỉ là khi đối mặt với những thứ rõ Kỳ Minh vẫn tự chủ mà cảm thấy sợ hãi. Đây là phản ứng bản năng, Kỳ Minh thể tự khống chế .
Khi sắc trời ban đêm buông xuống, Kỳ Minh thấy tiểu quỷ ở trong phòng . Cảm nhận bốn phía im lặng như tờ, Kỳ Minh thấp thỏm.
Cậu rối rắm giường hồi lâu, lên xuống, xuống lên, cuối cùng khẽ c.ắ.n môi, ôm chăn gõ cửa phòng cách vách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/xuyen-thanh-nam-phu-thu-tiet-doc-ac/chuong-44-gia-vo-ngu-1.html.]
Tống Nhất mở cửa liền thấy Kỳ Minh mặc đồ ngủ đang ôm chăn bên ngoài.
Anh cao hơn Kỳ Minh độ 10cm, khi Kỳ Minh ngẩng đầu. Dưới ánh đèn mờ tối, ngũ quan tinh xảo của Kỳ Minh mang theo một loại mỹ cảm m.ô.n.g lung.
Ánh mắt Tống Nhất khỏi tối , trái cổ trượt lên trượt xuống một chút.
“Kỳ , trễ thế còn việc gì ?”
Tống Nhất giả vờ như việc gì mà hỏi.
Kỳ Minh cũng là vì sợ nên mới tới tìm , da mặt dày : “Tôi chút việc hỏi , chúng chuyện .”
Tống Nhất: “...”
Có thể nhưng chuyện nhất thiết ôm theo chăn nhỉ.
Kỳ Minh nhận thấy tầm mắt của Tống Nhất đặt ở cái chăn trong tay bèn mặt đỏ thở gấp mà lấy cớ: “Tôi sợ lạnh, lấy chăn qua làm áo khoác thôi.”
Tống Nhất: “...”
Đã như thì còn thể gì chứ? Đành nghiêng để Kỳ Minh .
“Ngồi .” Tống Nhất mời Kỳ Minh xuống, chờ mở miệng.
Kỳ Minh khoác chăn xuống, điều hòa trong phòng vô cùng vặn, mới nãy ở bên ngoài trùm chăn còn thấy nóng mà lúc ở trong phòng điều hòa nóng liền bốc lên. Kỳ Minh lén lút kéo chăn xuống một miếng.
Tống Nhất nhận , bèn liếc mắt Kỳ Minh một cái, Kỳ Minh bất động.
Cậu làm như chuyện gì mà : “Chúng tâm sự .”
Tống Nhất: “Kỳ trò chuyện cái gì?”
“Nói thử quan điểm của .” Kỳ Minh hỏi.
“Là cái đối với Thích gia ?” Tống Nhất thấy ngoài ý khi Kỳ Minh hỏi như . Tĩnh Hoa tiết lộ một chút căn nguyên , phận hiện tại của là tin cậy bên cạnh Tống Côn Lãng, nhất định cũng một sự kiện phi khoa học tồn tại thế giới .
Cũng trong mắt Kỳ Minh trình độ của là gì, là mới thế giới quỷ? Hay là hoài nghi cũng năng lực bắt quỷ?
Trong lòng Tống Nhất ngưng trệ, châm chước : “Cậu cái gì?”