Xuyên Không Thành Tiểu Thôn Nữ - Chương 187
Cập nhật lúc: 2025-09-27 14:00:16
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương thị xong đời , tiếp tục giảo biện cũng vô ích. Tôn Kiên sẽ bỏ qua cho nàng.
“Tất cả đều là ngươi ép . Trong lòng ngươi từ đến nay chỉ phụ nữ khuất và đứa con thất lạc bấy lâu của ngươi.
Ngươi thể lãng phí thời gian tìm đứa con gái mất tích sống c.h.ế.t của ngươi, cũng ở nhà dành nhiều thời gian hơn cho và các con của .
Hiện tại ngươi giao sản nghiệp Tôn gia cho một nha đầu hoang dã mang họ khác, cũng giao cho hai đứa con gái của ngươi. Ngươi từ đến nay bao giờ đặt chúng trong lòng.
Ta mưu tính ở Tôn gia nhiều năm, tưởng rằng chỉ cần ngươi con trai, hai đứa con của sẽ là thừa kế duy nhất của Tôn gia.
Cuối cùng, ngươi tìm thấy đứa con gái mà ngươi tâm tâm niệm niệm, mang về con gái của nàng. Ngươi còn giao Tôn gia cho một nha đầu hoang dã đó.
Ta làm thể cam lòng.”
Tôn Kiên mặt vô biểu tình, “Ta cho bọn chúng cơ hội, là bọn chúng năng lực. Ta thể giao sản nghiệp Tôn gia của cho bất kỳ năng lực nào. Kết quả cuối cùng nếu giao cho bọn chúng, chính là sản nghiệp Tôn gia cuối cùng sẽ biến thành sản nghiệp Vương gia của các ngươi.
Qua hai năm, từ từ biến công sức gây dựng nửa đời thành hư .
Đây chính là lý do tại tìm năng lực, giao sản nghiệp Tôn gia ngoài, cũng để cho hai đứa con gái của ngươi. Ta đề phòng chính là nhà các ngươi.
A Từ nha đầu hoang dã. Nàng là cháu ngoại của Tôn Kiên . Cũng là con cháu của Tôn gia . Sẽ lâu nữa, nàng sẽ là thừa kế sản nghiệp Tôn gia .
Còn ngươi gây nhiều tội ác, lén lút hại c.h.ế.t nhiều con cháu của như . Lại còn mưu sát . Cuộc đời tội của ngươi xem như đến tận cùng .”
Vương gia lão đại chột giải thích, “Anh rể, Người hiểu lầm . Vương gia chúng từ đến nay đối với Tôn gia các Người đều là trung thành tuyệt đối, bao giờ ý đồ chiếm đoạt gia sản Tôn gia các Người. Chúng vất vả vì Người bôn ba, Người thể vu oan cho chúng .”
Tôn Kiên hừ lạnh, “Thật ?”
Nói xong từ trong lòng lấy một cuốn sổ cái, “Nhiều năm như , Vương gia các ngươi lợi dụng mối quan hệ giữa chúng , thu bao nhiêu lợi ích mờ ám từ việc kinh doanh của Tôn gia . Đây đều là chứng cứ.”
Khi Vương gia lão đại thấy cuốn sổ cái đó, giảo biện thế nào cũng vô ích. Chỉ là ngờ thứ bí mật như , rơi tay Tôn Kiên.
Hắn về phía Vương Ba Đan, bởi vì cuốn sổ cái chỉ ba Tỷ em bọn họ.
“Ba Đan, tại ngươi làm như ?”
Vương Ba Đan dám đối mặt với , “Ca, ca đừng trách . Người c.h.ế.t vì tiền, chim c.h.ế.t vì mồi. Để bảo bản , còn cách nào khác.”
“Ngươi vì bản , mà thể để chúng làm bàn đạp cho ngươi, hy sinh chúng để thành cho ngươi ?”
Vương Ba Đan gì.
“Đại nhân, thời gian của Người quý báu. Diễn biến sự việc rõ ràng . Bây giờ hãy dẫn tất cả .”
Binh Mã Tư chỉ huy gật đầu, Vương thị và những khác, “Các ngươi tự , để chúng áp giải các ngươi .”
“Anh rể, Người thể đối xử với chúng như . Tỷ sinh cho Tôn gia hai đứa con, nàng là đương gia chủ mẫu của Tôn gia, Lan Nhi là con gái của Người, tận tụy vì Tôn gia các Người nhiều năm như , cho dù làm sai chuyện gì, chúng cũng là một nhà. Người
Nếu tất cả chúng đều bắt, đó chính là một trò lớn.
Cho dù Người nghĩ cho chúng , lẽ nào Người sợ hủy hoại danh tiếng Tôn gia ?” Lúc Vương gia lão đại còn vẻ tự tin như , nha môn Binh Mã Tư, bọn họ chắc chắn sẽ đưa Hình bộ, Hoàng thượng sẽ .
Hoàng thượng và Tôn Kiên mối quan hệ , chỉ cần Tôn Kiên bọn họ chết, bọn họ sẽ cơ hội sống sót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/xuyen-khong-thanh-tieu-thon-nu/chuong-187.html.]
“Vào cái khoảnh khắc các ngươi hại c.h.ế.t , mối quan hệ giữa chúng còn tồn tại nữa . Thế nhân chỉ sẽ mắng Vương gia các ngươi vong ân phụ nghĩa, lòng sói hoang, hại c.h.ế.t để chiếm đoạt dã tâm của Tôn gia.”
Tôn Lan Nhi vẫn luôn gì, run rẩy, “phịch” một tiếng quỳ xuống mặt Tôn Kiên, “Cha, con sai . Không nên chịu sự cám dỗ của đại , khiến con mê tâm trí. Làm những chuyện đại nghịch bất đạo .
Cha, Người tha thứ cho con .”
Tôn Kiên liếc Tôn Lan Nhi, “Vào cái khoảnh khắc con chọn về phía con, con cũng còn là con gái của nữa. Dẫn tất cả .”
Sự việc sáng tỏ , tiếp tục bọn chúng giảo biện cũng chỉ là lãng phí thời gian.
Hắn phất tay áo, “Dẫn .”
Binh lính lập tức tiến lên bắt .
“Tất cả đều là làm, liên quan gì đến bọn họ. Ta nhận tội.” Nàng bảo vệ Vương gia lão đại, nếu bắt, Vương gia cũng sẽ xong đời.
Binh Mã Tư chỉ huy mặt vô biểu tình : “Về cùng chúng , tự nhiên sẽ điều tra rõ ràng. Dẫn .”
Chồng của Tôn Tình Nhi cũng dẫn , kéo lấy Tình Nhi : “Mau cùng cầu xin nhạc phụ đại nhân , cũng ép buộc.”
Tôn Kiên : “Ngươi tâm thuật bất chính, xứng với con gái của . Từ bây giờ trở giữa các ngươi sẽ còn bất kỳ mối quan hệ nào nữa.” Nói xong về phía Tôn Tình Nhi, “Con xứng đáng hơn.”
Tôn Tình Nhi gật đầu.
Phu quân của nàng tuy gia cảnh tệ, nhưng phẩm hạnh đoan chính, tiểu trong nhà cưới một một , nàng sớm thất vọng tột cùng về đàn ông .
Hiện giờ cha chủ động để bọn họ chia xa, Tôn Tình Nhi cầu còn .
“Con gái đều theo lời cha. Mọi việc đều do cha làm chủ.”
Tôn Kiên đầu tiên nghiêm túc đứa con gái , nàng tuy cũng Vương thị cám dỗ, nhưng thời khắc quan trọng nàng chọn lương tâm của . Đứng về phía , điều chứng tỏ đứa con gái vẫn còn cứu . Hắn cũng sẵn lòng cho nàng một cơ hội.
“Tốt, mối quan hệ của con và , sẽ xử lý giúp các con. Con cứ yên tâm ở nhà.”
Ba ngày , Vương thị và những cùng phe Binh Mã Tư đưa đến Hình bộ.
Gia đình Giang Từ cũng chuyển vương phủ bên cạnh Hoàng thành, vốn là nơi ở của một vương gia tiền triều.
Trong ba ngày , Tôn Kiên đưa nàng, Chu Thành và Chu Bưu cùng đến nhiều cửa hàng trong Hoàng thành, gặp gỡ nhiều nhân vật phận địa vị.
Tôn Kiên giới thiệu nàng với họ. Để họ Giang Từ chính là thừa kế sản nghiệp Tôn gia.
Tên của Giang Từ nhanh chóng lan truyền khắp Hoàng thành.
Chuyện cũng nhanh chóng truyền đến tai Tân Hoàng.
Người thừa kế Tôn gia đối với Hoàng gia cũng vô cùng quan trọng.
Tôn gia đối với Hoàng gia thực chất là một quả b.o.m hẹn giờ.
Có Tôn Kiên ở đó, Tân Hoàng tin tưởng , Tôn gia là mối đe dọa. Nếu đổi , thì khó mà .
Tân Hoàng truyền tin, lệnh Tôn Kiên đưa Giang Từ cung diện kiến Thánh thượng.