Xinh Đẹp Sau Ly Hôn Hoắc Tổng Đêm Đêm Xin Hoà Giải - Tô Vãn Ninh - Chương 345: Nhất định phải đảm bảo Tô Vãn Ninh không sao

Cập nhật lúc: 2025-12-27 09:02:01
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Người áo đen nhanh chóng lái xe rời , sắc mặt âm trầm:

“Cô gào rách cổ họng cũng chẳng ai tới cứu cô . Hoắc tổng cô c.h.ế.t canh ba, thì ai dám giữ cô sống tới canh năm?”

Nghe thấy lời , sắc mặt Tô Vãn Ninh lập tức trắng bệch:

“Không, thể là . Anh sẽ đối xử với như .”

Cô vẫn còn chút tự tin .

Nếu Hoắc Yến Thời thật sự cô c.h.ế.t, hết tới khác cứu cô.

Người áo đen phá lên đầy điên cuồng:

“Tô tiểu thư đúng là quá mù quáng tự tin . Ngoài , còn ai đứa trẻ trong bụng cô c.h.ế.t chứ?”

Nước mắt trong hốc mắt Tô Vãn Ninh khống chế mà rơi xuống, ngay đó cô bắt đầu vùng vẫy dữ dội, cố gắng thoát khỏi sợi dây trói, nhưng ngoài cảm giác đau rát ở tay thì chẳng tác dụng gì.

Người áo đen liếc cô qua gương chiếu hậu:

“Đừng phí công nữa, dây chắc, cô thoát .”

Cổ tay Tô Vãn Ninh cọ đến đau rát, nhưng cô dám dừng .

Bởi vì cô từ bỏ bất kỳ hy vọng sống sót nào.

chỉ một , trong bụng cô còn đứa nhỏ.

Khát vọng sinh tồn bùng nổ đến cực hạn.

Theo từng đợt dồn sức, sợi dây cuối cùng cũng cô giãy đứt.

Trong lòng Tô Vãn Ninh mừng như điên, nhưng mặt lộ chút nào.

Cân nhắc một lát, cô quyết định tương kế tựu kế, thử khiến áo đen buông lỏng cảnh giác:

“Hoắc Yến Thời bảo đưa ?”

Thấy cô mắc câu, áo đen càng thêm sảng khoái, nhưng từng chữ thốt đều như tẩm độc:

“Hoắc tổng bảo đưa cô gặp Diêm Vương. Cô cũng đừng trách , tất cả đều là Hoắc tổng sai khiến.”

Những ngón tay giấu lưng của Tô Vãn Ninh siết chặt :

“Anh định giải quyết ?”

Khi hỏi câu , cô cố gắng nắm chặt điện thoại trong tay.

Chỉ cần gọi cuộc gọi cầu cứu, khả năng cứu sẽ lớn.

Người áo đen đang định thì qua gương chiếu hậu thấy màn hình điện thoại ở hàng ghế sáng lên.

Hắn lập tức cảnh giác, đạp mạnh phanh thô bạo kéo Tô Vãn Ninh xuống xe.

Đánh rơi điện thoại của cô, tát thẳng một cái mặt cô:

“Con khốn! Tao đúng là xem thường mày , mày còn dám gọi điện cầu cứu ?!”

Má Tô Vãn Ninh sưng đỏ, giọng run rẩy tràn từ đôi môi:

“Thả , nếu sẽ khiến c.h.ế.t chỗ chôn!”

Người áo đen chẳng hề sợ hãi, bàn tay thô ráp vỗ lên mặt cô:

“Làm ơn rõ tình hình . Bây giờ tao g.i.ế.c mày còn dễ hơn g.i.ế.c một con kiến.”

Nói xong câu đó, mất kiên nhẫn, rút con d.a.o găm sắc bén, nhắm thẳng động mạch cổ của Tô Vãn Ninh mà cắt xuống:

“Nhớ cho kỹ, g.i.ế.c mày là Hoắc tổng. Xuống địa ngục thì cứ hận .”

Lưỡi d.a.o lạnh buốt khiến vai Tô Vãn Ninh run lên:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/xinh-dep-sau-ly-hon-hoac-tong-dem-dem-xin-hoa-giai-to-van-ninh-zoxa/chuong-345-nhat-dinh-phai-dam-bao-to-van-ninh-khong-sao.html.]

“Đừng! Anh hứa cho bao nhiêu? Tôi trả gấp mười, gấp trăm !”

Người áo đen cho cô thêm cơ hội chuyện, chuẩn dùng lực thì—

Tô Vãn Ninh c.h.ế.t, dồn hết sức bình sinh, dùng đầu đập mạnh về phía .

Chiều cao của hai xấp xỉ , cú va chạm khiến mũi áo đen chảy máu, con d.a.o trong tay cũng rơi xuống đất:

“A—!”

Tô Vãn Ninh cúi , nhanh hơn một bước giành lấy con dao, c.h.é.m loạn xạ về phía .

Người áo đen ngờ cô tay tàn nhẫn đến , kịp phòng c.h.é.m mấy nhát, m.á.u tươi đầm đìa.

Nhân lúc cơ hội, Tô Vãn Ninh dùng sức đ.â.m mạnh con d.a.o tim đối phương.

cơn đau quặn bất ngờ từ bụng khiến lực trong tay cô yếu ít.

Người áo đen c.ắ.n răng chịu đau, rút d.a.o , nữa chĩa về phía cô:

“Mày dám làm với tao ? Tao sẽ g.i.ế.c mày!”

Tô Vãn Ninh dám tiếp tục dây dưa.

Cô cảm nhận rõ thể lực đang cạn dần, nên khi áo đen đuổi kịp, cô lao lên xe, nhanh chóng khởi động động cơ, phóng thẳng về phía .

Ngay khi nghĩ rằng an , cô bỗng phát hiện —— phanh xe hỏng.

Cô theo phản xạ gọi điện cầu cứu Hoắc Yến Thời, nhưng điện thoại rơi ở .

Trái tim Tô Vãn Ninh rơi xuống đáy vực, tuyệt vọng nhắm chặt mắt .

“Hoắc tổng, ! Phu nhân bắt , chiếc xe chở cô động tay chân phanh!”

Giọng Trợ lý Lương run rẩy khi báo cáo.

Một tiếng , dẫn tới lão trạch, vốn định cứu Tô Vãn Ninh .

Không ngờ khi hành động thì phát hiện trong phòng còn ai.

Anh dám chậm trễ, lập tức triển khai điều tra.

Gương mặt tuấn mỹ của Hoắc Yến Thời âm trầm đến cực điểm:

“Đã xác định vị trí chiếc xe đó ?”

Trợ lý Lương hoảng sợ gật đầu:

“Rồi ạ, cho bám theo.”

Hoắc Yến Thời khởi động xe với tốc độ nhanh nhất:

“Bảo chuẩn gờ giảm tốc và thiết giảm chấn. Nhất định đảm bảo Tô Vãn Ninh !”

Trợ lý Lương cung kính đáp lời, lập tức sắp xếp.

Chỉ trong chớp mắt, Hoắc Yến Thời đạp ga hết cỡ, lao thẳng về phía vị trí của Tô Vãn Ninh.

Tô Vãn Ninh sống, nên cố gắng giữ vững tinh thần, lái xe về phía .

thời gian trôi qua từng giây từng phút, chiếc xe ngày càng mất kiểm soát, chẳng bao lâu , ngay cả vô lăng cũng bắt đầu trục trặc.

Phía xa, một tảng đá lớn.

Tô Vãn Ninh thấy, tránh , nhưng dù đ.á.n.h mạnh vô lăng thế nào cũng vô ích.

Chiếc xe cứ thế đ.â.m thẳng tảng đá.

Khoảnh khắc va chạm xảy , Tô Vãn Ninh chỉ cảm thấy bụng đau nhói dữ dội, ngay đó, giữa hai chân cô chảy một dòng m.á.u nóng hổi.

full nhanh ib zalo 0963.313.783

Loading...