Xinh Đẹp Sau Ly Hôn Hoắc Tổng Đêm Đêm Xin Hoà Giải - Tô Vãn Ninh - Chương 341: Hoắc tổng, sở thích này của anh đúng là khác người

Cập nhật lúc: 2025-12-27 09:01:57
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngón tay Tô Vãn Ninh khẽ động, trong ánh mắt nhiều thêm vài phần dò xét.

“Cô thật sự giúp chỉ vì đứa nhỏ là cháu trai của cô ?”

Hoắc Chi Ý chút chột gật đầu:

, dù cũng là cháu , thể trơ mắt nó biến mất khỏi thế giới .”

Tô Vãn Ninh kéo nhẹ khóe môi, thêm gì nữa.

Nói thật, cô tin lắm lời giải thích . Người lớn lên trong hào môn, thứ nhạt nhẽo nhất chính là quan hệ huyết thống.

Hoắc Chi Ý tiếp tục :

“Chuyện giúp cô, tuyệt đối để bất kỳ ai . Tôi ông nội tra đến . Cô thể bỏ vướng bận, nhưng thì .”

Tô Vãn Ninh gật đầu đáp ứng:

“Yên tâm, chuyện sẽ với bất kỳ ai.”

Hoắc Chi Ý dường như vẫn yên lòng, trong lời mang theo ý cảnh cáo:

“Một khi chuyện thứ ba , sẽ lập tức dừng việc giúp cô. Điều kiện tiên quyết giúp cô là liên lụy đến bản .”

Tô Vãn Ninh bật nhẹ:

“Tin tức sẽ rò rỉ từ phía . Hoắc tiểu thư cứ yên tâm, dù thì còn rời khỏi nơi hơn bất kỳ ai.”

Nghe cô , Hoắc Chi Ý mới yên tâm rời .

Tô Vãn Ninh theo bóng lưng dần xa của cô , rơi trầm tư.

Hoắc Chi Ý rốt cuộc mục đích gì khi giúp , nhưng hiện tại cô còn lựa chọn nào khác, chỉ thể đ.á.n.h cược một phen.

Biết thắng thì ?

Khoảng thời gian đó trôi qua chậm hơn cô tưởng.

Khó khăn lắm mới đến tối, nhưng khi giường, cô chút buồn ngủ nào.

ngừng suy đoán mục đích thật sự của Hoắc Chi Ý, nhưng nghĩ thế nào cũng manh mối.

Ba năm kết hôn, cô gặp Hoắc Chi Ý đếm đầu ngón tay, càng từng Hoắc Yến Thời nhắc đến phụ nữ .

hiểu cô , càng đoán .

Mãi đến nửa đêm mười hai giờ, Tô Vãn Ninh mới dần nhắm mắt .

Ngay lúc sắp chìm giấc ngủ, bên cửa sổ bỗng vang lên một tiếng động lớn nhỏ.

Chuông cảnh báo trong lòng cô lập tức vang lên dữ dội.

Nỗi sợ hãi suýt tính kế ban ngày vẫn tan, lúc bóng đêm khuếch đại lên gấp bội.

Ngay khi Tô Vãn Ninh định cầm gối ném qua, đàn ông trèo qua cửa sổ giữ chặt cổ tay mảnh khảnh của cô:

“Đừng ném, là .”

Giọng quen thuộc bên tai khiến nỗi sợ trong lòng cô lập tức biến thành tức giận.

Lực ném của cô còn mạnh hơn vài phần:

“Đồ khốn!”

Hoắc Yến Thời đập đến đau mặt nhưng nổi giận, chỉ thấp giọng :

“Nhỏ tiếng thôi, cô dẫn hết đang theo dõi cô bên ngoài ?”

Tô Vãn Ninh tiện tay bật đèn, tức giận trừng mắt :

“Anh còn sợ bọn họ ? Hoắc Yến Thời, ai cho phép nửa đêm nửa hôm dọa như ? Anh dọa thể dọa c.h.ế.t hả?”

Tim cô đến giờ vẫn còn đập thình thịch.

Hoắc Yến Thời nhạy bén cảm nhận nhịp tim hỗn loạn của cô, bàn tay to đặt lên n.g.ự.c cô giúp cô thuận khí:

“Thả lỏng một chút.”

Tô Vãn Ninh hất tay , vui :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/xinh-dep-sau-ly-hon-hoac-tong-dem-dem-xin-hoa-giai-to-van-ninh-zoxa/chuong-341-hoac-tong-so-thich-nay-cua-anh-dung-la-khac-nguoi.html.]

“Anh đến lúc làm gì?”

Hoắc Yến Thời cô thật sâu:

“Tiện đường, lên xem cô thế nào.”

Tô Vãn Ninh bật khẩy, ánh mắt che giấu sự châm chọc:

“Hoắc tổng, sở thích của đúng là khác thật đấy. Không cửa chính, cứ trèo cửa sổ?”

Hoắc Yến Thời giấu, thẳng thắn đáp:

“Đi cửa chính tiện.”

Tô Vãn Ninh theo bản năng hỏi :

“Vì ?”

Hoắc Yến Thời định giải thích:

“Làm gì nhiều vì như . Đây đều là đồ cô dùng, mang hết đến cho cô .”

Vừa , lấy những đồ Tô Vãn Ninh thường dùng ở biệt thự Hải Vịnh, trong đó còn cả dầu chống rạn da cho bà bầu.

Tô Vãn Ninh ngẩn , tự giễu nhẹ:

“Mang mấy thứ đến làm gì? Đứa trẻ chẳng định để sinh ?”

Ánh mắt Hoắc Yến Thời trầm xuống, đen kịt như mực đổ:

“Cô sẽ lời ?”

Tô Vãn Ninh lập tức phản bác theo lời :

“Không. Hoắc Yến Thời, quan tâm đứa trẻ , nhưng nhất định sẽ sinh nó.”

Hoắc Yến Thời nhàn nhạt đáp một tiếng, thêm gì nữa.

Thái độ của khiến Tô Vãn Ninh chút rối rắm.

Rõ ràng mặt Hoắc lão gia tử, ý định bắt cô phá t.h.a.i của vô cùng kiên quyết, nhưng giờ là dáng vẻ cô sinh cũng mặc.

Ngay lúc , cô thậm chí còn nghi ngờ Hoắc Yến Thời đa nhân cách .

Ngồi lâu một tư thế, Tô Vãn Ninh cảm thấy eo lưng mỏi, bàn tay mềm mại chống mép giường định xuống giường.

Hoắc Yến Thời nhanh tay ôm lấy cô, bàn tay rộng lớn đặt lên vòng eo đang mỏi, chậm rãi xoa bóp:

“Đỡ hơn ?”

Bị chạm khiến cô chút nhột, nhưng cơn mỏi ở eo quả thật dịu ít.

Bị ánh mắt chằm chằm khiến cô tự nhiên, khẽ mím môi:

“Làm gì tự dưng như ? Trước đây từng làm mấy chuyện cho .”

Hoắc Yến Thời từng chữ rõ ràng:

“Không chỉ đến bảy tám tháng mới xuất hiện tình trạng đau mỏi eo ? Trước đây cũng thấy cô như .”

Tô Vãn Ninh khá bất ngờ:

“Anh cũng mấy chuyện ? Ai cho ?”

t.h.a.i p.h.ụ khác như , nhưng cô đúng là đến tháng thứ bảy mới thỉnh thoảng đau eo.

Hoắc Yến Thời giấu giếm:

“Trong sách kiến thức nuôi dạy trẻ .”

Tô Vãn Ninh kinh ngạc đến mức đồng t.ử co :

“Hoắc tổng còn mấy thứ ? là khiến ngoài ý .”

Hoắc Yến Thời thấy cô dễ chịu hơn liền dừng động tác xoa bóp, nhưng bàn tay rời mà chậm rãi men theo đường cong lên.

Dưới sự vuốt ve của , môi Tô Vãn Ninh khống chế khẽ bật một tiếng run rẩy:

“Ưm…”

Loading...