VƯƠN TỚI BẦU TRỜI - CHƯƠNG 38

Cập nhật lúc: 2025-08-11 06:14:03
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiên Lam vô cùng ngạc nhiên về khả năng nấu ăn của Hải Anh. Cô tới híp cả mắt:

- Sau thường xuyên để bếp mới .

Hải Anh nhoẻn miệng :

- Bắt đầu nghĩ xa đây…

Thiên Lam vui vẻ đáp:

- Đương nhiên là tính . Ai khả năng gì vượt trội thì phát huy. Em tuy rằng nấu ăn chỉ ở mức chấp nhận nhưng rửa bát siêu sạch. Bát mà xỉn màu chỉ cần trộn thuốc muối và nước rửa bát là sạch bóng.

Nói xong, cô tiếp lời:

- Giờ tới lượt nghỉ để em rửa bát nha.

Hải Anh vội lắc đầu. Anh thời gian qua Thiên Lam vất vả, hai họ cũng nhiều thời gian bên nên nhân cơ hội giúp bạn gái một chút để cô nghỉ ngơi.

- Em tranh thủ tắm nghỉ sớm . Làm việc nhà cũng là một cách để thư giãn đó.

Thiên Lam mỉm , lời cảm ơn với Hải Anh rời . Chỉ điều dạo gần đây cô tập trung thì , lúc thì quên mang theo quần áo để , khi quên mang theo nước nóng. Giờ thì , ban ngày trời nóng như đổ lửa nên tối cũng chẳng cần đun nước nhưng bình nước mặt còn quần quần áo thì bỏ quên giường.

Thiên Lam đám quần áo ngâm trong chậu, khẽ thở dài. Chẳng lẽ cô ở trong cho tới khi tự về ?

Thiên Lam còn nghĩ câu trả lời, Hải Anh vọng :

- Em định ở trong đó tới khi nào ? Có cần giúp gì ?

Thiên Lam ấp úng một hồi, cuối cùng cũng mở miệng nhờ bên ngoài cầm hộ đám quần áo bỏ quên giường.

Hải Anh tủm tỉm :

- Của em đây.

Thiên Lam nhận đồ từ Hải Anh, khỏi thắc mắc:

- Tại nhanh chứ?

Hải Anh nhịn , mở miệng trêu chọc Thiên Lam:

- Lúc rửa bát xong thấy đám chuột Mickey giường . Chỉ là nghĩ em chơi lớn, mặc đồ mà xuất hiện.

Thiên Lam thèm đôi co với cái tên mặt dày bên ngoài mà nhanh chóng mặc quần áo lên . Chỉ điều cô phát hiện đám đồ thiếu mất chiếc áo n.g.ự.c màu đen.

Chẳng lẽ cô quên lấy nó khỏi tủ đồ? Hay là Hải Anh làm rơi trong quá trình “vận chuyển”?

Thiên Lam thở phào nhẹ nhõm khi bộ đồ lớp bèo nhún ở ngực. Cô bước ngoài, cầm lấy cốc nước gần đó đưa mắt quanh.

Thiếu chút nữa cô nàng phun cả ngụm nước đang uống dở ngoài:

- Hải Anh… ai cho làm thế?

Hải Anh nhăn nhăn nhở nhở, chỉ củ cà rốt đang “đeo kính râm”:

- Anh thấy hợp thời trang đấy chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/vuon-toi-bau-troi/chuong-38.html.]

Nói , tiến về phía Thiên Lam, cốc nhẹ đầu cô:

- Trời nóng 39, 40 độ mà em vẫn thể yên tâm dùng “đệm mút” ? Ít nhất là khi ở nhà cũng nên thoải mái một chút. Người còn đấu tranh đòi quyền bình đẳng, bỏ áo n.g.ự.c đấy cô nương.

Thiên Lam đỏ mặt, ấp úng:

- em quen mặc đầy đủ mặt khác

Hải Anh bật :

- Anh cũng em liệt kê danh sách ngoài ?

Thiên Lam vội vàng cúi xuống “tháo kính râm” cho củ cà rốt :

- .

Hải Anh thấy tim bỗng nhiên đập liên hồi. Không thấy thứ gì nên thấy đấy chứ?

Lúc Thiên Lam bước cũng là lúc Hải Anh chuẩn rời . Nhìn Hải Anh lấm tấm mồ hôi, cô thắc mắc:

- Ở nhà em nóng quá đúng ? Tháng tới lĩnh lương nhất định em sẽ lắp điều hoà.

Hải Anh bật . Có vẻ như bạn gái những suy nghĩ xuất hiện trong đầu khiến đột nhiên “bốc hoả”.

- Anh về ôn bài đây. Anh trai em đặc cách cho nghỉ một ngày để bảo vệ luận văn đó. Em nhất định đến đấy.

Thiên Lam nhoẻn miệng :

- Đương nhiên . Em sẽ mua quà tặng .

Hải Anh sốt ruột đồng hồ. Còn mười phút nữa là lễ bảo vệ luận văn chính thức bắt đầu . Thiên Lam chỉ nhắn tin báo cô tắc đường hề trả lời tin nhắn của .

- Phúc Khang, Thiên Lam nhắn tin cho ?

Phúc Khang vội lắc đầu. 

- Cậu cũng từ chỗ Thiên Lam làm việc tới đây qua một đoạn đường đang thi công mà. Tắc đường cũng là lẽ đương nhiên.

Hải Anh khẽ gật đầu. Phúc Khang đúng. Thiên Lam thường di chuyển bằng xe buýt, lẽ lúc xuống xe cũng khó chứ đừng tới nơi . chẳng sẽ nghỉ làm hôm nay ? Lẽ nào việc gấp tới công ty?

lúc , thầy giáo trong trường nhắc Hải Anh chuẩn máy tính để thuyết trình. 

Anh quanh một lượt, bố Tường, Phụng, Phúc Khang, ông trẻ Trần Kiên và cả bố Thành đều mặt. Có lẽ Lan khi ly với bố Thành chẳng còn để ý tới chuyện của Hải Anh nữa nên tới đây.

Dù chỉ một Hải Anh bảo vệ luận văn nhưng hội trường vẫn khá đông tới dự. Có lẽ sinh viên khoá học hỏi kinh nghiệm của nên đến nới

Hải Anh tiến tới bên cạnh Phúc Khang:

- Lát nữa phiền bộ bài thuyết trình nhé. Tôi Thiên Lam xem .

Phúc Khang khẽ gật đầu, cố gắng che giấu cảm xúc trong lòng. Thiên Lam tới nhưng vô tình gặp của . Bà Lan vốn mang trọng bệnh nên ngất xỉu ngay cổng trường đại học. Thiên Lam sợ rằng Phúc Khang rời sẽ khiến Hải Anh nghi ngờ lo lắng nên một đưa bà Lan tới bệnh viện. Chắc hẳn cả và Thiên Lam đều thấy hình ảnh của Hải Anh lúc .

Phúc Khang mỉm :

- Phát trực tiếp luôn. Anh Vỹ Khang cũng đang chờ đấy.

Loading...