VƯƠN TỚI BẦU TRỜI - CHƯƠNG 33

Cập nhật lúc: 2025-08-11 06:11:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà Phụng nhẹ nhàng xoa lên mái tóc của Vỹ Khang.

- Con , những thứ vốn dĩ nó của , cho dù cố gắng đến cũng mang kết quả . Mẹ nghĩ con đủ thông minh để đáp án. Mẹ mong con đủ sáng suốt để chúc phúc cho em trai .

Vỹ Khang khẽ gật đầu. Anh tự hứa với bản nhất định đây sẽ là cuối cùng nhắc tới Thiên Lam. Mẹ đúng, ngay từ đầu cô gái để mắt tới , dù cố gắng tới , dù khi Thiên Lam tưởng rằng Hải Anh là trai .

Trước ngày diễn cuộc thi, Hải Anh tới phòng trọ tìm Thiên Lam. Từ khi cô là em trai của Vỹ Khang tới giờ dường như cô ý trốn tránh . Thiên Lam cũng tới gara cùng ôn bài như , nếu tới văn phòng tìm thì đồng nghiệp ở đó đều ngoài.

Hải Anh chờ hơn ba mươi phút thì thấy Thiên Lam về tới nhà. Trên tay cô nàng là một túi xách bằng giấy trông mắt. Thấy Hải Anh, cô giật , lớn:

- Hải Anh đến báo cho Lam?

Hải Anh nhoẻn miệng , nhặt túi xách rơi nền đất lên:

- Từ khi nào em quên mất xưng hô giữa chúng đổi một thời gian .

Thiên Lam cầm vội túi xách từ tay Hải Anh, mặt mũi đỏ bừng:

- Em… em quên. Chỉ là em thuận miệng thôi.

Hải Anh luôn sẽ phạt cô nếu như còn chịu gọi bằng xưng em. hai bọn họ cũng làm bạn một thời gian dài nên nhất thời cô quen với đổi

Hải Anh tiến tới bên Thiên Lam, ép sát cô bức tường gần đó. Anh từ từ cúi , hôn lên môi Thiên Lam khiến cho đầu óc cô trống rỗng.

- Nói , tại mấy ngày em tránh mặt ?

Thiên Lam hai má đỏ bừng. Lỡ như thấy cô và Hải Anh thì . Cô nhỏ giọng :

- Về phòng em sẽ giải thích.

Hải Anh nhoẻn miệng , đưa tay véo nhẹ má của Thiên Lam:

- Nếu để em thành thật thì đơn giản như . Mấy ngày qua nhớ em.

Hải Anh ngạc nhiên khi trong túi xách của Thiên Lam là một đôi găng tay bằng da . Anh tò mò hỏi:

- Món đồ là em tự làm ?

Thiên Lam khẽ gật đầu, thành thật :

- Em cố gắng nhưng khó hơn so với tưởng tượng…

Những ngày qua, Thiên Lam nung nấu ý tưởng tự làm một món đồ tặng Hải Anh. Cuối cùng cô đăng ký tham gia một khoá học ngắn ngày để tạo đôi găng tay bằng da .

Thấy Hải Anh chăm chú quan sát món đồ, Thiên Lam nhoẻn miệng :

- Anh thử xem .

Hải Anh lắc đầu.  

- Cất nó cho mới ?

- Tại thử chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/vuon-toi-bau-troi/chuong-33.html.]

Hải Anh nhẹ nhàng cầm lấy tay Thiên Lam. Anh nhận cô gái vì tập làm những đôi găng tay bằng da mà tay phồng rộp. Nếu dùng găng tay nhất định em sẽ còn may thêm những đôi khác.

- Tay em đau lắm đúng ?

Thiên Lam lắc đầu như trống bỏi:

- Không đau.

Nói xong, cô tỏ vẻ giận dỗi:

- Anh mà nhận là em cất quà đó. Em chọn màu hợp phong thuỷ để gặp nhiều may mắn.

Thiên Lam tủm tỉm . Nói chừng nếu Hải Anh thể giành giải quán quân đôi găng tay còn bán nhiều tiền chứ. là làm giàu khó.

Hải Anh lấy tay điểm nhẹ trán của Thiên Lam.

- Lại nghĩ cái gì ?

Chẳng hiểu Thiên Lam ma xui quỷ khiến kiểu gì mà thành thật hết suy nghĩ trong đầu cho đối diện.

Hải Anh thành tiếng:

- Em bán còn thu tiền nhanh hơn đó. Cứ tính theo giá thịt heo móc hàm cũng .

Thiên Lam phụng phịu:

- Vậy chịu dùng quà em tặng ?

Hải Anh nhoẻn miệng :

- Anh một thắc mắc. Em làm cách nào mà cỡ tay của ?

Thiên Lam ngước mắt Hải Anh, cô đưa tay về phía :

- Anh đặt tay lên tay em

Hải Anh lập tức làm theo.

Thiên Lam giảng giải:

- Em cố gắng ghi nhớ chênh lệch độ dài mỗi khi bọn nắm tay.

Hải Anh nở một nụ tinh quái:

- Không ngờ bạn gái của khả năng như . Trong lúc nắm tay tình cảm nghĩ tới mấy con . Anh đang tò mò em lén lút kiểm tra chỉ khác .

Thiên Lam hiểu mặt mũi nóng bừng. Chắc chắn lúc má của cô đỏ ửng như trái cà chua chín.

- Đừng linh tinh.

Hải Anh tủm tỉm :

- Thiên Lam nhà chúng tưởng tượng tới ? Ý đo ba vòng kìa.

Nói xong, Hải Anh cúi hôn lên môi Thiên Lam:

- Thiên Lam, thực màu xanh da trời mới là màu may mắn nhất của .

Loading...