Thiên Lam theo bóng dáng rời của Phúc Khang. Người tính tình kỳ quái, lẽ nào ân hận vì lỡ làm thương vô tội là cô nên mới tìm tới như . Chỉ nghĩ tới chuyện gây tai nạn khiến Hải Anh thương là m.á.u nóng trong cô sôi trào. Đợi ngày cô đây bình phục nếu Phúc Khang còn dám gây chuyện với Hải Anh nhất định sẽ cho mặt.
…
Vừa về tới nhà, Phúc Khang liền giật khi thấy Vỹ Khang ngôi đó.
- Em tới tìm Thiên Lam để gây sự nữa ?
Phúc Khang vội xua tay:
- Không hề. Em còn định cho cô thuốc trị thương nữa nhưng vẻ cần tới.
Nói xong, Phúc Khang đưa bịch thuốc to bự mặt Vỹ Khang.
- Đây . Em dối .
Vỹ Khang nhấp một chút rượu trong ly :
- Em đó… Đừng để bố thất vọng về em nữa. Nếu bố công tác, cũng chẳng đỡ cho em .
Phúc Khang nhoẻn miệng :
- Chỉ thương em nhất. Em sẽ giúp cưa đổ cô gái đó. Anh cô tới thăm nhà của dễ ợt . Đánh ngất vác tới là chứ gì.
Vỹ Khang trừng mắt:
- Anh cấm em động tới Thiên Lam. Nếu để em làm chuyện gì bất lợi cho cô đừng trách vô tình.
Phúc Khang vội xua tay. Anh đủ thông minh để hiểu Vỹ Khang hề chơi. Nếu xét về độ hổ báo cáo chồn thì Phúc Khang còn thua trai nhiều. Phúc Khang còn sợ Vỹ Khang nữa chứ. riêng chuyện tình cảm thì Vỹ Khang còn mù mờ lắm, Thiên Lam là con gái đầu tiên để mắt tới trong khi danh sách bạn gái của Phúc Khang lẽ dài tới cả cây .
…
Sau khi Hải Anh chuyển trong thành phố Hồ Chí Minh, từ chối ở cùng Trần Kiên vì dù hai bọn họ cũng cùng huyết thống. Anh cũng nhận sự giúp đỡ của bố Thành, Lan.
Năm cuối đại học, Thiên Lam vì thực tập nên Hải Anh là phụ giúp Trần Kiên ở quán. Tuy rằng hai bọn họ học cùng trường nhưng thời gian gặp cũng nhiều.
Dạo gần đây, Hải Anh còn thường xuyên biến mất buổi tối khiến Thiên Lam lo lắng. Đôi lúc cô nhắn tin nhưng thấy Hải Anh trả lời mà lâu mới nhận hồi đáp.
Thiên Lam cố gắng tự thuyết phục bản rằng chuyện vẫn nhưng cuối cùng cô nén nổi tò mò, tới tìm Hải Anh tại phòng trọ giờ làm nhưng chẳng ai ở đó. Thiên Lam bật , nhận lúc ắt hẳn vẫn ở quán dọn dẹp cùng Trần Kiên.
Tới nơi, cô thấy lên xe máy rời . Thiên Lam gọi với theo nhưng vẻ Hải Anh hề thấy.
Thiên Lam tiu nghỉu vì làm mới đuổi kịp thì cửa gara chuyên sửa chữa ô tô, xe máy gần đó mở để Hải Anh .
Thiên Lam dắt xe đạp tới gần thì thấy Hải Anh quần áo từ khi nào. Anh cặm cụi kiểm tra một chiếc mô tô phân khối lớn.
Hải Anh ngẩng đầu lên thấy Thiên Lam đó từ khi nào. Anh nhoẻn miệng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/vuon-toi-bau-troi/chuong-28.html.]
- Làm Hải Anh ở đây mà tới như ?
Nhìn Hải Anh mồ hôi nhễ nhại, Thiên Lam kìm nén cảm xúc mà oà . Là cô nghĩ sai cho , là cô cho rằng còn quan tâm tới cô như .
- Lam xin …
Hải Anh bật :
- Xin vì tự ý tới đây hả?
Nói xong, kéo Thiên Lam gần :
- Hải Anh xin vì giấu Lam làm thêm ở đây như . Lam giận Hải Anh đấy chứ?
Thiên Lam lắc đầu như trống bỏi. Làm cô thể giận chứ. Cả hai bọn họ quyết định lập nghiệp tại thành phố phía Nam , nhận sự giúp đỡ từ gia đình nữa nên tất nhiên cố gắng gấp năm, gấp mười lúc .
Hải Anh chỉ đam mê tốc độ mà còn hiểu về máy móc, động cơ nên chủ gara tin tưởng nhận làm ở đây. Anh vì Thiên Lam lo lắng nên mới giấu cô như .
- Năm thứ ba , Hải Anh học môn chuyên ngành khó lắm ?
Hải Anh gật đầu:
- Tại… thời gian thêm cũng nhiều, chỉ thể tranh thủ tập trung giảng thôi nên dễ lắm.
Thiên Lam khẽ mỉm :
- Vậy tối Lam sẽ đến đây, bài và giảng thêm cho Hải Anh ?
Hải Anh nở một nụ tươi rói. Anh chỉ căn phòng nhỏ tầng hai của gara:
- Hải Anh dọn đồ tới đây. Sách vở đều đủ.
Nói , dắt cô lên cầu thang:
- Có lẽ bắt đầu từ môn của thầy Phong .
Thiên Lam khẽ gật đầu, cầm cuốn sách từ trong tay Hải Anh.
- Cùng học nhé. Không chuyên ngành của Lam nên hai đứa bọn đều cố gắng.
Hải Anh cô, ánh mắt hiện lên ý :
- Nếu học thưởng ?
Thiên Lam vui vẻ :
- Đương nhiên . Chăm học thưởng, học cũng thưởng. Ngày mai Lam sẽ nấu…
Hải Anh đợi Thiên Lam hết câu liền cúi hôn lên môi cô. Cách đây một năm, tình cảm giữa và cô nhen nhóm dập tắt bởi những hiểu lầm đáng . Hiện tại, chỉ cần “bầu trời xanh nhỏ bé” luôn bên cạnh, cho dù khó khăn đến mấy cũng sẽ buông tay.