VƯƠN TỚI BẦU TRỜI - CHƯƠNG 21

Cập nhật lúc: 2025-08-11 02:48:43
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiên Lam ngoài giờ học đều tới quán phụ việc giúp Trần Kiên. Cô vô cùng cảm kích khi Trần Kiên gác việc ở Hà Nội để tới mảnh đất . Cô cũng quen với việc gọi thầy là ông trẻ. 

- Không gian ở quán thật tuyệt. Chẳng khác nào một góc Hà Nội ngay giữa thành phố náo nhiệt ông trẻ ạ.

Trần Kiên cháu gái khen liền tới híp cả mắt:

- Chuyện… ông mà tay thì gạo xay cám.

Nói xong, Trần Kiên đánh mắt về phía một trai gần đó:

- Này… đừng với ông là hôm nay cháu vẫn chuyện với nhé.

Thiên Lam khẽ thở dài:

- Cháu chẳng gì với nữa kìa. Ông hứng thú ông chuyện với .

Dứt lời, Thiên Lam đặt khay nước tay Trần Kiên:

- Cháu học pha chế để giúp ông, ông tự mang nước mời khách nhé.

Trần Kiên dùng ánh mắt hình viên đạn “bắn” về phía Thiên Lam:

- Ở đó mà tinh tướng. Ông là ông chấm bạn đó . Đẹp trai, hiền lành, còn dân Kiến trúc nữa chứ. Chỉ ngốc mới thích.

Chàng trai trẻ giật khi thấy mang nước tới là Trần Kiên, lịch sự lời cảm ơn chăm chú bản vẽ còn đang dang dở.

Ngay khi Trần Kiên định rời thì Vỹ Khang lên tiếng:

- Anh là… bạn trai của cô ?

Trần Kiên ôm bụng :

- Cậu nghĩ như thật

Vỹ Khang nhoẻn miệng :

- Nói thì vẫn còn cơ hội.

Trần Kiên chỉ về phía Thiên Lam :

- Thẳng thắn thì cũng xin thật. Con bé đó là cháu , hiện đang là sinh viên học viện X.

Nói xong, Trần Kiên chỉ tay đầu :

- Chắc cũng đám sinh viên trường X học nhiều tới mức đầu óc vấn đề mà. Tôi lo cháu ế dài dài nếu nó cứ như .

Vỹ Khang về phía Thiên Lam, ánh mắt hiện lên ý :

- Tôi nên xưng hô với thế nào cho phép? 

Trần Kiên vui vẻ :

- Tạm thời cứ gọi thôi. Sau đổi thì còn phụ thuộc duyên phận giữa và cháu gái .

Dứt lời, Trần Kiên tạm biệt Vỹ Khang tiến thẳng về phía Thiên Lam. Kể cũng thật may mắn, Hải Anh giúp sức cho quán ở Hà Nội, nay Thiên Lam ở chi nhánh phía Nam. Chưa tới việc khách tới quán khá đông, chỉ riêng Vỹ Khang và một nhóc chạc tuổi Thiên Lam thường xuyên lui tới khiến Trần Kiên ấm lòng .

Thiên Lam chuẩn khoá cửa quán thì một thanh niên bước tới, Thiên Lam giật khi kế bên ai khác chính là Hải Anh. Cô vội vàng cúi xuống nhặt chùm chìa khoá còn rơi nền đất, run giọng :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/vuon-toi-bau-troi/chuong-21.html.]

- Sao tới đây?

Hải Anh nhếch môi , nắm lấy tay Thiên Lam :

- Hôm nay Trần Kiên tới quán. Lam ?

Thiên Lam khẽ nhíu mày, vội gạt tay Hải Anh :

- Hải Anh say

Nói xong, cô định khoá cửa quán về nhà trọ nhưng Hải Anh nhanh chóng mở cửa kéo Thiên Lam phía trong.

Trần Kiên việc về Hà Nội, Thiên Lam cũng tiện hỏi, chỉ bản sẽ lo việc ở quán để ông trẻ yên lòng. Không ngờ Trần Kiên mới hai hôm thì Hải Anh tới đây.

- Hải Anh bỏ tay Lam .

Hải Anh nhoẻn miệng , nhưng nước mắt rơi:

- Ông trẻ vẫn quên An Nhiên. Ông trẻ về Hà Nội là tới mộ của cô . Lam điều đó ?

Thiên Lam ngước mắt Hải Anh:

- Có liên quan gì tới Hải Anh?

Hải Anh vươn tay vuốt nhẹ mái tóc của Thiên Lam :

- Tại ? Nếu như ông trẻ với Lam thì Hải Anh sẽ can thiệp chuyện riêng của hai . Còn hiện tại, Hải Anh nghĩ bản sẽ ngoài cuộc nữa.

Thiên Lam tưởng rằng bản quên Hải Anh nhưng khi đối mặt cô chẳng thể ngăn nước mắt.

- Hải Anh đừng nữa. Lam

Hải Anh đau lòng khi con gái thương còn vui vẻ như . Thiên Lam gầy hẳn , quầng mắt thâm giống như mất ngủ nhiều ngày.

Một , Hải Anh vô tình và bố chuyện, lúc hai to tiếng nhắc tới tên Thiên Lam. Có vẻ như hài lòng khi con trai quen Thiên Lam. Linh tính mách bảo Hải Anh rằng thể Thiên Lam về tai nạn mô tô ngay từ đầu chứ như lời Trần Kiên . Anh lén cho xem camera bệnh viện khi . Quả nhiên ngoài dự đoán, Thiên Lam mặt khi Hải Anh tỉnh , những thế cô gặp riêng . Có lẽ đây chính là lý do Thiên Lam trốn tránh tình cảm với Hải Anh bằng cách nhờ tới sự giúp đỡ của Trần Kiên.

Hải Anh gượng :

- Hải Anh Lam gặp Lan. Hải Anh cũng đoán những lời .

Thiên Lam lắc đầu:

- Hải Anh đừng nhắc tới những chuyện đó nữa. Lam và Hải Anh còn như . Dù Hải Anh gì thì điều đó cũng còn quan trọng.

Hải Anh nắm lấy tay Thiên Lam, đặt lên n.g.ự.c trái của :

- Lam đừng giận nữa ? Hải Anh nhớ Lam nhiều lắm. Nhớ nhiều lắm…

Dứt lời, Hải Anh lên như một đứa trẻ. Anh cố gắng quan tâm cô, nhưng bản chẳng thể làm . Hải Anh nghĩ đủ mạnh mẽ để rời xa Thiên Lam, quên mối tình đầu. Chỉ điều lý trí nhắc nhở rời xa cô nhưng con tim chẳng chịu lời.

Người Thiên Lam chọn là nhất với , là hết lòng tin tưởng. Anh sợ bản đối đầu với Trần Kiên, sợ rằng bản sẽ làm những chuyện khi còn cố tiếp cận Thiên Lam. Những tưởng Trần Kiên hết lòng với bạn gái, nào ngờ bóng hình An Nhiên hề phai nhoà. Liệu rằng đáng để Thiên Lam theo cả một đời?

Hải Anh thấy thật ngu ngốc khi tìm tới rượu để vơi nỗi buồn, để dũng khí tìm tới tận nơi để gặp Thiên Lam. 

Hải Anh vươn tay, lau những giọt nước mắt má của Thiên Lam:

- Hải Anh xin … Lam ghét say mà Hải Anh để Lam thấy bộ dạng . Lam đừng , cứ như Hải Anh thấy đau lòng lắm. 

 

Loading...