Chương 17: Khi Vợ Tôi Biến Mất, Tôi Sẽ San Bằng Mọi Thứ
Buổi sáng hôm , Yên Nhiên chuẩn cùng Vũ Dạ Thần tham dự lễ ký kết hợp tác giữa Vũ Thị và Tập đoàn đầu tư quốc tế F&H.
Chiếc váy trắng tinh khôi ôm nhẹ lấy hình mảnh mai, ánh mắt cô sáng lên khi thấy từ xa bước tới, đầy khí chất và uy quyền.
Cô đưa tay vẫy nhẹ, như một thói quen…
khoảnh khắc — một bóng đen vụt qua, che chắn cô .
**
“YÊN NHIÊN!” – Vũ Dạ Thần hét lớn, nhưng quá muộn.
Một chiếc xe van đen lao tới, hai đàn ông mặc đồ bảo hộ nhảy xuống, kéo mạnh Yên Nhiên lên xe, đẩy cô bên trong như một món hàng.
Cô chỉ kịp hét lên một câu:
“Dạ Thần…!”
Rồi cánh cửa đóng sầm .
Chiếc xe biến mất trong dòng xe đông nghịt như từng xuất hiện.
**
Vũ Dạ Thần như rút cạn khí.
Anh lao theo xe, chạy như điên, ánh mắt đỏ rực, nhưng chiếc van hòa dòng đường cao tốc.
“Chặn bộ tuyến đường phía Nam! Lập chốt ngay tại tất cả các ngã tư!” – Anh gầm lên với trợ lý – “Ai làm … thì cút!”
Toàn bộ Vũ Thị rơi tình trạng báo động đỏ.
Hệ thống định vị, vệ tinh dân sự, camera giao thông, thậm chí cả những vệ sĩ ngầm từ tổ chức an ninh tư nhân của Vũ gia… kích hoạt hết.
**
Vũ Dạ Thần đập mạnh tay tường phòng họp.
Máu từ ngón tay rỉ , nhỏ xuống sàn. cảm thấy gì.
“Ai dám đụng đến cô ... sẽ khiến nó trả giá bằng cả dòng họ.”
Mắt đỏ quạch, giọng run vì tức giận và sợ hãi. Đây là tổng tài lạnh lùng như ngày thường.
Mà là một đàn ông mất sinh mệnh duy nhất giữ.
**
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/vo-ngoc-tong-tai-ba-dao/chuong-17-khi-vo-toi-bien-mat-toi-se-san-bang-moi-thu.html.]
Yên Nhiên lúc nhốt trong căn phòng tối.
Cô trói, nhưng miệng bịt.
Trước mặt cô là một phụ nữ bước từ bóng tối — kế.
“Lâu gặp, con gái.” – Bà mỉm – “Mày dám đối đầu với tao, dám nắm tay thằng họ Vũ đó truyền thông? Tao sẽ khiến mày hối hận.”
“Bà bắt … thì Dạ Thần sẽ để yên.”
“Ồ, đúng.” – Người phụ nữ nhếch môi – “Cho nên tao mới chuẩn ‘quà’ cho nó.”
Bà kéo một chiếc điện thoại, bật video lên — là cảnh Yên Nhiên nhốt, trói tay, ánh mắt hoảng loạn.
“Tao sẽ gửi clip cho báo chí. Mày nghĩ một tổng tài đang ‘đàm phán’ quốc tế mà để vợ bắt cóc ngay mũi? Có vui ?”
Yên Nhiên run lên: “Bà điên !”
“Không. Tao chỉ… mày biến mất. Không vợ, danh dự, thằng Vũ Dạ Thần sẽ gục nhanh thôi.”
**
Trong lúc đó, đang ở phòng riêng, nắm chặt một vật nhỏ — chiếc khuyên tai của cô rơi nơi bắt.
“Mùi lavender…” – Anh áp nó lên môi – “Anh thề… chỉ cần em còn sống, sẽ tìm thấy em.”
**
Và đúng lúc , điện thoại reo lên.
Không . Không giọng.
Chỉ một video.
Yên Nhiên, tay trói, ánh mắt đẫm nước.
“Dạ Thần… nếu thấy clip … thì đừng tìm em. Hãy sống tiếp… như khi em đến…”
“ĐM!” – Anh đập vỡ điện thoại.
Ánh mắt bùng lên như mãnh thú.
“Chuẩn trực thăng. Gọi đội Vệ Long. Và dùng bộ nguồn lực ngầm Vũ gia. Tôi sẽ lật cả thành phố lên — để lấy cô .”
**
Ngoài , bóng tối đang giăng bẫy.
… tổng tài bá đạo còn chỉ yêu, mà hóa thú vì mất vợ.