Vô Hạn Lưu: Kỹ Năng Của Ta Là Sờ Xác - Chương 299: Thủy Tinh Vu Sư
Cập nhật lúc: 2025-11-09 09:45:10
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Mâu Tiểu Tư bước cổng viện, một loại trực giác nguy hiểm dâng lên trong lòng cô, cô ngẩng đầu lên giữa trung.
“Oanh!!!”
Chỉ thấy tầng trời thấp, nơi vốn treo ánh trăng, từ lúc nào một hố đen sâu thấy đáy thế. Giống như n·úi l·ửa p·h·un tr·ào, một đạo dị quang đột nhiên từ trong hố đen mãnh liệt cuồn cuộn trào , sóng thần hướng tới bộ Âm Sơn Lộ đánh úp đến.
Trong khoảnh khắc, vô cỏ cây đều gãy đổ, cát sỏi bay cuộn , bộ quỷ quái đường giống như bèo dạt mây trôi trực tiếp nhấc bay, những con ở gần hơn trực tiếp vỡ tan, hóa thành từng đoàn huyết vụ, ngay cả đường phố phụ cận cũng chịu liên lụy.
Mâu Tiểu Tư khỏi kinh hồn bạt vía, lập tức xoay khóa chặt cổng viện từ bên ngoài.
Thế giới Quỷ Quái bao giờ xảy náo động như , hiện tại chỉ tiểu viện, nơi ẩn náu , nhận chút ảnh hưởng nào. Cô thể để bên trong ngoài, đồng thời còn nghĩ cách tìm Tả Nhiên, cùng với Bồng Đầu Quỷ và những khác.
Mâu Tiểu Tư giũ một chiếc Áo Choàng Đỏ, giây tiếp theo, Áo Choàng Đỏ đột nhiên lớn gấp trăm , hình thành một tấm chắn mềm mại, ngừng xoay tròn quanh Mâu Tiểu Tư, cô ngăn cản công kích từ bên ngoài.
Lúc cô mới miễn cưỡng thể bước .
điều khiến há hốc mồm chính là, giây tiếp theo, hố đen biến hình vặn vẹo, hư chợt tan vỡ. Một Vu Sư mặc áo đen, tay ôm quả cầu thủy tinh, ảnh chậm rãi cụ hiện. Dù cách xa trăm mét, vẫn tản mát từng trận thở t·ử v·ong nồng đậm!
“Xong !”
Mặt Mâu Tiểu Tư lập tức tái . Thủy Tinh Vu Sư, đây là tìm đến cô.
Hơn hai tháng an , chỉ cô đang trưởng thành, mà kẻ địch thể trực tiếp xé rách hư . Điều ít nhất là trình độ chơi Bát Cấp Đỉnh mới thể đạt tới.
Đáng tiếc kẻ địch ở trong tối cô ở ngoài sáng, thể sớm một chút tiêu diệt cái ‘côn trùng gây hại’ .
lúc , Mâu Tiểu Tư mơ hồ cảm nhận từng trận sát khí, truyền đến từ đầu đường Âm Sơn Lộ. Phỉ Liệt Tu La kinh động, cô lắc lư cái đuôi xuất hiện ở đầu đường, tản mát uy áp mạnh mẽ khủng bố, dường như bất mãn với sự xuất hiện của Thủy Tinh Vu Sư—vị khách mời mà đến .
“Mấy tiểu quỷ, các ngươi thể đến chỗ tỷ tỷ .”
“Đừng sợ, tỷ tỷ bảo các ngươi bình an.”
Phỉ Liệt Tu La giống như hạc giữa bầy gà, tà váy rộng lớn phiêu dật mà linh động, một dải lụa màu xanh lục bên hông cô chậm rãi bay , bình tĩnh kết thành một tấm lưới xanh, giống như dựng lên một bức tường cao thể phá vỡ ở đầu đường.
Cô dứt lời, mấy chục cái bóng ảnh như bắt cọng rơm cứu mạng từ các ngóc ngách bay , nhanh chóng chui lưới, quả nhiên hề liên lụy, bảo vệ mạng nhỏ.
Mâu Tiểu Tư nhíu mày, khổ một tiếng: “Phỉ Liệt tỷ tỷ, cô tay ?”
Phỉ Liệt Tu La khẽ than thở: “Không phần thắng.”
Mâu Tiểu Tư: “Lưỡng bại câu thương?”
Phỉ Liệt Tu La lắc đầu: “Chắc chắn ch·ết.”
Ngay cả Tu La cũng chắc chắn ch·ết? Vậy Thủy Tinh Vu Sư quả thật cường đại, lòng Mâu Tiểu Tư lạnh một nửa.
Lúc , một đầu khác của Âm Sơn Lộ, sát khí càng dày đặc hơn mãnh liệt đến. Sau đó liền thấy bốn con nữ quỷ áo hồng nâng một cái kiệu hoa từ xa đến, các nữ quỷ đều tóc đen che mặt, cả toát hàn khí.
Trong kiệu hoa màu đỏ lớn thì truyền đến một trận tiếng âm trầm khiến sởn gai ốc: “Phỉ Liệt Tu La, tiểu quỷ Âm Sơn Lộ là che chở, cô thả chúng .”
Thấy cảnh , đông đảo quỷ quái hít ngược một khí lạnh, một nhân vật lớn giá lâm, ít đều lộ vẻ mừng rỡ.
Hai vị Tu La! Lần cứu !!!
Đột nhiên, mành kiệu hoa màu đỏ lớn gió thổi lên một góc, Mâu Tiểu Tư thấy bên trong ngay ngắn một Cô Dâu Quỷ, màu da trắng bệch, tròng mắt xanh đậm. Vừa giao diện, là một vị Tu La cường đại. Căn cứ tin tức nhắc nhở, vị Cô Dâu Quỷ thích khắp nơi bắt các nam quỷ tuấn trói về thành hôn.
Ngay khoảnh khắc mành kiệu buông xuống, khuôn mặt Tả Nhiên dường như chợt lóe qua trong kiệu hoa. Mâu Tiểu Tư thấy, sợ hãi, kinh hãi, ngược vô cùng bình tĩnh, cô mơ hồ thở phào nhẹ nhõm, vị Cô Dâu Quỷ bảo vệ, xem Tả Nhiên tạm thời an .
Ngay đó, bốn phương tám hướng mấy chục luồng bóng đen cuồn cuộn, từ các góc lòe . Có tiểu quỷ sấp đòn giang kiệu, trốn ở phía kiệu, trực tiếp bò lên đỉnh kiệu. Toàn bộ kiệu hoa quỷ quái năng lực tự bảo vệ vây kín mít, nhưng một con nào dám kiệu hoa. Mâu Tiểu Tư vẫn là đầu tiên thấy nhiều quỷ như .
Mà kiệu hoa vẫn định vững chắc, bốn con nữ quỷ áo hồng nâng kiệu hoa thế mà cũng cảm thấy nặng, cứ như nâng kiệu hoa yên tại chỗ, một lời.
Phỉ Liệt Tu La thẳng: “Lưu Tam Nương, cô tìm Bạch Dần tới, ba chúng hợp lực, lẽ thể đuổi Vu Sư ngoài.”
Thì vị Cô Dâu Quỷ kiệu hoa , tên là Lưu Tam Nương.
Pháp tắc của thế giới Quỷ Quái là cường giả sinh tồn, nơi tuy rằng lực lượng tương tự chính phủ, nhưng xuất phát từ một loại đạo nghĩa giang hồ ước định thành tục, Tu La cấp Quỷ Vương, khi nguy hiểm đến sẽ che chở tiểu quỷ phía , giống như lão yêu quái chiếm núi làm vua che chở tiểu lâu la của .
Lưu Tam Nương bất động như núi, âm trầm thanh âm từ kiệu hoa chậm rãi truyền : “Bạch Dần sớm chạy , cô còn trông chờ ?”
Khi cô chuyện, trong khí một luồng mùi thơm lạ lùng phiêu động, thấm tận ruột gan, giống như loại hương liệu dùng để thượng cống, một mùi vị như tiên như quỷ.
Nghe lời , Phỉ Liệt Tu La gì nữa.
Động tĩnh lớn như , chỉ hai vị Tu La chịu , rõ ràng, những khu phố lan đến, các Tu La khác đều chọn khoanh tay . Mà chỉ dựa lực lượng hai họ, đủ để đối phó Thủy Tinh Vu Sư.
Cho nên hai vị Tu La dám vọng động, một thủ đầu đường, một thủ cuối phố, thái độ chính là chiến, chỉ kháng cự, cố gắng giữ nhiều tiểu quỷ nhất thể. Còn về việc Thủy Tinh Vu Sư đột nhiên xông tới làm gì, các cô vô lực ngăn cản.
Âm Sơn Lộ, sát cục mở !
Thủy Tinh Vu Sư bắt bóng dáng Mâu Tiểu Tư, từ cao xuống hình nhỏ bé của cô, thấy hai vị Tu La tính toán tay, tự giác đỡ phiền phức.
Hai tháng qua, ‘Đội À Rồi’ quân diệt, mà Thủy Tinh Vu Sư bận rộn tìm các thần loại khác, rảnh lo bóp ch·ết con kiến nhỏ bé Mâu Tiểu Tư , chỉ thể thầm mắng ‘Đội À Rồi’ làm thì ít mà hỏng việc thì nhiều. May mắn là ‘bên ’ ban thưởng nhiều lực lượng hơn, tuy rằng dám liều ch·ết tiến phạm vi mà thánh sở thể tra xét, nhưng thể tự do thế giới Quỷ Quái.
Không hai lời, Thủy Tinh Vu Sư quyết định tiên cho Mâu Tiểu Tư chút màu sắc để xem.
Hắn trực tiếp tế một cái Đỉnh Đồng nhỏ, theo Đỉnh Đồng phóng đại, một mảnh bóng ma thật lớn phủ xuống mặt đất, hướng về Mâu Tiểu Tư áp tới…
Trong kiệu hoa, Tả Nhiên thần sắc căng thẳng, tay theo bản năng liền xốc mành kiệu, khó thể hình dung cảm giác trong khoảnh khắc , phảng phất chuyện gì đó đang xảy ở nơi cách đó xa.
Thế nhưng ngay đó, phát hiện cả thế mà cứng đờ thể nhúc nhích, giống như định trụ.
Bên cạnh, Lưu Tam Nương chậm rãi với , bàn tay móng tay sắc nhọn đặt lên đùi : “Tả lang, bên ngoài nguy hiểm, cần ngoài.”
Tả Nhiên trong lòng căng thẳng nôn nóng, nhưng chút nào biện pháp.
Cách một tấm mành kiệu mỏng manh, căn bản thấy rõ tình huống bên ngoài.
Hắn cũng là đổ cái mốc gì, bỗng dưng Lưu Tam Nương bắt , lúc thì cứu , lúc thì dẫn về bái đường. Xem bộ dáng , nếu thật đưa về, chừng Lưu Tam Nương một cái vui, nửa đêm liền đem nuốt sống.
lúc , bên ngoài kiệu hoa bỗng nhiên vang lên tiếng “Đang” thật lớn.
Tựa như tiếng vọng từ sơn cốc, sóng âm cuồn cuộn, quanh quẩn bốn phía, chấn màng nhĩ ầm ầm vang lên.
Chỉ thấy trong hư , một đạo Bia Mộ màu đen thật lớn từ trời giáng xuống, quả thực như tia chớp, lập tức đến gần Đỉnh Đồng, lực lượng khổng lồ khó thể tưởng tượng!
Mâu Tiểu Tư đột nhiên tay, đem kỹ năng mới của nhằm thẳng Đỉnh Đồng của Thủy Tinh Vu Sư mà hung hăng đánh tới.
Hai chạm .
Một luồng uy áp mênh m.ô.n.g chấn động mười phương.
Không trung và đại địa đều đang run rẩy, khí lạnh thấu xương bao phủ bộ Âm Sơn Lộ.
Phỉ Liệt Tu La kinh hãi, vội vàng che chở tiểu quỷ phía , đồng thời lặng lẽ chờ đợi cơ hội, tùy thời chuẩn tay.
Đáng tiếc năng lực của Thủy Tinh Vu Sư rõ ràng cao hơn một bậc.
Đám tiểu quỷ lập tức một mảnh ồn ào hỗn loạn, tim gan lạnh toát, nhắm mắt dám .
Vừa chạm Đỉnh Đồng, Bia Mộ màu đen liền răng rắc một tiếng, vỡ thành bột mịn.
Khoảnh khắc nguy cấp, thể Mâu Tiểu Tư cấp tốc phóng đại, trở thành một khổng lồ cơ bắp, đồng thời tầng tầng hộ giáp bao vây lấy cô. Mâu Tiểu Tư mặc Hoa Bào Pharaoh, lợi dụng Độn Thổ thuận lợi chạy thoát, đó tế từng món đạo cụ:
• Dấu Chân Trầm Hồn nguy nga,
• Kim Thư kim quang sáng chói,
• Kiếm Khí yêu khí tung hoành,
• Bát Quái Kính huyết khí dày đặc,
• Bức Họa cuồn cuộn khó lường…
Mỗi một món, đều là trọng bảo!
nhanh, sắc mặt Mâu Tiểu Tư lập tức u ám, lạnh từ đầu đến chân.
Cô phát hiện sự tồn tại ở cấp bậc của Thủy Tinh Vu Sư đối với cô mà , giống như núi cao và vực sâu, cách giữa hai một trời một vực. Cứ tiếp tục như , cô vô luận thế nào cũng thể chống cự, chỉ thể buộc trốn về tiểu viện bảo tính mạng.
“Xem chỉ thể dùng cái !”
Mâu Tiểu Tư cắn răng một cái, móc một viên [Tiểu Cốt]. Đây là đạo cụ loại đại giới, khi ăn sẽ liên tục ba ngày chịu đựng đau đớn lăng trì, nhưng thể ngắn ngủi tăng năng lực của cô lên một bậc, dùng điều khiển đạo cụ cấp S mạnh hơn.
Ngay khi cô sắp nuốt [Tiểu Cốt].
Trong khí bỗng nhiên truyền đến một luồng lạnh lẽo, cái lạnh đó, dường như đến từ thế giới cực hàn, vạn vật đều đóng băng, giọt nước ngưng kết thành băng.
Lưu Tam Nương và Phỉ Liệt Tu La bỗng nhiên cứng đờ, phắt đầu về phía nơi phát khí lạnh, sắc mặt đột biến.
Thủy Tinh Vu Sư tâm sinh cảnh báo, dám tiến thêm một bước nào nữa.
Mâu Tiểu Tư chỉ cảm thấy một luồng thở thần bí đập mặt, xung quanh dường như trăm vạn ngọn núi lớn đồng thời đè xuống, khiến kinh hãi. nhanh, cô như một lực hút khổng lồ kéo , cả lôi kéo hút tới bên cạnh kiệu hoa.
“Đây là…”
Cô kinh hãi ngẩng đầu, liền thấy một ảnh màu trắng phong hoa tuyệt đại, lặng lẽ che chắn cô, tạo một mảnh đất tịnh thổ dài đến trăm mét.
Người tựa Tiên tử Quảng Hàn, một bạch y theo gió phiêu động, chút bụi trần tục khí, như nữ tử bước từ trong tranh, giống sống, nhưng quỷ khí.
Trong lòng Mâu Tiểu Tư kinh hãi đồng thời, vì phận , cảm thấy chút kỳ quái. Lúc , nữ tử bạch y bỗng nhiên đầu cô một cái.
Chỉ là một cái liếc mắt nhàn nhạt, giống như đang xem một cái cây, hoặc là một viên cục đá… Ánh mắt gợn sóng, dường như lộ sự thương xót đối với vạn vật. Trong khoảnh khắc Mâu Tiểu Tư cảm thấy biến thành một đứa trẻ nhỏ, lớn tuổi hiền từ chăm chú, trong lòng khỏi rung động.
“Thiện… Thiện Thi…”
Mâu Tiểu Tư mở to hai mắt, thế nào cũng nghĩ tới.
Đây là t.h.i t.h.ể con gặp ở buổi đấu giá , đó Tử Thủy Vi Lan mua chạy mất, xuất hiện ở chỗ .
Khuôn mặt Thiện Thi thanh thoát, môi là loại thường thấy tượng Bồ Tát, ngũ quan thể gọi là tuyệt mỹ, nhưng cho một cảm giác linh hoạt kỳ ảo mộng ảo, dễ dàng làm liên tưởng đến ánh trăng, ao hồ những vật thể tự nhiên, giống như gió thổi qua, cô liền thuận gió mà .
Rồi đó, Thiện Thi bạch y đến gần Mâu Tiểu Tư, trong lòng cô thêm một đứa bé đang hì hì—Quỷ Anh!
“Trong thời gian , đa tạ ngươi giúp chăm sóc đứa nhỏ .”
Lời của Thiện Thi dứt, mành kiệu động đậy, Mâu Tiểu Tư lúc mới phản ứng đối phương đang chuyện với cô, mà là đang lời cảm ơn với Tả Nhiên ở bên trong kiệu!
Tốt , Quỷ Anh Mâu Tiểu Tư quả thật là một ngày cũng hề trông nom.
Thậm chí là trực tiếp vứt ở đó mặc kệ.
Nếu Tả Nhiên, chừng c.h.ế.t đói . Bất quá Quỷ Anh khi lớn lên, luôn thích khắp nơi bò loạn, khi mấy ngày đều về nhà, giống như mèo con nuôi thả rông. Mâu Tiểu Tư cơ hồ sắp quên mất nó, ngờ Quỷ Anh thế nhưng là con của Thiện Thi.
Nói như , Thiện Thi sở dĩ ném Quỷ Anh ở cửa viện của cô, vì coi trọng cô, mà là coi trọng Tả Nhiên ở nhà . Lúc đến đây, là tính toán mang đứa bé ?
Tả Nhiên từ trong kiệu hoa bước , ánh mắt dừng Quỷ Anh, dường như chút nỡ.
Mâu Tiểu Tư lý giải tình cảm của , cũng liền gì.
Lúc , kiệu hoa màu đỏ lớn đột nhiên động đậy, Lưu Tam Nương tính cả nâng kiệu, sợ đến mức trực tiếp biến mất tại chỗ, đám tiểu quỷ mất chỗ dựa rạp mặt đất.
Rốt cuộc đối với Lưu Tam Nương mà , Thiện Thi giống như Thần Chi mây, căn bản thể đánh giá sâu cạn. Mặc dù cô coi trọng vẻ ngoài của Tả Nhiên, cũng dám trêu chọc.
Cảnh tượng bất thình lình , khiến Phỉ Liệt Tu La hít sâu một . Còn Thủy Tinh Vu Sư ném xuống cái Đỉnh Đồng , đập t.h.i t.h.ể bạch y của Thiện Thi, kịp đến gần liền tan thành từng mảnh, giống như đồ chơi trẻ con rơi chân voi. Hắn tức khắc kinh ngạc.
Bất quá nếu tới, Thủy Tinh Vu Sư cũng tính toán dễ dàng như liền . Hắn chấn động thần lực mênh mông, trực tiếp dời mục tiêu về phía tiểu viện, tốc độ đạt đến cực hạn. Thời điểm mấu chốt, Thiện Thi bạch y yên tại chỗ, tay áo vung lên, thời gian phảng phất đình trệ, chỉ còn một luồng đạo vận kỳ diệu đang lưu chuyển.
Khắp nơi im ắng, khí chút quỷ dị.
Trong chớp mắt, mây đen bầu trời tan , ánh trăng tái hiện, hố đen một loại năng lượng mạnh mẽ đóng . Thấy tình cảnh như , Thủy Tinh Vu Sư chút ngẩn , càng nhiều hơn là sợ hãi.
Hư tựa như bức tranh cuộn tròn, nắm chặt trong tay tùy ý mà xoa nắn. Theo một tiếng sợ hãi buồn bã phát , Thủy Tinh Vu Sư lập tức cảm nhận uy thế khai sơn liệt thiên, một dự cảm nổi lên trong lòng. Cả chân, thổ địa ù ù rung động, mà cũng là khí huyết cuồng, ù tai hoa mắt, thiếu chút nữa phun một ngụm m.á.u tươi!
Mọi chỉ cảm thấy mắt một mảnh trắng xóa mờ ảo.
Trong trời đất ầm ầm vang lớn!
Các căn phòng xung quanh đánh vỡ bay cao đến trăm mét, cát sỏi trôi nổi, một cảnh tượng tận thế tiến đến.
Thủy Tinh Vu Sư tựa như chịu một loại v·a ch·ạm nào đó, ảnh khựng , trong vô vàn ánh sáng trắng ôm đầu kêu thảm thiết.
“Bang!”
Đầu vỡ nát, óc trắng và m.á.u tươi đỏ đồng loạt b.ắ.n , t.h.i t.h.ể Thủy Tinh Vu Sư rơi xuống mặt đất đầy thương tích, chỉ một kích uy mãnh, thế mà trực tiếp hủy diệt trong trời đất!
Năng lực quá khủng bố.
Phỉ Liệt Tu La tận mắt chứng kiến, thể tin .
Tất cả chuyện đều xảy trong chớp mắt.
Không chỉ cô , ngay cả các Tu La khác đang lén lút trộm tình hình Âm Sơn Lộ cũng rét mà run. Toàn bộ Tu La trong thế giới Quỷ Quái đều kinh động, ai thể giữ bình tĩnh.
Ở một nơi xa nóc nhà, Bạch Dần về hướng , trầm tư.
Tu La là mạnh nhất trong thế giới Quỷ Quái, thể , quỷ làm đến cực hạn, đó là Tu La, từng ngoại lệ.
vị Thiện Thi bạch y , nửa quỷ nửa tiên, cô quỷ, cũng sống, cô là quỷ, siêu thoát khỏi quỷ.
Bạch Dần lên cung điện trời mờ ảo cao, đầu ý niệm hoài nghi cuộc sống quỷ. Chốn cao thắng lạnh, đường quỷ vọng tận, chẳng lẽ con đường tu luyện điểm cuối? vì tìm thấy cơ hội đột phá, chăng đến lúc rời khỏi thế giới Quỷ Quái, tìm đạo của ?
Huyết nguyệt lưu chuyển, màn đêm càng thêm mênh mang.
Phỉ Liệt Tu La ngơ ngẩn, xa xăm về Thiện Thi bạch y một hồi lâu, trong lòng một loại cảm giác chấn động quái dị, khiến mấy nghi ngờ đang ở trong mơ.
Nguy cơ giải trừ, đám tiểu quỷ phía tâm tư suy nghĩ những vấn đề , chúng nó khó khăn lắm mới giữ mạng nhỏ, lập tức tan tác như chim bay, chỉ còn Mâu Tiểu Tư và những khác .
Thiện Thi bạch y ôm Quỷ Anh, ý định ở lâu, quét mắt hai một cái, bạch y cô tựa sương mù phất động, phiêu diêu mà .
Ân tình Tả Nhiên chăm sóc Quỷ Anh, cô trả , sự giúp đỡ đêm nay, từ nay gặp nữa.
Không ai cô từ đến, về .
Tả Nhiên thềm đá rách nát bên đường, những căn nhà sụp đổ, một mảnh hoang vắng, bỗng nhiên cảm thấy vài phần hồi tưởng và thương cảm.
Ông bà , Quỷ Anh cũng , còn ?
Có sớm muộn một ngày nào đó cũng sẽ rời .
Tả Nhiên mơ hồ cảm giác , nơi nào đó trong lòng điều nới lỏng, giống như bánh răng lâu ngày khởi động, bỗng nhiên chuyển động một chút, chỉ một chút, giống như vận mệnh sớm định . Hắn chính lẽ thuộc về nơi , nơi cũng thuộc về .
Nhiên mà, tất cả những điều , Mâu Tiểu Tư hề phát hiện.
Cô lo lắng bốn phía, quyết định tìm Phỉ Liệt Tu La quyên chút tiền, nghĩ cách sửa chữa con phố . Ai, hôm nay xảy quá nhiều chuyện, thật là cửa xem lịch âm, nhiều nhảy nhiều sai thuận lợi!
Vận quá đen!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/vo-han-luu-ky-nang-cua-ta-la-so-xac/chuong-299-thuy-tinh-vu-su.html.]
Cũng may Thủy Tinh Vu Sư ch·ết, cô mất một kẻ địch.
Khi về nhà cùng Tả Nhiên, Mâu Tiểu Tư phát hiện chút thất thần, nhưng cô nhanh dời sự chú ý, bởi vì nửa đường, cô gặp Bồng Đầu Quỷ và Xảo Quyệt Quỷ đang run bần bật. Hai vợ chồng Quỷ Anh , còn chút thương tâm. Bọn họ con, thường xuyên đây ôm Quỷ Anh, tình cảm so Mâu Tiểu Tư sâu đậm hơn nhiều.
bọn họ trò chuyện với Mâu Tiểu Tư hai câu, phát hiện , dầu muối ăn, dường như đối với việc Quỷ Anh cũng cảm giác gì, đành thở dài, trò chuyện với Tả Nhiên một lát hậm hực rời .
Bất quá đó hai ngày, xảy một chuyện ngoài ý , Mâu Tiểu Tư giận tím mặt, suýt nữa khống chế cảm xúc của .
Hôm nay, t.h.i t.h.ể của Ăn Trộm Quỷ và mấy tiểu quỷ, nâng trong viện, Kiều San mất một bên tai, giống như hồ lô m.á.u Lưỡi Hái Nữ cõng về, dường như chìm giấc ngủ mới bảo tính mạng.
“Rốt cuộc là ?”
Mâu Tiểu Tư cơ hồ đập bàn bay , lòng quả thực cũng theo đổ máu.
Baileys tính tình Mâu Tiểu Tư, còn che che giấu giấu chịu , vô cùng hàm hồ : “Kiều San dẫn Ăn Trộm Quỷ và bọn họ tiếp nhận Thôn Cấm Kỵ mà đây, gặp của hiệp hội khác đến làm phó bản, vì một xung đột mà đánh .”
Cái gọi là [Thôn Cấm Kỵ], là một đạo cụ đặc thù Mâu Tiểu Tư lấy từ Đống Thi Sơn đây, đại khái là một tư liệu và con dấu. Cầm những thứ đó, là thể [Thôn Cấm Kỵ] tiếp nhận chức vụ thôn trưởng, tiện thể đạt một ít đất đai.
Mâu Tiểu Tư đối với điều hứng thú, lúc Kiều San thích trồng trọt, liền đưa cô làm thôn quan, để đề phòng vạn nhất, còn phái mấy tiểu quỷ cơ linh hỗ trợ. Mới đầu chuyện đều thuận lợi, quỷ trong thôn cũng lời, nhưng thế nào, cuối cùng trở về là t.h.i t.h.ể Ăn Trộm Quỷ, ngay cả Kiều San cũng lâm hôn mê.
Nghe chuyện , Mâu Tiểu Tư trong viện, lặp lặp nuốt trôi cục tức , với Baileys: “Ai làm, cô mau tra cho .”
Baileys lúc mới đầu còn chịu , nhấn mạnh chuyện cô sẽ giải quyết. Kết quả đến tối Mâu Tiểu Tư hỏi , cô vẫn giải quyết. Mâu Tiểu Tư rốt cuộc nổi giận với cô : “Chuyện của Kiều San cô cũng để tâm? Hôm nay cô thế nào cũng báo cho một cái tên.”
“Có thể là hiểu lầm thôi, chuyện thật cần quản.” Baileys nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn ghế dựa thở dài.
Mâu Tiểu Tư liền nghi ngờ: “Là của Thánh Sở?”
“Không .”
“Vậy cô dám ?”
Mâu Tiểu Tư đến mặt Baileys, trịnh trọng : “Không cần ai, chẳng sợ Thánh Sở, cô cũng cho cái tên!”
Nhìn dáng vẻ, cô là thật sự tức giận, Baileys lúc mới chần chờ : “Xuyên… Xuyên Qua Tuyến.”
Mâu Tiểu Tư ngẩn , đầu óc choáng váng, hiệp hội của Nghiêm Quân Trạch?
Cô đột nhiên , một bên xuống, mấy cái hít sâu , bỗng chốc quăng ly nước: “Đem hẹn đây gặp .”
Vì thế Baileys liền hẹn .
Vào buổi tối, lẽ là ý thức tính nghiêm trọng của vấn đề, đến nửa giờ, Nghiêm Quân Trạch xuất hiện ở tiểu viện.
Hắn vẫn là tiêu hao một cái khí cụ đăng nhập để tiến .
Chuyện cũng là mới , trong điện thoại Baileys mới phản ứng . Kể từ ngày đó, Mâu Tiểu Tư gặp . cũng tuyệt đối sẽ ti tiện đến mức lấy việc trả thù, hoặc là bức bách đối phương đến gặp. Cúp điện thoại của Baileys xong, Nghiêm Quân Trạch vội vàng hỏi quyền, lúc mới gây một chuyện hoang đường như , tức khắc lo lắng thôi.
Nghiêm Quân Trạch gần nhất, như là nên gì, đều uống nổi, chờ Mâu Tiểu Tư làm khó dễ.
Ai ngờ Mâu Tiểu Tư tin tưởng . Lúc cô bình tĩnh , xuống đó, còn bình tĩnh, phảng phất nguôi giận: “Tôi chuyện liên quan đến , cũng làm khó dễ gì . gi·ết Ăn Trộm Quỷ, làm Kiều San thương, ch·ết. Anh đem đầu cho .”
Nghiêm Quân Trạch tức khắc yên, day day giữa trán, cố gắng : “Người gi·ết Ăn Trộm Quỷ thể cho , nhưng làm Kiều San thương thì , đó là của , cùng phó bản Quỷ Thuyền Bắc Hải, gặp qua .”
“Hơn nữa, chuyện chỉ là một ngoài ý , bọn họ thật sự nhận Kiều San, trong phó bản Kiều San vẫn luôn ngủ, nếu sớm cô là của , căn bản khả năng đánh thành như . Ăn Trộm Quỷ thì càng cần , làm gì chuyện phó bản mà gi·ết quỷ, cùng lắm chỉ tính là ngộ thương.”
Người của hiệp hội Nghiêm Quân Trạch thấy Mâu Tiểu Tư, giống như thấy chính , căn bản thể nào tay. Cho dù gặp ở Trường Thí Luyện, cũng là hòa hợp vui vẻ. Ngoài ý cũng hề lường .
Mâu Tiểu Tư những lời , cô hỏi: “Người đó tên gì?”
Thấy Nghiêm Quân Trạch đáp, cô : “Một học giả thực vật, tên Trần Mặc, dẫn đội, làm Kiều San thương. Người gi·ết Ăn Trộm Quỷ tên là Vương Thụ, là một tam phiêu khách.”
Nghiêm Quân Trạch phát hiện cô điều tra rõ ràng như , trong nháy mắt liền chút sởn gai ốc. Hiển nhiên vô luận giao , Mâu Tiểu Tư đều nhất định báo thù .
“Cậu thể như , bí cảnh làm chuyện như thế! Chẳng lẽ tình cảm dành cho Kiều San là tình cảm, còn tình cảm dành cho của thì ?” Nghiêm Quân Trạch phát hiện Mâu Tiểu Tư linh hoạt là gì. Kiều San chỉ thương, ch·ết, cô liền nhất quyết đuổi tận gi·ết tuyệt? Chuyện quá đáng.
Mâu Tiểu Tư về phía : “Bằng thì ? Chờ Kiều San tỉnh , giải thích với cô thế nào, giải thích với bộ hiệp hội của thế nào?”
Nghiêm Quân Trạch câu giống như kim châm, địch ý của Mâu Tiểu Tư khiến nản lòng: “Cho nên ý gì, Kiều San báo thù, gi·ết của , dẫm lên hiệp hội của , để nổi danh ở bí cảnh ?”
“Cho nên kêu chính đem tới đây mà!” Mâu Tiểu Tư bỗng nhiên lớn tiếng, “Anh tự gi·ết, cho một lời giải thích, bằng hẹn gặp mặt làm gì?”
Trong phòng đột nhiên yên tĩnh.
“Tôi nếu giao thì , tính toán làm thế nào?”
“Đương nhiên là nên làm thế nào thì làm thế .”
Lời , Nghiêm Quân Trạch cảm giác phảng phất sét đánh thẳng đầu.
Mâu Tiểu Tư nhất định gi·ết Trần Mặc. Với mà , cũng giống như gi·ết Baileys, Mỹ Lạp, Kiều San bên cạnh Mâu Tiểu Tư , khả năng cho phép.
Hai cách một cái bàn gỗ, chằm chằm . Mâu Tiểu Tư vẫn là bộ dáng thù tất báo , nhưng Nghiêm Quân Trạch đau lòng đến mức cơ hồ nghẹt thở, cảm thấy hai thật sự cách nào giao lưu tiếp nữa.
Giằng co một lát, Nghiêm Quân Trạch vẻ mặt mệt mỏi: “Sáng mai gặp Lão Tổ, chuyện để vài ngày .”
Không đợi Mâu Tiểu Tư đáp lời, dậy bỏ , để một câu: “Ngày mai 10 giờ, gặp về.”
Thấy .
Baileys đẩy cửa bước , lo lắng sốt ruột Mâu Tiểu Tư, cô ngay Nghiêm Quân Trạch khả năng giao .
“Kiều San tỉnh ?” Mâu Tiểu Tư hỏi.
“Vẫn …” Baileys , “Trên đao loại thuốc đặc biệt, tai…” Cô thêm gì nữa.
Mâu Tiểu Tư đỡ lấy tay vịn: “Ăn Trộm Quỷ ?”
Baileys: “Chôn .”
Lần cùng Ăn Trộm Quỷ cùng ch·ết, còn Quỷ Thói Ở Sạch. Ngày thường vệ sinh tiểu viện đều là cô quét dọn. Lại còn Quỷ Đánh Rắm, ngoài đánh rắm thì làm gì, đầu tiên thấy Quỷ Đánh Rắm trong căn phòng cũ nát, Mâu Tiểu Tư còn cái rắm bất thình lình của làm cho bật .
Bất quá khiến cô khó chịu nhất vẫn là Ăn Trộm Quỷ, là phụ tá đắc lực của Tả Nhiên, chỉ cơ linh, mà làm việc cũng giỏi giang, một trăm con quỷ cũng đổi .
Baileys thở dài, ngoài.
Một lát , Tả Nhiên , chuyện, yên lặng châm cho Mâu Tiểu Tư, chỉ là ở bên cạnh cô .
Chuyện Nghiêm Quân Trạch , hai tuy rõ hiểu lầm, nhưng loại chuyện như giải quyết, kỳ thật giống như cây kim mắc trong cổ họng Tả Nhiên, nuốt xuống, mà cũng nhổ .
Kỳ thật lầm lầm thì quan hệ gì , Mâu Tiểu Tư sinh hoạt bên ngoài, luôn luôn , là quá hỏi, là hỏi, giống như một về nhà, làm nhiều nỗ lực cũng giữ .
Ăn Trộm Quỷ ch·ết, đối với đả kích lớn.
Bởi vì hiện tại tiểu viện, khắp nơi đều là quen, những lời quen .
Ông bà , Baileys và các cô tới, Tả Nhiên thích Baileys và các cô , mà là biến hóa xung quanh quá lớn, lúc làm việc, liền trốn phòng , khi sẽ ngẩn thật lâu.
Trước Tả Nhiên làm việc, là giúp Mâu Tiểu Tư làm chút gì đó, nhưng theo đội ngũ của Mâu Tiểu Tư ngày càng lớn mạnh, tác dụng của ngày càng nhỏ. Quản tiền? Mâu Tiểu Tư hiện tại quá nhiều tiền, nhiều đến mức mất niềm vui quản tiền.
Tối nay, ông bà gửi thư.
Một con quạ đen từ hư bay , phành phạch tìm Tả Nhiên, đậu ở ngón tay .
Thư chỉ đơn giản thăm hỏi tình hình gần đây của và Mâu Tiểu Tư, bày tỏ sự nhớ nhung, gì khác.
Tả Nhiên bắt đầu nghiêm túc hồi âm, kể cho họ chuyện Quỷ Anh, còn cho họ tường vây tiểu viện vững chắc. Hắn đoán ông bà xong khẳng định sẽ cao hứng, chừng còn sẽ đắc ý cãi .
“Khẳng định là trận pháp của tác dụng.”
“Ngươi vô nghĩa, rõ ràng là tiểu cờ của che chắn thở bên ngoài, nếu sớm đuổi tới.”
Ảo tưởng cảnh đó, Tả Nhiên cảm thấy náo nhiệt, tâm tình hơn chút.
…
Sáng sớm ngày hôm .
Mâu Tiểu Tư Sóng Triều để gặp vị Lão Tổ trong truyền thuyết .
Vốn tưởng rằng đối phương sẽ là một lão giả khuôn mặt hiền từ, nhưng khi thấy thật, cô ngây một phen.
Chỉ thấy bên trong một căn nhà cũ kỹ sâu trong nhà họ Nghiêm, đài cao.
Một cái tiểu oa nhi vẻ mặt “hiền từ”, khoanh chân ghế dựa, hai chân đều chạm tới đất. Mà ghế dựa, mấy bà lão tóc hoa râm, phủ phục chân cô bé, nũng nịu : “Lão Tổ, tiểu nha đầu tới thăm Người.”
Nghe mấy bà lão tóc hoa râm tự xưng là tiểu nha đầu, Mâu Tiểu Tư khỏi kinh ngạc.
Sau đó, giọng trẻ con thanh thúy vang lên. Lão Tổ đài cao cảm thán : “A Kiều ngoan, con lớn như , tóc đều bạc hết, ngày tháng trôi qua thật nhanh. Nhớ rõ mấy chục năm , con mới cao bằng mặt bàn thôi.”
“ , Lão Tổ, mấy chục năm, con đều già , Người vẫn là bộ dáng cũ. Người mà ngủ tiếp mấy năm nữa là thấy con nữa .” Bà lão nắm tay nhỏ mềm mại của Lão Tổ làm nũng.
Đợi các cô hàn huyên xong việc nhà, đến lượt Mâu Tiểu Tư thì gần hết cả buổi sáng. Lão Tổ đột nhiên điểm danh chuyện với cô, làm nhà họ Nghiêm cảm thấy ngoài ý .
Phải Lão Tổ lâu mới tỉnh một , ngay cả con cháu bên trong nhà họ Nghiêm còn gặp xong, đều vội vàng nịnh bợ Lão Tổ, thừa dịp cô tỉnh táo mà đòi thêm chút lợi ích. Kết quả Lão Tổ kiên trì xua tan , bảo Mâu Tiểu Tư đến mặt cô .
Trong căn nhà cũ, tình nguyện mà tản , vẻ mặt cổ quái Mâu Tiểu Tư, khắp nơi hỏi thăm phận của cô.
Mâu Tiểu Tư thì giữ , một đối mặt với Lão Tổ, chút bất an, nội tâm cũng nghi hoặc.
“Thánh vật 09 thế mà ở ngươi, tiểu nha đầu, ngươi là nào của Mâu Hi? Hay là nào của Tùy Xuân Sinh?” Lão Tổ mở miệng liền hỏi.
Vị Lão Tổ tên ? Còn trực tiếp gọi tên thật của Đại Trưởng Lão Thánh Sở?
Cô làm nhân vật tạp là thánh vật 09.
Mâu Tiểu Tư kinh hãi, đối phương là ác thiện, đành đáp thật: “Gặp qua Lão Tổ, tên Mâu Tiểu Tư, là con gái của Mâu Hi.”
Lão Tổ nga một tiếng thật dài, cô một lúc lâu: “Ngươi tới tìm , là Mâu Hi bảo ngươi tới?”
“Không …” Mâu Tiểu Tư , “Mẹ m·ất t·ích lâu, tới là vì nhiễm Độc Rhine của Người, giải độc.”
“M·ất t·ích?”
Lão Tổ trực tiếp bỏ qua nửa câu của Mâu Tiểu Tư, trầm ngâm một lát, dường như đang suy tư điều gì: “Phó Tinh Hàn là gì của ngươi? Hắn hiện tại ở ?”
Còn thể là nào, Mâu Hi là , Phó Tinh Hàn đương nhiên là . Mâu Tiểu Tư kiêu ngạo xiểm nịnh : “À… Phó Tinh Hàn là của , cũng m·ất t·ích lâu.”
Lão Tổ nga một tiếng thật dài, khó trách, đó liền hé răng. Nếu cô là một lão nhân đầy nếp nhăn, Mâu Tiểu Tư lẽ sẽ cho rằng cô chứng mất trí tuổi già, nhưng Lão Tổ hiện tại là một cô bé năm sáu tuổi, cô thế nào cũng cảm thấy đối phương chút ngây ngô.
“Ngươi đây.”
Lão Tổ vươn bàn tay nhỏ bụ bẫm, chiêu về phía cô. Mâu Tiểu Tư đành chậm rãi dịch qua, cho rằng cô rốt cuộc vì giải độc.
“Đem khí cụ truy tung ngươi ném .” Lão Tổ nhàn nhạt .
“A? Khí cụ truy tung?” Mâu Tiểu Tư sửng sốt, nghĩ thầm chẳng lẽ là oan uổng , cô nào mang khí cụ truy tung.
Lão Tổ: “Lệnh bài Thánh Sở, thủ đoạn Tùy Xuân Sinh quen dùng, lấy .”
Mâu Tiểu Tư nhíu mày , bán tín bán nghi mà đem Lệnh Bài Đặc Chiêu Sinh đưa qua, thấy bàn tay nhỏ mềm mại của Lão Tổ nhéo lệnh bài trong tay, bang một tiếng, làm nó vỡ thành bột phấn.
“Cái thể bóp nát, Lão Tổ, đây là Đại Trưởng Lão cho dùng để phòng , chỉ cần bóp nát cô là thể hiện giúp một .”
“A, giúp ngươi? Gi·ết ngươi còn kém nhiều.” Lão Tổ cho là đúng mà cọ cọ tay nhỏ lên quần, khịt mũi coi thường.
Mâu Tiểu Tư khó hiểu: “Lời thế nào, Đại Trưởng Lão gi·ết , giống như bóp ch·ết con kiến đơn giản, hà tất cho cái ?”
Lão Tổ nhàn nhạt ngước mắt, cô một cái. Mâu Tiểu Tư lúc mới phát hiện vẫn luôn , thẳng Lão Tổ cao như trẻ con, lễ phép lắm, vì thế nhanh chóng tìm một bậc thang xuống.
Lão Tổ lúc mới : “Nhân vật tạp ngươi, thường thể hấp thu, hiển nhiên ngươi là một ngoại lệ. Nếu vượt qua nửa năm ngươi phản phệ, Tùy Xuân Sinh tám phần sẽ nghĩ cách đổi hồn với ngươi, cô sớm mơ ước tấm thẻ .”
Mâu Tiểu Tư sợ hãi kinh hãi: “Đổi hồn?”
“ , cho dù qua, còn xem qua tiểu thuyết , đổi hồn, liền cùng đoạt xá sai biệt lắm.” Lão Tổ , “Chỉ chơi Cửu Cấp mới thể làm . Đương nhiên, sẽ đoạt cái thánh vật , tỉnh chuyện quan trọng làm.”
“Người làm gì?”
Lão Tổ hắc hắc, nước miếng thiếu chút nữa chảy : “Nha đầu, ngươi thật đúng là thích hỏi nha, bất quá cho ngươi cũng .”
“Lúc bế quan, dự kiến ngày ch·ết của chính . Bấm tay tính toán, ngày ch·ết sắp tới . Vô luận suy đoán thế nào, cũng thể đổi kết cục, cho nên tỉnh .”
Mâu Tiểu Tư nghĩ thầm vị Lão Tổ quả là lời kinh ngừng, như cô là chắc chắn ch·ết. vì ? Có nguy hiểm gì mà chơi Cửu Cấp dù đoán cũng vô pháp tránh khỏi? Cô thật sự tò mò: “Vậy Người tỉnh , là thừa dịp… đó, chấn hưng gia tộc?”
“Gia tộc cái thứ gì mà chấn hưng.” Lão Tổ , “Ta đều sắp ch·ết, còn quản gia tộc? Bất quá bấm tay tính toán, nha đầu, cơ duyên của ngươi thực tồi nha, hôm nay giúp ngươi giải độc, ngươi đáp ứng một chuyện, tương lai nhà họ Nghiêm nếu gặp nạn, ngươi tay giúp nhà họ Nghiêm một .”
Mâu Tiểu Tư hiểu , nhưng cũng đạo lý từ chối: “Được, đáp ứng Người, nếu thể giúp nhất định giúp.”
“Hảo hài tử.” Lão Tổ vỗ vỗ mu bàn tay cô, lão thần khắp nơi mà thở dài: “Con cháu nhà họ Nghiêm, nhiều đều quen . Bất quá cả, đại bộ phận đều sống lâu, thể chịu đựng đến Bát Cấp thì thiếu chi thiếu, còn thích tự tương tàn sát. Biển cả đãi cát nha, trông cậy , thể giữ một chi dòng chính, mặc kệ phát triển thế nào, cũng coi như làm phụ lòng tổ tông.”
Lão Tổ dường như dự đoán , một khi cô ch·ết, sự suy yếu của nhà họ Nghiêm là tất nhiên, trừ phi chờ đến tiếp theo quật khởi, nếu trong thời gian lâu sẽ hy vọng lên. Bất quá nhân trong gia tộc đông đảo, mấy năm nay hướng ngoài hấp thu ít nhân tài, lẽ còn thể chống đỡ vài chục năm. Nếu vận khí , trong lúc thể bồi dưỡng một vị thừa kế.
“Nha đầu, mẫu ngươi quen thuộc, bất quá bế quan lâu lắm, rõ lắm chuyện bên ngoài, nếu là từ , còn thể giúp ngươi hỏi thăm một chút tung tích của cô , hiện tại sợ là hữu tâm vô lực.” Lão Tổ nhảy từ ghế xuống, bắt đầu về phía bậc thang. Mâu Tiểu Tư lập tức đuổi kịp, cố ý thả chậm bước chân ở phía Lão Tổ.
“Trước giúp ngươi giải độc , giải độc xong, cùng ngươi chuyện, bất quá thể lâu lắm, con cháu nhà họ Nghiêm còn đang xếp hàng.”
Lão Tổ xuống đài cao, đến một bức tường, bàn chân nhỏ giẫm một cái, một cánh cửa ngầm theo đó mở .
Mâu Tiểu Tư thấy cửa ngầm, treo một cái cây búa thật lớn, phía cây búa là một cái hố sâu, cô hỏi: “Đây là…”
Lão Tổ: “Đây là búa hình mới nhất nghiên cứu phát minh, chịu đựng , đừng Độc Rhine, bộ khóa gien ngươi đều thể mở . Cái búa hình sẽ từng từng rèn luyện thể xương cốt của ngươi, từng tấc đập nát, tay chân, đầu, thể đều buông tha.”
“Theo lý thuyết, chơi Bát Cấp, là chịu nổi búa hình . Đây là cố ý chuẩn cho hậu bối tương lai của nhà họ Nghiêm, đến nay còn tìm thử qua. Bất quá , nhân vật tạp ngươi đặc thù, nha đầu, ngươi cứ c.h.ế.t mà chống đỡ qua chuyến . Nói thật, trừ bỏ đau, cũng khuyết điểm khác.”
Cái gì gọi là trừ bỏ đau khuyết điểm khác?
Người một chút lời Người đây là tiếng ?
Hơn nữa, đến nay tìm thử qua, cho nên liền lấy thử?
Mâu Tiểu Tư cái búa sắt lớn treo nóc nhà, kinh hồn bạt vía, thiếu chút nữa đoạt cửa mà chạy.
“Lão… Lão Tổ… Không đúng , tìm Người mở khóa gien, chỉ là giải cái độc thôi, thể đổi cách khác ?”
Lão Tổ lắc đầu: “Biện pháp giải độc nhiều, nhưng cho ngươi, liền cho ngươi thử xem cái . Thành công , chẳng là thể khoác lác cả đời?”
“……”
“……”
Mâu Tiểu Tư điên .
Cô phát hiện vị Lão Tổ là biến thái a.
Bế quan thì nghiên cứu cái ? Sao nghiên cứu làm điểm chuyện lành hơn a.
“Nha đầu, thấy cái hố , , qua hôm nay đến xem ngươi.” Lão âm u mở miệng.