Vô Hạn Lưu: Kỹ Năng Của Ta Là Sờ Xác - Chương 288: Thuyền Ma Bắc Hải (7)

Cập nhật lúc: 2025-11-08 17:04:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi A Tài dẫn .

Những còn cũng tản , dần dần, boong tàu chỉ còn Mâu Tiểu Tư và Nghiêm Quân Trạch.

Nghiêm Quân Trạch thất thần, vẫn đang suy nghĩ về chuyện con ch.ó nhỏ: “Mặc kệ thế nào, đánh c.h.ế.t con ch.ó đất nhỏ là ông nội, cho dù biến thành quỷ, cứ nhất định chỉ tìm đến A Tài chứ, chuyện thật là kỳ lạ.”

Mâu Tiểu Tư nghĩ nghĩ : “Tôi cảm thấy con ch.ó đất nhỏ vẫn yêu , chừng cam tâm tình nguyện gánh tội cho , nhưng con ch.ó đất nhỏ cũng nghĩ tới, khi c.h.ế.t còn làm thịt ăn luôn .”

“Làm thịt ăn?” Nghiêm Quân Trạch mở to mắt, một lúc lâu, phản ứng , “Quả thật khả năng , dù những năm đó ở nông thôn, ai cũng sẽ xem chó là nhà.”

Mâu Tiểu Tư: “ chó sẽ, chó xem ai là nhà, sẽ càng thất vọng về đó...”

“Bất quá, cũng chỉ là đoán bừa thôi, lung tung. Tâm ma , trừ A Tài bản , ai cũng chân tướng năm đó.”

Mâu Tiểu Tư chỉ là , A Tài một lời hết, còn che giấu điều gì đó, nhưng tóm , khẳng định cái gọi là “chó quỷ”.

“Vạn vật hữu linh...” Nghiêm Quân Trạch đột nhiên thở dài một tiếng, “Cũng con nữ quỷ áo trắng thế nào, may mà lúc đó cô, để cô thuyền. Tính , mạng A Tài là cô cứu, nên cảm ơn cô.”

“Nói cảm ơn gì, cũng đều là đánh bậy đánh bạ (vô tình làm đúng) thôi.” Mâu Tiểu Tư chút để tâm .

“Trước đây phó bản, cảm thấy NPC chính là NPC, quỷ chính là quỷ, gì đặc biệt. Hơn nữa tin rằng đại đa chơi cũng nghĩ giống , làm nhiệm vụ, thành thì chết, thành nhận thưởng , cho rằng đây là Bí Cảnh.”

Gió biển quá lớn, thổi bay cả âm thanh, giọng Nghiêm Quân Trạch cũng vẻ trầm hơn ngày thường một chút, đầu: “ cô dường như giống.”

“Chỗ nào giống?”

“Chỗ nào cũng giống.”

Mâu Tiểu Tư nghi hoặc : “Thật ?”

“Ừm.” Nghiêm Quân Trạch cũng .

Anh chỉ nhớ rõ ngày hôm đó, đầu tiên bước tiểu viện của Mâu Tiểu Tư, sự chấn động trong lòng thua gì đầu tiên thấy quỷ thật.

Tuy rằng Mâu Tiểu Tư lúc đó ở đó, nhưng Nghiêm Quân Trạch trong sân, trong đầu dường như thể hiện trạng thái sinh hoạt của cô trong sân.

Một con .

An lập nghiệp ở Thế giới Quỷ Quái, chuyện quá thể tưởng tượng.

Anh cũng vì mà quen hai cụ già sống mấy trăm tuổi, một gia đình quỷ tinh quái, chỉ còn hai cái đầu vẫn quên đấu võ mồm, thường xuyên cãi đến mức nước bọt bay tứ tung, trừng mắt dựng mày.

Một con gấu Bắc Cực mắc chứng sợ xã hội cả ngày quấn tạp dề, chỉ làm nghề nguội, thấy liền hổ đến mức trốn .

Lại còn con quỷ thích bò loạn khắp trần nhà, thần long thấy đầu thấy đuôi, thường xuyên dọa giật .

Cùng với... thiếu niên ôn nhu, mà ngay từ khi bước cửa, ánh mắt thể hiện rõ sự địch ý đối với , nhưng vẫn nghiêm túc chữa thương cho .

Nói thật, Nghiêm Quân Trạch chút hâm mộ, thể lý giải , hóa ở nơi , chơi thể dựng nên một kiểu sinh hoạt như trong Bí Cảnh, càng thể lý giải Mâu Tiểu Tư làm tất cả những điều như thế nào.

“Trong sân đó hoa cỏ, cây cá.”

“Thậm chí còn thở sinh hoạt hơn cả thành phố phồn hoa ở thế giới loài .”

Khi đó bắt đầu tò mò, một chơi như Mâu Tiểu Tư rốt cuộc là như thế nào, vì thể thiết lập mối quan hệ thiết như với những (quỷ) trong viện .

Nghiêm Quân Trạch ở trong tiểu viện vài ngày, từ miệng hai cụ già và đám tiểu quỷ đó, chắp vá một vài chi tiết vụn vặt, càng thêm tò mò.

Có lẽ cũng từ lúc , mới thật sự bắt đầu chú ý đến Mâu Tiểu Tư.

...

Nửa giờ .

Thuyền của họ từ từ một vùng biển hẹp.

Đó là một luồng nước tương tự như eo biển dẫn , hai bên là những bãi đá lởm chởm, lồi lõm bằng phẳng.

Phía là sương trắng dày đặc, ai bên trong sâu đến mức nào.

Mâu Tiểu Tư ngước mắt lên, lờ mờ thấy mặt biển phía xa vài con thuyền, mỗi chiếc cách một trôi nổi biển, xem đây là một lối bắt buộc qua.

“Buổi tối gió lốc.” Nghiêm Quân Trạch ở bên cạnh , “Cho nên chúng tranh thủ khi gió lốc đến, cướp cho cô một chiếc thuyền hải tặc.”

Mâu Tiểu Tư cuối cùng cũng dậy: “Ngươi mục tiêu ?”

“Có, chính là chiếc , hướng ba giờ.” Anh đưa qua một chiếc ống nhòm chuyên dụng hàng hải, rõ ràng cao cấp hơn chiếc của Mâu Tiểu Tư nhiều.

Cô nhận lấy, đưa lên mắt, tầm nhanh tìm một chiếc thuyền lớn. Trên lá cờ giương cao, một chữ lớn: Vương.

“Vương?” Mâu Tiểu Tư chần chừ một chút, thầm nghĩ sẽ trùng hợp như chứ, “Vương gia... Vương Ly?”

“Sao cô g.i.ế.c Vương Ly?”

“Baileys với khi cầu cứu mà.” Nghiêm Quân Trạch bằng giọng điệu đương nhiên, “Lúc đó dẫn chuẩn cứu cô , ai ngờ cô giành một bước.”

“Vậy ngươi cũng khá giảng nghĩa khí đấy.” Mâu Tiểu Tư ha hả .

Nghiêm Quân Trạch cũng dậy: “Cô mới ?”

“Chuyện Vương Ly, cô đừng nhúng tay , giữa chúng là thù hận sinh tử, chuyện liên quan đến cô.”

“Tôi , cho nên cũng tính toán lộ diện.”

“Không lộ mặt là ? Ai mà quen cái mặt cờ của ngươi.”

“Tôi đổi cờ .”

Mâu Tiểu Tư , ngẩng đầu lên, quả nhiên... chữ lá cờ, từ lúc nào biến thành “Hắc Đăng Giáo Hội”.

“Xì...”

“Tâm địa ngươi ác thật.” Cô quét Nghiêm Quân Trạch, cứ như ngày đầu tiên quen .

Lại thể trắng trợn, vu oan cho Hắc Đăng Giáo Hội.

“Tốc chiến tốc thắng, giải quyết xong Vương Ly, liền tìm Phán Quan, đó nối thẳng bờ bên .” Nghiêm Quân Trạch gọi Phù sư đến, dặn dò vài câu, chợt đầu với Mâu Tiểu Tư: “Cô cứ đây xem diễn, còn giao cho thuyền .”

“Thế , việc g.i.ế.c Vương Ly, chút cảm giác tồn tại.” Mâu Tiểu Tư kỳ thật đối với Vương Ly chỉ chán ghét, g.i.ế.c cũng là bất đắc dĩ, cũng khoái cảm, nhưng cô tự theo dõi một chút, nếu yên tâm.

Thuyền lớn và thuyền nhỏ cũng sát gần , Mâu Tiểu Tư trở thuyền gọi , Baileys bỗng nhiên : “Tiểu Tư, Vương Ly tự tay giết.”

“Được thôi, để cho cô giết.” Mâu Tiểu Tư Vương Ly gây tổn thương lớn đến mức nào cho Baileys, nếu Vương Ly, cô cũng sẽ Hiệp hội cũ vô tình đuổi . “Tôi cùng cô.”

Baileys: “Không cần, nghĩ, cô vẫn nên lộ mặt thì hơn.”

“……”

“……”

Mâu Tiểu Tư cảm thấy Baileys luôn lo lắng quá nhiều. Cô dừng một lát, lẽ là cảm thấy nguy hiểm, liền : “Được .”

Ai g.i.ế.c cũng như .

Lá cờ thuyền nhỏ cũng tháo xuống.

Cứ như , Mâu Tiểu Tư và Nghiêm Quân Trạch đều lộ mặt, đến khoang nghỉ ngơi tầng hai của thuyền nhỏ chờ.

Baileys và Phù sư cùng những khác thì mở thuyền lớn, tiếp cận Vương Ly.

Trận đánh thật sự náo nhiệt, quả thực náo nhiệt lật trời.

Hơn mười gần như bay lên thuyền của Vương Ly, từng đợt nối tiếp khác xông lên, phần phật một tiếng, tất cả thuyền đều rối loạn.

Thám báo của Vương Ly vốn dĩ đang boong tàu để quan sát, đột nhiên gáy một lực lớn đ.â.m tới, trong chớp mắt đè xuống.

Chờ phát hiện thì chuyện quá muộn, đầu thám báo chảy một vũng m.á.u nhỏ, thậm chí còn kịp thông báo.

Mà Vương Ly là tiếng gió rít của mũi tên làm bừng tỉnh, Mỹ Lạp giương cây Kim Cung lộng lẫy của cô , cuồng phong thuyền phần phật, mũi tên của cô xoay tròn xuyên qua yết hầu một chơi, dọa Vương Ly run rẩy c.h.ế.t lặng.

Lúc , Baileys thuận thế thả lửa trại, đó là loại lửa trại siêu cấp gấp năm , một khi bốc lửa, ánh lửa tận trời.

Nhìn thấy lửa trại, chỉ là Vương Ly, ngay cả của đội Phù sư cũng sững sờ.

Ngọn lửa trại quá lớn, như một đoàn quỷ hỏa khổng lồ đang cháy biển, lửa cháy hừng hực, soi sáng cả mặt nước xung quanh.

Cách màn đêm, những con thuyền bên ngoài thấy cảnh , nếu họ đang đánh , còn tưởng thuyền của Vương Ly cháy.

“Trời ơi, đó là lửa trại gì , lớn thế!!”

Nghiêm Quân Trạch mở to mắt: “Do thợ rèn Hùng nhà cô tạo ? Có thể tạo cho mấy cái .”

Mâu Tiểu Tư: “Được, ngươi chịu chi tiền là .”

“Ngươi xem là máy ATM?”

“... Cho ngươi chiết khấu.”

“Vậy thì còn tạm .”

Hai tiếp tục ghé cửa sổ xem.

Tình hình chiến đấu rõ ràng, Vương Ly thấy tình huống , chạy, nhưng đột nhiên phía truyền đến một trận động tĩnh, đó cái gì đó nóng hầm hập phun lên lưng . Hắn đầu , thấy đồng đội ngã đất, cổ một lỗ thủng màu đỏ to bằng miệng chén, trông thấy ghê .

Giây tiếp theo, Vương Ly siết cổ, chật vật áp sát lan can, nhưng làm gì. Kẻ địch quá nhiều, cho một khe hở nào để thở, hoặc là làm, làm là làm tới cùng, lộng (chơi khăm/hạ gục) .

Chưa đầy mười lăm phút, một tiếng còi nhẹ nhàng vang lên, Mâu Tiểu Tư , chuyện kết thúc.

Đối với cô mà , điều nghĩa là một kẻ địch tiêu diệt, cũng nghĩa là cô thể thu hoạch nhiều t.h.i t.h.ể hơn, cho nên cô lập tức bước khỏi khoang nghỉ ngơi.

“Hiện tại chúng hai con thuyền hải tặc, Sát Phán Quan, dễ như trở bàn tay.” Nghiêm Quân Trạch đón gió .

Mâu Tiểu Tư vẫn cảnh giác: “Anh đừng xem thường Phán Quan, tay, kịp phòng ngự, đầu trực tiếp rơi xuống.”

Đồng tử Nghiêm Quân Trạch khẽ nhúc nhích, gì.

trong lòng thầm đảm bảo, chuyện như sẽ bao giờ xảy thứ hai.

“Có Phù Sư theo , Phán Quan cô sẽ làm gì .”

“Không cần, đừng quên đây là Thế giới Quỷ Quái, thể dùng ‘Bàn cờ Quốc vương’ để g.i.ế.c cô .”

Mâu Tiểu Tư trèo lên thuyền của Vương Ly, gỡ lá cờ xuống, treo lá cờ của lên, bốn chữ “Đa Bảo Gia” bay phấp phới trong gió.

Sau đó, cô bước lên boong tàu, lượt sờ xác, cô sờ Vương Ly .

【Đinh! Ngươi nhận Linh tệ × 200.000.000.】

【Đinh! Ngươi nhận Trảm Long Kiếm × 1.】

【Đinh! Ngươi nhận Con lắc Vận Rủi × 1.】

【Đinh! Ngươi nhận Máy Phân Giải × 1.】

【Đinh! Ngươi nhận Ếch Lữ Hành × 1.】

【Trảm Long Kiếm: Thân kiếm hình rồng, thể ngự kiếm phi hành, nhận chủ, trạng thái hiện tại: Phong tỏa.】

Thanh Trảm Long Kiếm , Mâu Tiểu Tư từng đoạt từ tay Vương Ly, đáng tiếc thanh kiếm giống như cây búa của cô, nhận chủ bằng máu, một khi chủ nhân c.h.ế.t , nó sẽ tự động khóa .

【Con lắc Vận Rủi: Mỗi con lắc đung đưa, động tác của tất cả trường đấu đều giảm tốc độ 50%, là khắc tinh của những kẻ nóng nảy.】

【Máy Phân Giải: Có thể phân giải tất cả đạo cụ, tách chúng thành nguyên vật liệu, thậm chí thể phân giải Khí Hồn.】

“Cái Máy Phân Giải …”

Mâu Tiểu Tư sững sờ, đạo cụ thật là “ngầu”, cái , thì tất cả những thứ cô sờ chẳng đều thể biến phế thành bảo , ngay cả Trảm Long Kiếm phong tỏa cũng thể phân giải tái tạo.

Đối với Mâu Tiểu Tư, một thợ rèn trong nhà mà .

Cái quả thực chính là Thần Khí!

Cũng cây Hắc Hoàng Chùy đây của cô, cũng dùng kỹ thuật tương tự, phân giải thành ba cái Chùy Hồn .

【Ếch Lữ Hành: Được ấp nở từ Trứng Sáu Vân, là một chú ếch xanh nhỏ chỉ phòng ngự cực cao, nhan sắc , nhưng bản bất kỳ giá trị chiến đấu nào, chỉ thể nuôi thả, nhưng nó sẽ định kỳ mang về cho chủ nhân một “Bảo bối” rơi rớt khắp nơi thế giới, thể sẽ những bất ngờ ngoài ý .】

“…”

“Đây là trứng mà Vương Ly đào ở Cảnh Khư ?”

“Ha ha ha, quả thực là vô dụng a.”

Mâu Tiểu Tư thầm nghĩ Vương Ly thật là xui xẻo, dù cũng là một Trứng Sáu Vân, ấp cái thứ ?

Mất mặt hổ.

nữa, cô vẫn nhận lấy .

Thật Vương Ly còn một đống đạo cụ lộn xộn khác, nhưng đáng nhắc tới, hiện tại đạo cụ thấp hơn cấp A+ Mâu Tiểu Tư đều thèm để mắt, thống nhất cất “Ô Rác”, về sẽ từ từ xử lý.

Sờ xong Vương Ly, Mâu Tiểu Tư sờ những còn .

【Đinh! Ngươi nhận Linh tệ × 53.400.000.】

【Đinh! Ngươi nhận Linh tệ × 70.000.000.】

【Đinh! Ngươi nhận Linh tệ × 48.000.000.】

【Đinh! Ngươi nhận Linh tệ × 50.000.000.】

【Đinh! Ngươi nhận Lỗ Sâu × 1.】

【Lỗ Sâu: Có thể đánh dấu một điểm truyền tống, một tổ Lỗ Sâu chỉ thể truyền tống một .】

【Đinh! Ngươi nhận Ảo Thuật Gấp Giấy × 1.】

【Ảo Thuật Gấp Giấy: Người chơi như thế nào nữa, mắt sẽ luôn xuất hiện những ngọn đồi chập chùng chắn đường, đạo cụ vây trận.】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/vo-han-luu-ky-nang-cua-ta-la-so-xac/chuong-288-thuyen-ma-bac-hai-7.html.]

【Đinh! Ngươi nhận Thoi Đen × 1.】

【Thoi Đen: Khi chơi rơi bóng đè, thể xoay thoi để phân biệt hiện thực và giấc mơ.】

【Đinh! Ngươi nhận Cung Thiện Xạ × 1.】

【Đinh! Ngươi nhận Sao Băng Loạn × 1.】

【Đinh! Ngươi nhận Phi Lôi × 10.】

【Đinh! Ngươi nhận Váy Steampunk × 1.】

【Đinh! Ngươi nhận Dao Găm KNIFE × 1.】

Mâu Tiểu Tư thu hoạch lớn, tâm trạng .

Sờ xong xác, lượt đá những t.h.i t.h.ể thuyền xuống biển.

Vương Ly cứ thế lặng lẽ c.h.ế.t trong phó bản, ai thể đổ tội lên đầu cô, ít nhất bằng chứng chứng minh là cô giết.

Màn đêm càng lúc càng sâu, xa xa truyền đến tiếng gió cô tịch, tựa như thủy triều dâng lên.

Tranh thủ lúc đang dọn dẹp tàu, Mâu Tiểu Tư bò trong phòng thuyền trưởng mới, bắt đầu 《Bắc Hải Bách Quỷ Sách Tranh》, một nửa, cô dường như nhớ điều gì, bèn xin “Nhật ký thuyền trưởng” con thuyền hải tặc của Nghiêm Quân Trạch, mở xem, phát hiện bên trong quả nhiên cũng nhiệm vụ tương tự.

Chẳng qua chút đổi nhỏ, thuyền trưởng hải tặc chuyện vẻ ngang ngược hơn.

“Hắc, ông bạn già, là thuyền trưởng Râu Xanh, ngươi những câu chuyện lưu truyền Bắc Hải , những câu chuyện đó đáng giá, nếu ngươi hợp pháp thừa kế thuyền của , hãy sưu tập những câu chuyện …”

Sau đó trang thứ hai, chậm rãi xuất hiện một quyển sách tranh trống, cũng là yêu cầu sưu tập thông tin về thủy quỷ Bắc Hải.

Mâu Tiểu Tư suy nghĩ một chút, hào phóng tiện tay điền đầy luôn quyển sách tranh , coi như chia sẻ thông tin.

【Ngài thành công thành nhiệm vụ ẩn: Di nguyện của Dương Vĩ.】

【Tùy ý thu thập mười thông tin về thủy quỷ, thể thành nhiệm vụ sách tranh .】

【Tiến độ nhiệm vụ hiện tại: 10/10.】

【Phần thưởng: Giá trị kinh nghiệm 30%.】

“Phần thưởng là giá trị kinh nghiệm, bản đội thật là hào phóng a.”

“Đáng tiếc một đội chỉ thể nhận một .”

Mâu Tiểu Tư đưa quyển nhật ký thuyền trưởng còn cho Nghiêm Quân Trạch: “Của đây, ký tên.”

“Cái gì đây, mười thông tin thủy quỷ, cô sưu tập hết ?” Nghiêm Quân Trạch sững sờ, còn tưởng rằng chơi nào thể thành nhiệm vụ , nên căn bản định làm.

“30% giá trị kinh nghiệm, c.h.ế.t tiệt!”

Nhận phần thưởng, ánh mắt Nghiêm Quân Trạch Mâu Tiểu Tư cứ như thần , “Thảo nào cô thăng cấp nhanh như thế, theo cô quả nhiên dễ dàng kiếm chác a.”

Hắn xem như nhận , Mâu Tiểu Tư ở Thế giới Quỷ Quái, giống như cá gặp nước, ai thể ngăn cản cô.

“Hay là các phó bản Thế giới Quỷ Quái, và đồng đội theo cô luôn , tất cả nhận cô làm đại tỷ.” Hắn đùa giỡn, lời tùy tiện.

“Anh mơ .” Mâu Tiểu Tư lạnh lùng, nếu tổ đội với cô, tác dụng của ‘Giới Hạn Đoàn Kết’, giá trị kinh nghiệm đều nhân đôi, tưởng ai .

Mâu Tiểu Tư xong, đột nhiên cảm thấy khó chịu.

Cô đỡ lấy đầu.

“Anh cảm thấy một sự d.a.o động kỳ lạ nào ?”

“Dao động gì?”

Nghiêm Quân Trạch cô, đang định hỏi, đột nhiên theo bản năng nắm chặt lan can bên cạnh, ngay đó, như cảm giác, ngẩng đầu về phía , đồng tử đột nhiên co rút .

“Không xong, là sương đen, sương đen đang tới từ phía , mau!”

“Sương đen?”

Mọi loạng choạng, đều tìm vật gì đó gần đó để bám .

Ngay đó, trơ mắt thấy phía , một luồng sương mù giống như cơn lốc màu đen, nhanh chóng lan tràn từ cuối chân trời, nơi nó qua, tầng mây bầu trời xám xịt, mặt biển đục ngầu đột nhiên dâng lên sóng lớn.

Không khí tràn ngập sương mù, con thuyền của họ ở trong đó giống như đồ chơi xếp hình, hành hạ đến mức gần như tan rã.

“Trong sương đen gì?” Mâu Tiểu Tư hỏi.

“Không , lẽ là quỷ đáng sợ hơn… hoặc là thuyền ma.” Nghiêm Quân Trạch nhíu mày.

Sự d.a.o động kỳ dị đó khuếch đại.

Cùng với sương đen đến gần, Mâu Tiểu Tư cảm thấy một nỗi lo lắng tên, nỗi lo lắng gần như cùng lúc với sương đen, đột nhiên sinh .

Cô chỉ một ý nghĩ, trong đám sương đen –– nguy hiểm cực lớn.

“Mọi mau mấy con thuyền phía !” Baileys đột nhiên chỉ về một nơi phía .

Mọi theo, chỉ thấy mặt biển phía , phàm là những con thuyền sương đen quét qua, bộ đều bốc lên một loại ánh lửa màu xanh lục u ám quỷ dị, lửa cháy đan xen như một tấm lưới, nhanh, tàu cháy thành một cái khung rỗng, tan thành những tấm ván gỗ rơi xuống biển, từng t.h.i t.h.ể cũng theo đó rơi xuống biển rộng.

“Đây là tác phẩm của sương đen?” Quá khoa trương.

Mâu Tiểu Tư chỉ thể thấy tiếng tim đập.

Lúc , con thuyền bên cạnh, Phù Sư dùng một loại công cụ giống như móc câu, vớt một t.h.i t.h.ể từ nước lên, ấn n.g.ự.c thi thể, và trao đổi qua bộ đàm: “Thi thể sóng đánh tới, nhưng dấu vết cháy… Rất kỳ lạ.”

“Kỳ lạ thế nào?” Mâu Tiểu Tư rõ tình cảnh con thuyền , chỉ thể hỏi.

Phù Sư dùng d.a.o nhỏ mổ t.h.i t.h.ể , mắt đột nhiên trợn to: “Kỳ lạ, là… Bông, khi chết, cơ thể biến thành bông.”

Lúc , tốc độ chạy của hai con thuyền đạt đến cực hạn, nhưng lẽ còn kịp nữa, thể một phút, thể nửa phút, họ sẽ sương đen đuổi kịp.

Thần sắc Mâu Tiểu Tư ngưng trọng.

Cô định sang thuyền của Phù Sư xem t.h.i t.h.ể một chút, cô luôn cảm thấy, cơ thể con biến thành bông, kiểu c.h.ế.t , chút quen tai.

Bay vọt qua cách giữa hai con thuyền.

Mâu Tiểu Tư đến t.h.i t.h.ể đó, cẩn thận quan sát, quả nhiên như Phù Sư , tứ chi t.h.i t.h.ể mềm nhũn như bông, ngay cả nội tạng cũng còn, tất cả biến thành bông tuyết trắng tinh.

“Tôi hình như gặp qua… Đây là một loại lời nguyền.” Mâu Tiểu Tư nhíu chặt mày, giọng khô khốc.

“Mau bỏ thuyền, dùng thiết bay để tránh khỏi đám sương đen đó!” Qua bộ đàm, giọng cô truyền khắp hai con thuyền hải tặc.

“Không , sương đen sẽ nuốt chửng sạch sẽ thuyền hải tặc, hai con thuyền , chúng thể thành nhiệm vụ, cũng sống sót .” Baileys đáp lời.

“Đến lúc , đừng quản thuyền nữa.” Mâu Tiểu Tư lúc bi quan, cô cảm thấy nếu sương đen là truy đuổi định hướng, chứ ngang qua, khi họ bay cũng vô dụng.

Thế nhưng, biến hóa xảy ngay lúc .

Trong sương đen, một quái vật khổng lồ đột nhiên lao với thế kinh , đó là một chiếc thuyền buồm ba cột với ánh lửa xanh lục u ám, cao tới ba tầng, trông như một tòa nhà lớn, như một cái bóng mơ hồ, cùng với sóng to gió lớn, thẳng tắp đ.â.m tới.

Nếu cẩn thận , sẽ phát hiện con thuyền ma đó, cũ nát như ngâm trong nước biển hàng trăm năm, tàu quấn quanh rong biển đen và hà, boong tàu đầy những bộ xương thủy thủ đội mũ hải quân, trong hốc mắt những bộ xương đó, tất cả đều nhảy lên ngọn lửa xanh lục u ám ngừng, ánh mắt lạnh lẽo.

“Là thuyền ma!”

“Xong , sắp va chạm .”

Thuyền ma xuất hiện.

Xung quanh bỗng nhiên mất cảm giác chân thật.

Sương đen ngừng áp sát gần như để cho thời gian suy nghĩ.

“Rầm ——”

Âm thanh sóng thần đinh tai nhức óc vang lên.

Mâu Tiểu Tư và thuyền, như gặp một vụ nổ lớn, gần như theo bản năng cúi thấp , nhanh chóng rạp xuống boong tàu.

Điều khó tin là, con thuyền ma đó giống như một linh thể, lập tức lướt qua từ giữa cơn sóng thủy triều dâng cao, tốc độ hề chậm .

Trái tim ngừng đập, chỉ cảm thấy sống lưng dần lan tràn lên cơn lạnh thấu xương, như đóng băng.

Khoảnh khắc mấu chốt…

Bóng đen của thuyền ma đột nhiên dừng .

Phanh gấp, lơ lửng giữa trung.

Mọi ngẩng đầu, phát hiện vụ va chạm tưởng tượng xảy , cơ thể vẫn thể cử động, vẻ mặt đều chút đờ đẫn.

“Chuyện gì ?”

“Đột nhiên dừng , làm sợ c.h.ế.t khiếp, tưởng sắp c.h.ế.t .”

“Đông.”

Lúc , một con búp bê đầu tròn rơi xuống boong tàu.

Mâu Tiểu Tư sững sờ, cô vươn tay, từ từ nhặt nó lên, mới phát hiện đó là một con búp bê cầu nắng, búp bê làm bằng vải, mặt là một khuôn mặt quỷ dị, mặt váy in dòng chữ “Sản xuất bởi Xưởng đồ chơi Charlie”.

“Bối… Bối Nhi?”

Cũng đúng lúc , cô rốt cuộc rõ một bóng hình thuyền ma.

Cơ thể Mâu Tiểu Tư lập tức hình.

Con thuyền ma khổng lồ như ảo ảnh , trông như một sản phẩm chỉ tồn tại trong phim kinh dị.

nơi đó, bộ xương khô thủy thủ vây quanh ở vị trí trung tâm, một bóng hình vô cùng quen thuộc với cô.

Boss Xưởng đồ chơi Charlie –– nhân ngẫu Bối Nhi.

Cảm giác khó chịu tim đập nhanh lúc còn.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của , Mâu Tiểu Tư cầm bùa hộ mệnh –– búp bê cầu nắng, bước lên con thuyền ma rách nát, âm u và kinh khủng .

Lúc , vẫn kịp phản ứng, cho rằng Mâu Tiểu Tư bắt cóc, hoặc đang thực hiện một cuộc đàm phán nào đó đó, nhưng mỗi khi gần, đều những bộ xương khô mắt lóe lửa lục quát lớn, buộc lùi xa.

“Bối Nhi, cô thật sự tới Bắc Hải?”

Trên thuyền ma, Mâu Tiểu Tư chút thể tưởng tượng, lúc ở phó bản Xưởng đồ chơi, để giúp Bối Nhi tháo gỡ nút thắt, cô từng với Bối Nhi rằng, ở Bắc Hải xa xôi, nàng tiên cá uống ma dược thể biến thành con , nếu Bối Nhi biến thành , cũng thể tới Bắc Hải thử vận may.

lúc đó, cô chỉ tiện miệng thôi, thật ngờ, Bối Nhi thực sự tìm tới, còn trở thành… thuyền trưởng của con thuyền ma ?

Chẳng trách, thấy t.h.i t.h.ể chơi biến thành thú nhồi bông bằng bông, cảm thấy quen mắt đến .

Bối Nhi ở Xưởng đồ chơi, chính là dùng cách đó để g.i.ế.c .

Chỉ bùa hộ mệnh tính chất đặc biệt –– búp bê cầu nắng, mới thể chống loại lời nguyền nhân ngẫu quỷ dị .

, tới .” Bối Nhi vẫn là Bối Nhi đó, vẫn là hình thái nhân ngẫu, cô mặc đồng phục thuyền trưởng, trông khí chất đổi hẳn, ngũ quan tinh xảo đến mức như tạo vật của Nữ Oa. Cô từ đến nay đều là con rối hảo nhất, thế giới bất kỳ một búp bê Tây Dương bán chạy nào thể so với vẻ của cô, nhưng lúc , điều khiến kinh ngạc hơn là ánh mắt của Bối Nhi, cô trưởng thành.

“Tôi còn khao khát biến thành con nữa.” Bối Nhi Mâu Tiểu Tư, chậm rãi , cô đưa tay lên che n.g.ự.c : “Tôi rỗng tuếch, trái tim mới, là nhặt , một sắp c.h.ế.t tặng trái tim của cô cho , và nuôi dưỡng con của cô .”

Mâu Tiểu Tư ngờ thể gặp , còn trong tình huống , tim cô đập mạnh: “Không thể tưởng tượng , đây quả thực là một kỳ tích, Bối Nhi, thật sự mừng cho cô.”

Mâu Tiểu Tư cho Bối Nhi , khi cô , những món đồ chơi , mỗi ngày ở bên cạnh các bạn nhỏ trong cô nhi viện, chăm sóc.

Bối Nhi hỏi về chuyện , Mâu Tiểu Tư cảm thấy cô lẽ nhắc đến quá khứ, vì thế quyết định đào sâu, dừng đúng lúc.

“Cô mở con thuyền lớn , chuẩn ?” Cô chọn một chủ đề khác để hỏi Bối Nhi.

“Tìm kiếm kho báu.” Bối Nhi thản nhiên , “Tôi đội tàu của riêng , cũng căn cứ của riêng , cô xem ?”

“À… Cái đó thì cần.” Mâu Tiểu Tư ha hả, “Tôi vẫn hứng thú với kho báu hơn, Bắc Hải kho báu ?”

Bối Nhi: “Có, nhưng bản đồ kho báu khó để ghép đủ, cho đến bây giờ, dường như vẫn còn thiếu một mảnh.”

Nói , Bối Nhi dùng bàn tay cứng nhắc của , móc một tấm bản đồ kho báu từ túi áo thuyền trưởng bên cạnh đưa cho Mâu Tiểu Tư xem.

Mâu Tiểu Tư nghĩ nhiều, cô mở bản đồ kho báu , lông mày khẽ nhướng lên, chút bất ngờ.

Bản đồ ghép từ bảy tám mảnh nhỏ vụn vặt, ngờ Bối Nhi hiện tại khả năng đến , cô còn là nhân ngẫu nhỏ bé luôn thiếu thốn tình yêu, khát vọng để dựa dẫm, để gửi gắm nữa.

“Bối Nhi cô thật lợi hại, cô còn giỏi hơn nhiều con .”

“Thật , từng thấy nhiều con lắm, nhưng , cô là một con hiếm .” Bối Nhi mỉm nhạt nhòa.

Mâu Tiểu Tư nhẹ nhàng phản bác: “Người vẫn còn nhiều, chiếm đại đa , cô đừng thất vọng về con .”

Bối Nhi gì nữa.

Mâu Tiểu Tư sợ cô nghĩ đến những chuyện tồi tệ trong quá khứ, vì thế tiếp tục xem bản đồ kho báu, , cô đột nhiên nghiêng đầu, "Ê" một tiếng.

“Mảnh bản đồ cô thiếu …”

“Hình như…”

nhíu mày, dường như đang suy nghĩ.

Sau một lúc suy tư ngắn ngủi, cô lấy tấm 【Đồ Hình Thi Sơn】 của .

Ghép nó lên.

Thật sự khớp với .

Loading...