Vô Hạn Lưu: Kỹ Năng Của Ta Là Sờ Xác - Chương 287: Thuyền Ma Bắc Hải (6)
Cập nhật lúc: 2025-11-08 17:04:04
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không .” A Tài căng da đầu lên, giống như một con sơn dương sắp về phía dàn tế.
Tất cả , nhưng ai chuyện.
Một lát , A Tài đến mặt Nghiêm Quân Trạch, cúi đầu tháo sợi dây chuyền hình con ch.ó nhỏ cổ xuống, vẻ mặt quyết tuyệt: “Trạch ca, giúp chăm sóc gia đình , sợi dây chuyền ...”
“Là tín vật đính ước bạn gái cô tặng ? Đến lúc đó bỏ quan tài cô nhé?” Thần sắc Nghiêm Quân Trạch trầm trọng.
“Không ...” A Tài cứng họng, “Tôi bạn gái.”
“Sợi dây chuyền , giúp đặt ở mộ viên Kim Lăng 233, còn mấy triệu Linh tệ, cũng đổi thành tiền mặt giao cho cha .”
Nghiêm Quân Trạch cúi đầu đánh giá sợi dây chuyền đó, đó là một con ch.ó đất nhỏ màu vàng, lè lưỡi, nghịch ngợm đáng yêu. Anh : “Yên tâm , tiền cô cứ giữ , nhỡ bên còn dùng . Vấn đề dưỡng lão của cha cô, Nghiêm gia chúng bao.”
A Tài gật đầu, mắt đỏ hoe, thêm gì nữa.
Cậu nắm chặt nắm đấm, thậm chí cởi cả đồ lặn , đến boong tàu, mũi chân hướng về phía , dang rộng hai tay, cơ thể nhào xuống.
đúng lúc , mắt bỗng nhiên hoa lên, một bóng trắng nhanh chóng bay từ mũi thuyền đến đuôi thuyền, tựa như ảo giác, mang theo sự lạnh lẽo thấu xương.
A Tài còn kịp phản ứng, phát hiện tờ giấy ghi chữ “Chết” trong tay lấy . Ngước mắt lên, một nữ quỷ áo trắng nhẹ nhàng như một đám mây, xẹt qua , nhảy trong nước.
Mọi chuyện xảy quá nhanh, gần như chỉ trong nháy mắt.
A Tài ngây , mặt nước, run rẩy: “Này... con nữ quỷ áo trắng lên thuyền lúc nãy , cô nhảy xuống?”
Vài giây , chân đột nhiên rung lên một chút.
Mâu Tiểu Tư hét lên: “Thuyền động , nhân lúc , mau lái thuyền!”
“Mau!”
Mọi thuyền kinh ngạc vài giây, nhưng phản ứng cực nhanh, cũng rảnh hỏi nhiều, lập tức hành động. Theo bọt sóng dâng lên, con thuyền quả nhiên thật sự từ từ tiến lên.
“Chuyện gì đang xảy ?”
“Nữ quỷ áo trắng... ?”
A Tài phịch xuống boong tàu, tâm thần hoảng sợ, đại não trống rỗng. Cảnh tượng mắt từ từ lùi , nhưng dường như thể thấy đáy nước phía , một cái dựng thi (xác c.h.ế.t ) to lớn sưng phù, trong nước, vỗ nước biển loạn xạ.
Và ngay bên cạnh dựng thi, một bóng trắng gầy, giống như một ngư ngư (cá bơi/ bơi) xinh , đang quấn quýt với nó.
Khung cảnh trông quỷ dị, thể tưởng tượng nổi.
hiểu, tại ?
Gió dần lớn lên, cho đến khi thuyền chạy xa vài hải lý, rời khỏi vùng biển đó, lúc mới khó khăn lắm phản ứng .
“Vừa thế, nhảy xuống, là con nữ quỷ lên thuyền , cô ...”
“Nói , A Tài ?”
“Rốt cuộc tình hình thế nào, càng ngày càng hiểu.”
Tiếp đó, ăn ý đưa mắt về phía Mâu Tiểu Tư, dường như thuyền chỉ cô mới thể trả lời câu hỏi .
Mâu Tiểu Tư ngẩng đầu, từ từ : “Đừng , cũng nghĩ tới.”
“Chắc là con nữ quỷ áo trắng , đang cảm ơn các ngươi cho cô lên thuyền đấy.”
Mọi sững sờ.
vẫn chút rõ nguyên do: “Đây tính là lên thuyền kiểu gì, chúng dẫn cô .”
Nghiêm Quân Trạch cũng : “ , thuyền chúng thậm chí còn tới đích.”
“Vấn đề ở chỗ , con nữ quỷ , cũng .” Mâu Tiểu Tư thổi làn gió biển mát lạnh, quần áo nước làm ướt dính chút khó chịu.
Cô hạ giọng giải thích: “Con nữ quỷ áo trắng lúc sinh thời vốn là con gái của ngư dân, ngây thơ vô tội. Năm 16 tuổi coi là vật tế hiến cho Hải Thần, ném xuống biển rộng.”
“Vì tâm trí cô mở mang, hiểu oán, cũng hiểu hận. Chết trong nước đó mơ mơ hồ hồ hóa thành thủy quỷ, nhưng quá nhiều sát khí. Dần dà, cô quên mất tên của , cũng quên mất đường về nhà.”
“Cho nên mỗi khi con thuyền chạy nhanh ngang qua, cô đều nhịn mà lên thuyền, tìm phương hướng về nhà.”
“Cứ như , ngày qua ngày khác, năm qua năm khác, cô vô bồi hồi vùng biển . Đáng tiếc... Thủy quỷ mất tên, rốt cuộc vô pháp trở nơi ban đầu.”
Cô xong, A Tài đột nhiên kích động hỏi: “Sao nhớ tên , tên cô Hải Thần cướp ?”
Mâu Tiểu Tư lắc đầu: “Ai , lẽ, cha cô sợ cô biến thành quỷ tìm về, nên ngay từ đầu đặt tên cho cô .”
“……”
“……”
Mọi im lặng một chút.
Ước chừng qua nửa phút, mới hỏi: “ hiến cho Hải Thần, nên trở thành Tân Nương Hải Thần , vì cô nhà để về, trở thành một con cô hồn dã quỷ.”
“Cái .” Phù sư , ngượng nghịu một câu: “Trên mỗi con thuyền, đều một pho tượng Hải Thần. Hải Thần trong vùng biển ... trông hình như là nữ.”
Cho nên... ngư dân năm đó cái gì cũng đều hiểu.
Không là xuất phát từ ngu vì cái gì, họ đương nhiên cho rằng Hải Thần nhất định là nam tính, mới dâng thiếu nữ làm vật tế.
Nào ngờ, Hải Thần căn bản nhận, cho nên thiếu nữ c.h.ế.t một cách vô ích.
“Nói như , con nữ quỷ áo trắng , chỉ vì cảm ơn chúng cho cô lên thuyền, liền A Tài nhảy xuống?” Phù sư Mâu Tiểu Tư, ánh mắt buồn bã. Ai cũng ngờ, nữ quỷ áo trắng một đoạn quá khứ như . Anh hỏi: “Cô còn thể trở về ?”
Mâu Tiểu Tư thật: “Tôi thấy con nữ quỷ áo trắng khá lợi hại, nhưng chắc mạnh bằng cái dựng thi (xác c.h.ế.t ) ôm thuyền . Bất quá... dù cũng ở vùng biển nhiều năm như , luôn chút bản lĩnh . Họ ai thua ai thắng, cũng thể .”
Bắc Hải thuyền qua nhiều như .
Chịu để nữ quỷ lên thuyền, vẫn là ít.
Mặc kệ tới đích , con nữ quỷ vẫn cảm ơn họ.
Ít nhất, ai đuổi cô xuống, thuyền chở cô , một đoạn đường thủy khá dài.
Thậm chí thể ở thuyền, sống trò chuyện, cũng là , ít nhất cô đơn như .
“Đây nhất định là báo ứng.”
“Báo ứng...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/vo-han-luu-ky-nang-cua-ta-la-so-xac/chuong-287-thuyen-ma-bac-hai-6.html.]
Nghe Mâu Tiểu Tư kể xong câu chuyện về nữ quỷ áo trắng.
A Tài đột nhiên ôm đầu, vẻ mặt thống khổ co ro trong góc, nước mắt xoạch xoạch rơi xuống boong tàu.
“Cho dù c.h.ế.t ở biển, đó cũng là trừng phạt thích đáng, đáng c.h.ế.t là .” Cậu ngừng lẩm bẩm gì đó, cả run rẩy ngừng.
“A Tài, A Tài, ngươi làm ?” Mọi thuyền cho rằng A Tài kích thích gì đó.
Trong lúc vẻ mặt nghi hoặc, dẫn xuống nghỉ ngơi.
A Tài đột nhiên tránh khỏi tay , xông tới, nhào tới mặt Mâu Tiểu Tư, nắm chặt hai tay cô, nước mắt giàn giụa : “Cầu xin cô cũng giúp đuổi con quỷ , cầu xin cô, , nhưng thật sự chịu nổi.”
Xương cốt Mâu Tiểu Tư nắm đến đau, nhịn nhíu mày: “Ngươi chuyện tử tế, kích động cái gì, bình tĩnh .”
“A Tài ngươi điên !” Nghiêm Quân Trạch chạy tới, hung hăng một cước đá đầu A Tài, đá văng : “Giống như chó điên , ngươi dọa đến cô .”
“Cũng đến mức.” Mâu Tiểu Tư ngăn một chút. A Tài đá văng , Nghiêm Quân Trạch mắng chó điên, càng dữ dội hơn, rạp boong tàu run rẩy ngừng. Cuối cùng, , m.á.u mũi chảy cũng kịp lau, thật sự giống như quỷ hồn nhập .
“Ch*t tiệt, trúng tà ?” Nghiêm Quân Trạch bực bội, hiệu cho tiêm cho một mũi thuốc an thần.
Qua vài phút, chờ A Tài cuối cùng cũng bình tĩnh .
Mâu Tiểu Tư bất đắc dĩ : “A Tài, chuyên gia đuổi quỷ, ngươi đánh giá cao . Bất quá, thể trăm phần trăm cho ngươi, ngươi quỷ.”
Có quỷ , Tâm Nhãn (con mắt trong tâm trí) của cô liếc mắt một cái là thể , bao gồm cả Quỷ Ôm Thuyền và Nữ Quỷ Áo Trắng đó. Chỉ cần liếc một cái, cô thể phân tích thông tin của quỷ, thậm chí là điểm yếu.
rõ ràng, A Tài, quỷ hồn, nếu , cho dù là quỷ cấp Tu La, cũng thoát khỏi mắt Mâu Tiểu Tư.
“Con quỷ theo , tương đối đặc biệt.”
“Chuyện lớn ngần , từng với ai khác. Cô nguyện ý kể ?”
A Tài dùng tay áo lau vết m.á.u mặt, boong tàu, lên trời, giọng yếu ớt: “Con quỷ , mà là một con ch.ó đất nhỏ (tiểu thổ cẩu), cũng là bạn nhất của .”
“Hồi nhỏ, vì ham chơi, trộm tiền trong nhà.”
“Tôi nhớ rõ ràng, đó là từng tờ tiền lớn màu đỏ, giấu ở khe tường phía bệ bếp, dùng tủ gỗ chặn . Tôi chia ba , lấy hết , ai trong nhà .”
“Lúc đầu, đắc chí, chỉ lo cho bản , nghĩ tới hậu quả.”
“Cho đến một tuần , mới , tiền đó, là tiền cứu mạng của bà nội , bà trong bệnh viện chờ phẫu thuật, nhà chê còn nhỏ, cho .”
“Chờ ông nội phát hiện tiền trong nhà mất, tức điên lên, suýt chút nữa ngất xỉu. Lúc đó quá sợ hãi, dám thừa nhận tiền là lấy.”
“Tôi liền là chó đất nhỏ ngậm tiền , một phần ngậm bệ bếp đốt cháy, một phần ngậm ngoài rải ở .”
“Ông nội , tức giận đến mức sống sờ sờ đánh c.h.ế.t con ch.ó đất nhỏ.”
“Tôi vĩnh viễn quên ngày hôm đó, ánh mắt con ch.ó đất nhỏ , ngập nước, đong đầy nước mắt. Nó dường như đang hỏi , vì vu oan cho nó.”
Nghe đến đó, Nghiêm Quân Trạch và Mâu Tiểu Tư liếc .
Sau đó, Nghiêm Quân Trạch dựa gần Mâu Tiểu Tư xuống, hừ lạnh một tiếng, nhẹ nhàng châm chọc : “Ông nội ngươi ngốc, khẳng định tiền con ch.ó đất nhỏ lấy, nhưng thể sống sờ sờ đánh c.h.ế.t ngươi, cho nên mới lấy con ch.ó nhỏ để xả giận thôi.”
Bà nội làm phẫu thuật mà gom đủ tiền cứu mạng, đối với một gia đình vốn giàu mà , đổi là ai cũng chịu nổi.
Người đau khổ nhất, chỉ sợ cũng là ông nội.
“Tôi .” A Tài đau khổ , “ bà nội cuối cùng vẫn gom đủ tiền phẫu thuật, là một bác sĩ bụng cho mượn.”
“ con ch.ó đất nhỏ của sẽ trở , là hại c.h.ế.t nó.”
“Tôi chôn nó gốc cây lớn nhà, tiền, di dời nó đến nghĩa trang.”
“Chỉ là... nó vẫn chịu buông tha .”
“Từ ngày nó chết, mỗi đêm, nó đều xuất hiện trong giấc mơ của , âm hồn tan.”
“Có lúc, nó vẫy đuôi với , ngậm một con gà sống đến tặng làm quà, cứ như chúng vẫn là bạn bè nhất đời .”
“Có lúc, nó nức nở , là máu, cứu nó, ánh mắt nó đang nó đau quá.”
“ nhiều lúc hơn, nó chỉ rên một tiếng mà ngẩng đầu , ánh mắt tràn ngập bi thương, chất vấn, nghi hoặc...”
“Tôi thật sự chịu nổi...”
“Mấy năm , tìm một đại sư, tính một quẻ.”
“Đại sư , tên của con ch.ó đất nhỏ là đặt, chỉ cần cướp cái tên của nó, nó sẽ bao giờ tìm thấy nữa.”
“Tên của con ch.ó đất nhỏ, gọi là A Tài.”
“Tôi lấy tên của nó, quả nhiên, một thời gian dài, nó xuất hiện nữa.”
“Chỉ là đến hai năm, mấy năm nay xảy chuyện gì, nó trở về trong giấc mơ của . Nó làm hại , cũng hận , giống như con nữ quỷ áo trắng , ngây thơ, đơn thuần như .”
“ chính là chịu nổi ánh mắt nó , chịu nổi...”
“Tại , tên đều cướp , nó vẫn tìm về, cố ý, sai , nó còn thế nào nữa!” A Tài nức nở gầm nhẹ.
“……”
“……”
Mâu Tiểu Tư trầm mặc.
Trên thuyền, cũng gì, bởi vì, thật sự nên đánh giá như thế nào.
“Cái của ngươi quỷ, là tâm ma, giúp ngươi.”
Rất lâu , Mâu Tiểu Tư .
Ai thể nghĩ đến, một chơi năng lực chính con ch.ó đất nhỏ thời thơ ấu của yểm trụ (ám ảnh) trong mơ.
“Có lẽ ngươi thể tìm Trộm Mộng Giả thử xem, xóa bỏ một phần ký ức của ngươi.” Mâu Tiểu Tư thật sự thể đưa bất kỳ lời khuyên nào.
Chuyện liên quan đến vùng mù kiến thức của cô.
Cuối cùng, A Tài dẫn nghỉ ngơi.
Vấn đề vô giải, con ch.ó nhỏ vô giải.
Nói cho cùng, vẫn là do tâm ma tạo từ sự day dứt mà thôi, loại chuyện ngoài thể giúp gì.