Bố chồng lái chiếc xe vấn đề ngoài, tìm một nơi trống trải, tông một cái cây, chỉ khiến bản gãy xương.
“Có nhất thiết mạo hiểm như ?” Mặt Sở Nghiêm tối sầm .
“Đương nhiên , làm cho tội danh mưu sát bất thành của cô xác thực. Như mới thể một giải quyết dứt điểm.”
Sau đó, Hoắc Viện thấy bố chồng , liền túc trực ở bệnh viện chăm sóc ông, chờ cơ hội tay nữa.
Và tay thứ hai của cô phơi bày camera giám sát.
Điều càng khiến tội danh mưu sát bất thành xác thực hơn nữa.
Gặp Hoắc Viện, cô gầy ít.
“Tại là cô đến gặp ?” Cô tỏ vẻ khó hiểu.
Tôi đặt một chồng thỏa thuận lên mặt cô .
“Đây là thỏa thuận tặng cho, là bà tự nguyện tặng tài sản cho Sở Tường. Đây là đổi thụ hưởng bảo hiểm, chuyển thụ hưởng từ bà sang Sở Nghiêm. Đây là thỏa thuận ly hôn, bố chồng ký .”
Hoắc Viện khẩy: “Các mơ giữa ban ngày ? Cô nghĩ sẽ ký những thứ ? Hơn nữa…”
Trong mắt cô lóe lên tia khoái trá độc ác: “Khoảng thời gian thằng bé ở với cô, các thấy vết thương nó chứ? Tôi đ.á.n.h đấy, làm bỏng đấy.”
Tôi đưa cô bản báo cáo giám định thương tật: “Bị bỏng, kim châm, thậm chí chân từng gãy xương, tắm nước lạnh trong thời gian dài, pha sữa bằng nước lạnh, dẫn đến đường ruột của Sở Tường cũng vấn đề lớn. Hoắc Viện, ngờ bà thể xuống tay với một đứa trẻ nhỏ đến thế.”
Cô đặc biệt vui vẻ: “Tôi đ.á.n.h nó, châm nó thì , dù nó cũng con . Lâm T.ử Kỳ, dựa chứ, dựa mà chỉ hơn cô năm tuổi, cô sống như , còn thì sống trong mớ bòng bong ? Dựa mà cô thể lấy chồng như , còn tiền, trong khi chỉ thể lấy một đàn ông năm mươi tuổi? Thế giới căn bản công bằng, vì , cũng khiến cô nếm trải mùi vị khó chịu, dựa cô thuận buồm xuôi gió?”
Tôi cuối cùng hiểu tại cô đổi con, hóa để đứa bé sống hơn, mà chỉ hy vọng thông qua việc làm tổn thương đứa trẻ để tổn thương .
Tại sự ghen tị của một thể đạt đến mức độ chứ?
Cô thấy gì, càng vui vẻ hơn: “Lâm T.ử Kỳ, cô ngờ đúng ! Sở Tường con , Sở Phi mới là con . Đứa bé cô nuôi dưỡng cẩn thận là con trai , Sở Tường mới là con cô. Con trai cô trong tay ngược đãi mấy tháng trời, cô thậm chí còn đứa nào là con ruột , cô thật là thất bại, ha ha ha.”
Tôi đẩy thỏa thuận tặng cho về phía : “Đừng gì khác nữa, bà ký . Chỉ cần bà ký, sẽ nhờ bố chồng đơn xin giảm nhẹ hình phạt, ít cũng giúp bà giảm án.”
Hoắc Viện gõ ngón tay lên bàn: “Được thôi, nhưng sửa , cho tất cả tiền cho Sở Phi, cho con trai ruột của . mà…” Cô lạnh : “Không ngờ cô lạnh lùng đến , tin con ngược đãi mà cũng cảm xúc gì ? Thật sự ngoài dự đoán của , chẳng thấy vui chút nào.”
Tôi bảo luật sư ngoài in một bản thỏa thuận mới.
“Vậy là bà chỉ vì ghen tị mà làm những chuyện , bà thấy thật nực ?”
Hoắc Viện bĩu môi quan tâm: “Có gì nực chứ, chỉ ngờ bố chồng cô là kẻ não yêu đương, đây còn giả vờ thâm tình như , ngờ cuối cùng gài bẫy một vố. Còn cô nữa, vẻ yếu ớt mềm mại, ngờ là trái tim cứng như đá. thật sự hiểu, cô tư cách gì để lấy Sở Nghiêm? Tại cô thể lấy chồng như , cần làm mà vẫn nuôi?”
“Ký tên . Ký xong hết sẽ cho bà .”
Sau khi cô ký xong tất cả các văn bản, thu và cho túi xách.
“Nói . Lý do là gì.”
Tôi bảo luật sư , đó dậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/vac-da-dap-chan-minh/chuong-6.html.]
“Tôi thể lấy , là vì công ty của gia đình do đầu tư vốn, năm mươi triệu. Còn phản bội là vì mắc bệnh não yêu đương nặng. Tiện thể, thông báo cho bà một tin mà bà thể sẽ quan tâm.”
Cô dựa lưng ghế, khinh thường : “Hóa là dựa tiền bạc , hừ, tình yêu của cô cũng chẳng thuần khiết là bao. Cô còn cho điều gì?”
Tôi lấy bản xét nghiệm ADN trong túi áo khoác đặt mặt cô .
“Tôi với bà rằng, Sở Phi là con , Sở Tường mới là con bà. Sau khi bà đổi con, đổi , bà ngược đãi bấy lâu nay chính là con ruột của bà.”
Mặt bà lập tức tái mét.
Tôi bà run rẩy cầm bản xét nghiệm ADN lên, một phút , bà rống lên.
Còn , thì lưng rời .
Hoắc Viện kết án hai mươi năm, dù bố chồng xuất trình đơn xin giảm nhẹ hình phạt, nhưng bản cô dính dáng đến vụ án hình sự, là mưu sát bất thành, vì , mức án vẫn đổi nhiều.
Về cái c.h.ế.t của chồng của Hoắc Viện, trôi qua nhiều năm nên còn bằng chứng để điều tra.
Tôi nhận nuôi Sở Tường, chỉ đầy nửa năm nuôi thằng bé trắng trẻo, bụ bẫm.
Hoắc Viện xinh , Sở Tường thừa hưởng gen đó, là một đứa trẻ đặc biệt đáng yêu, thậm chí còn hơn Sở Phi nhiều.
Chỉ tiếc là hồi nhỏ ngược đãi nên cơ thể yếu, chúng cũng đang cố gắng giúp thằng bé điều dưỡng.
Từ khi về nhà , thằng bé quấn , cứ như dán chặt lên lúc, đôi khi Sở Phi cũng ghen tị.
Thấy Sở Phi ghen, Sở Tường liền lảo đảo trốn sang một bên, tự chơi đồ chơi, ngoan ngoãn vô cùng.
Tôi thật sự luôn cảm thấy với thằng bé, vì thể bảo vệ nó.
Sở Nghiêm an ủi : “Hoắc Viện gần như ở bên cạnh Sở Tường hai mươi bốn giờ, em cứu thằng bé cũng cơ hội. Bây giờ là kết quả nhất , một giải quyết dứt điểm.”
Quả thực, đây là cách giải quyết nhất mà thể nghĩ .
Sau , sẽ luôn coi Sở Tường như con ruột của mà đối đãi.
Bố chồng sắp kết hôn, ông thông báo cho và Sở Nghiêm.
Chúng lái xe đến biệt thự, thấy đối tượng kết hôn của bố chồng thì sững sờ.
Đó là giúp việc chăm sóc sản phụ cài cạnh Hoắc Viện— Triệu Nguyệt.
Bố chồng phận của cô , cô thường xuyên báo cáo tình hình của Hoắc Viện cho ông, kết quả là cuối cùng hai nảy sinh tình cảm.
Tôi:…
Triệu Nguyệt nấu ăn ngon, tính tình dịu dàng lương thiện, bố chồng cô mê hoặc đến mức trở nên ngây ngốc.
Tôi cúi đầu đứa con trai đang kéo tay Sở Tường ngây ngô, khỏi thấy đau đầu.
Sở Tiểu Phi, đừng là thằng bé cũng mắc bệnh não yêu đương nhé!
(Hết)