Lạc Ninh Khê hít sâu một , từng lời rõ ràng, “Tôi cứ nghĩ sẽ thực sự tin , cho một chút tôn trọng, ngờ, vẫn tự cho là đúng như .”
“Cho nên… Lệ Bạc Thần, rõ đây, chúng thể nào nữa! Lạc Ninh Khê dù hèn đến mấy, cũng tuyệt đối thể ở bên một tin tưởng !”
Trái tim Lạc Ninh Khê như vô con d.a.o găm đ.â.m thương tiếc!
Ngay cả Nam Hàn Xuyên còn tin tưởng cô, nhưng khẳng định cô nhất định sẽ phản bội ? Khẳng định đứa bé trong bụng cô là con của Dụ Thừa Nam!
Cô thất vọng và phẫn nộ, nhưng đúng lúc , giọng khàn khàn của đàn ông vang lên.
“Vậy em thà chọn đứa bé, chứ chọn ?”
Đôi mắt Lệ Bạc Thần c.h.ế.t lặng ẩn mái tóc rủ xuống, ánh lên màu đỏ ngầu khát máu, cô đầy hung hăng.
“ !” Lạc Ninh Khê cố nén cảm giác lạnh lẽo ở sống lưng, dùng tay bảo vệ bụng , giọng run rẩy nhưng vô cùng kiên định, “Tôi thà c.h.ế.t cũng bảo vệ đứa bé , là cái thá gì, mau cút ngay!”
Sắc mặt Lệ Bạc Thần càng thêm lạnh lẽo, sự chán ghét và tuyệt tình của Lạc Ninh Khê, gì kích thích !
“Anh là cái thá gì?”
Sự tức giận và men say kích thích thần kinh Lệ Bạc Thần, khiến mất lý trí!
Anh trừng mắt dữ tợn, rằng bế Lạc Ninh Khê lên, đè cô xuống giường bệnh!
Đồng tử Lạc Ninh Khê co rút vì kinh hãi, nhưng kịp phản kháng, nụ hôn bá đạo, mạnh mẽ của đàn ông ập xuống, chặn đôi môi cô!
Nụ hôn gấp gáp, bốc đồng, xông thẳng môi cô một cách hỗn loạn!
Mùi rượu nồng nặc lan tỏa giữa môi và răng, Lệ Bạc Thần như trút giận, cắn xé và mài dũa đầu lưỡi yếu ớt của cô.
“Ưm!!”
Lạc Ninh Khê gần như sụp đổ, cô chống cự, nhưng giam cầm thể động đậy, ngay cả hàm cũng đàn ông mạnh mẽ kẹp chặt thể khép , chỉ thể ép từng chút một phá vỡ phòng tuyến của !
“Anh là cái thá gì! Lạc Ninh Khê, em thật sự điều!”
Lệ Bạc Thần nhếch mép lạnh lùng, khuôn mặt tuấn tú toát lên vẻ hung ác mà Lạc Ninh Khê từng thấy, như thể giây tiếp theo sẽ xé toạc, nuốt chửng cô bụng!
“! Tôi chính là điều! Thì , còn ngoại tình nữa, chịu thì cút !”
Nước mắt Lạc Ninh Khê ngừng tuôn từ khóe mắt, cô đạp đánh đàn ông, móng tay cắm chặt cánh tay , để những vết máu!
Lệ Bạc Thần cảm thấy gì, kiểm soát cơ thể cô, những ngón tay thon dài luồn bộ đồ bệnh nhân, tham lam đòi hỏi kiểm soát!
“Bắt cút? Vậy thì cùng cút!!”
Anh quá hiểu cơ thể Lạc Ninh Khê, mỗi hành động đều đủ để khiến cô chìm đắm.
Lạc Ninh Khê chỉ cảm thấy cơ thể ngày càng nóng ran, như một con cá rời khỏi nước, chỉ thể hết sức bảo vệ bụng !
Tuyệt đối thể làm tổn thương đứa bé!
Rầm——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tuyen-chong-mot-dem-chong-moi-cuoi-la-ty-phu-le-bac-than-lac-ninh-khe/chuong-832-mat-kiem-soat-sao-em-lai-o-day.html.]
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Lạc Ninh Khê mò cái bình giữ nhiệt đầu tủ, đập mạnh gáy Lệ Bạc Thần!
Cơn đau dữ dội khiến Lệ Bạc Thần tỉnh táo ngay lập tức, động tác tay cũng khựng theo đó.
Khuôn mặt tuấn tú, hung ác của thoáng qua vẻ thể tin , ngây Lạc Ninh Khê đang đẫm nước mắt mặt!
Tận dụng lúc Lệ Bạc Thần sững sờ, Lạc Ninh Khê nhanh chóng thu góc tường, giận dữ gào lên, “Lệ Bạc Thần, cảnh cáo cuối, đừng để hận !”
Lệ Bạc Thần câm nín, men say lông mày tan, còn gì đó nhưng chạm ánh mắt hạnh nhân kháng cự của Lạc Ninh Khê.
Anh mới nhận làm gì.
Rượu làm hỏng việc.
Hai cứ thế giằng co ở đó bao lâu, cuối cùng Lạc Ninh Khê thấy trán Lệ Bạc Thần bắt đầu chảy máu, mới mở lời nữa.
“Anh mau ! Đừng c.h.ế.t ở chỗ !”
Lệ Bạc Thần phản ứng, im lặng một lúc lâu, mới như sực tỉnh với vẻ mặt lạnh lùng, lưng vô cảm rời khỏi phòng bệnh.
Rầm!
Tiếng mưa bên ngoài càng lớn hơn, ồn ào đến mức gây khó chịu.
Lạc Ninh Khê ôm chăn, cuộn tròn cả trong góc.
“Mình đúng là đồ ngốc! Suýt nữa tưởng tên khốn đó sẽ tin …”
Môi vẫn còn lưu rượu nóng rực của đàn ông, đau sưng. Cô sờ lên khuôn mặt đang đẫm nước mắt vì giận dữ uất ức, mắng chửi tổ tông mười tám đời của Lệ Bạc Thần trong lòng!
Cô đặt tay lên bụng , lòng đầy nỗi chua xót thể kìm nén.
Trước đây Lệ Bạc Thần chỉ nghi ngờ cô mang thai con của Dụ Thừa Nam, hôm nay chạy đến đưa cô bệnh viện…
Ha, thật mỉa mai.
________________________________________
Mặt khác, Lệ Bạc Thần bước trong mưa lớn, nước mưa lạnh buốt gột rửa lý trí , cuối cùng cũng khiến tỉnh táo hơn một chút.
Rõ ràng hỏi rõ Lạc Ninh Khê về thế của đứa bé, nhưng đường đến nhận điện thoại của Dụ Thừa Nam!!
Dụ Thừa Nam khiêu khích qua điện thoại, bảo tránh xa Lạc Ninh Khê, họ mới là trời sinh một đôi!!
Những lời thiêu rụi lý trí của .
Rõ ràng , bất kể đứa bé là của ai, chỉ cần nó còn, sẵn lòng coi như chuyện từng xảy !
Tại cô cự tuyệt như …
Không bao lâu trong mưa, Lệ Bạc Thần chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, đúng lúc , đỉnh đầu đột nhiên tối sầm.
Mộ Hy Âm từ lúc nào che ô, xuất hiện bên cạnh , giọng đầy quan tâm, “Tứ thiếu, trời mưa lớn như , một ở ngoài, cẩn thận cảm lạnh.”
________________________________________