Lạc Ninh Khê nhíu chặt đôi mày xinh , quả hổ là hôn thê của Lệ Bạc Thần, rõ ràng Cao Đỉnh d.a.o động, đột nhiên xuất hiện cướp ngang!
Cô thiếu một nhà thiết kế là Cao Đỉnh, rõ ràng là thấy quan tâm đến Cao Đỉnh, nên cố tình cướp ngang…
để cô cứ thế nhường Cao Đỉnh , cô cam lòng.
Lạc Ninh Khê đột nhiên gọi Mộ Hi Âm , “Cô Mộ, theo , tay cô tài năng xuất chúng, chắc thiếu một nhà thiết kế là Cao , nếu , dám cá cược với một ván ?”
Mộ Hi Âm nhướng mày, nhớ đến suýt thua Lạc Ninh Khê ở triển lãm trang sức .
“Ý cô là ?”
Lạc Ninh Khê lướt mắt qua Cao Đỉnh, trịnh trọng , “Nếu thua, Lạc Thị Tập Đoàn sẽ rút khỏi sàn diễn. nếu cô thua, thì từ bỏ lời mời với Cao , để Cao đại diện Lạc Thị Tập Đoàn tham gia sàn diễn, thế nào?”
“Chuyện …”
Mộ Hi Âm Cao Đỉnh một cái.
Cô đương nhiên tin sẽ thua, nhưng để Cao Đỉnh trở về Lạc Thị Tập Đoàn…
Cao Đỉnh cũng hề sợ hãi, Lạc Ninh Khê còn dám hứa rút khỏi sàn diễn, ông sợ gì chứ!
“Âm Âm, cháu cứ tỷ thí với cô , chuyện gì, chịu trách nhiệm cho cháu!”
“Cao thẳng thắn!” Lạc Ninh Khê rạng rỡ, Mộ Hi Âm, “Cô Mộ suy nghĩ thế nào?”
“Tôi đương nhiên thành vấn đề, cô tỷ thí kiểu gì?”
“Ở đây là sân tennis, đương nhiên là tỷ thí tennis …”
Lời Lạc Ninh Khê dứt, Cao Đỉnh nhịn , “Cô Lạc, Âm Âm nhà chơi tennis từ nhỏ, ngay cả một vận động viên tennis chuyên nghiệp cũng đối thủ của cô ! Tôi thấy cô đừng tự rước nhục nữa!”
“Vậy thì quá, đây chính là thích thách thức,” Lạc Ninh Khê tự tin cong môi, ánh mắt lạnh lùng liếc về phía Mộ Hi Âm, “Cô Mộ là dám đó chứ?”
“Tôi gì mà dám?” Mộ Hi Âm cũng là hiếu thắng, thể chịu lời khiêu khích như của Lạc Ninh Khê?
Cô Lạc Ninh Khê từ xuống , thấy cô mặc đồ công sở, khinh thường , “, cô Lạc định mặc như thế mà đánh với ?”
“Tôi sợ mặc đồ quá thoải mái, đến cuối cùng cô Mộ sẽ thua thảm hại.” Lạc Ninh Khê hờ hững , nhưng sát thương nhỏ.
“Cô!” Sắc mặt Mộ Hi Âm cứng , vốn định nổi giận, nhưng nhanh chóng lấy bình tĩnh, trong mắt lóe lên tia sắc bén, “Vậy thì vợt chứ, chiếc của thầy Cao là đặt riêng, trong giúp cô lấy một chiếc bình thường, đợi một lát.”
Mộ Hi Âm xong, sảnh nghỉ ngơi.
Lạc Ninh Khê nháy mắt hiệu cho Tiêu Cẩn, Tiêu Cẩn lập tức hiểu ý, theo Mộ Hi Âm.
Trên sân tennis chỉ còn Lạc Ninh Khê và Cao Đỉnh.
Cao Đỉnh vốn nghĩ Lạc Ninh Khê sẽ nhân cơ hội tuyệt vời , rõ chuyện nhờ ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tuyen-chong-mot-dem-chong-moi-cuoi-la-ty-phu-le-bac-than-lac-ninh-khe/chuong-614-co-dam-ca-cuoc-voi-toi-mot-van-khong.html.]
Không ngờ, Lạc Ninh Khê chỉ giải thích nhẹ nhàng, “Cao , năm đó Lạc Nghị làm nhiều chuyện , nhưng vẫn tin tưởng ông.”
Nhắc đến Thẩm Uyển Như, vẻ mặt Cao Đỉnh thêm vài phần u buồn, “Mẹ cháu năm đó tuy còn trẻ, nhưng cũng coi như ơn tri ngộ với , cái bố đó của cháu thật sự gì!”
“Tôi đoạn tuyệt quan hệ cha con với Lạc Nghị, cũng lấy Lạc Thị Tập Đoàn, hiện tại đang định thực hiện tâm nguyện năm xưa của .”
…
Bên , Mộ Hi Âm bước phòng dụng cụ, đôi mắt đảo quanh, dứt khoát lấy điện thoại gọi một cuộc.
Tỷ thí với Lạc Ninh Khê, đương nhiên chứng kiến mới ý nghĩa.
“Alo, Tứ thiếu, bận gì thế? Có rảnh đến Câu lạc bộ cao cấp Lục Vân một chuyến ?”
Lúc đó, Lệ Bạc Thần đang bận rộn ở Thịnh Thế Tập Đoàn, đề nghị đầu cuối của Mộ Hi Âm, giọng đàn ông chút kiên nhẫn, “Mộ Hi Âm, với cô nhiều , đừng làm phiền , cô hiểu tiếng ?”
Mộ Hi Âm hề tức giận, ngược nhàn nhạt, “Tôi dám đảm bảo, nếu đến nhất định sẽ hối hận đấy, sẽ bỏ lỡ một màn kịch .”
Lần thiết kế trang sức thua Lạc Ninh Khê, nhưng cô chơi tennis từ nhỏ, tuyệt đối sẽ thua Lạc Ninh Khê nữa!
Cô còn Lệ Bạc Thần tận mắt thấy, Lạc Ninh Khê thua tay !
Chính mới là xứng đáng với !
…
Khoảng mười lăm phút , Mộ Hi Âm bước khỏi đại sảnh, trong tay cầm một chiếc vợt tennis mới.
Cô từ tốn đến sân tennis.
Không khí giữa Lạc Ninh Khê và Cao Đỉnh rõ ràng còn căng thẳng như lúc đầu, nhưng cả hai cũng trò chuyện nhiều, vì Mộ Hi Âm , trở thành tâm điểm chú ý của cả hai.
Lạc Ninh Khê định hỏi thể bắt đầu , thì Mộ Hi Âm lắc lắc điện thoại, “Xin , nãy điện thoại, hôn phu của lát nữa sẽ đến đón .”
Hôn phu…
Lệ Bạc Thần cũng sẽ đến ư?
Lạc Ninh Khê đang suy nghĩ, Mộ Hi Âm đưa vợt đến mặt cô, “Thua cô một , nhưng tuyệt đối sẽ thua cô thứ hai, thật sự mong chờ Tứ thiếu thấy cảnh cô thua thảm tay .”
Hành động Lạc Ninh Khê nắm chặt vợt siết , nhưng nhanh khôi phục nụ rạng rỡ như cũ, “Cô lúc nào cũng tự tin như ? Dù trận đấu còn bắt đầu, đến cuối cùng mới là chiến thắng thật sự.”
Nói xong cô cầm vợt lên sân, Mộ Hi Âm cũng đầy tự tin theo.
Không ngờ rằng, cảnh tượng hai cá cược , lọt mắt đàn ông.
Lệ Bạc Thần cách nơi cô xa trong đại sảnh, ánh mắt lạnh lùng, xa cách luôn dừng Lạc Ninh Khê.
________________________________________