"Mẹ ơi, con ." Niệm Niệm bĩu môi. Cô bé hiểu rằng đưa cô bé đến là để gửi cho ba, sẽ công tác một . "Mẹ dắt Niệm Niệm cùng ."
"Niệm Niệm ngoan, ngày mai sẽ về ngay thôi." Thẩm Minh Dữu dỗ dành: "Sáng nay sẽ chơi với con ở công ty ba nhé. Chờ Niệm Niệm quen , mới ?"
"Vâng ạ." Niệm Niệm tuy vẫn còn vui nhưng thấy thái độ kiên quyết của , cô bé chỉ thể miễn cưỡng đồng ý.
Thẩm Minh Dữu hôn con gái một cái thật kêu, đó ôm cô bé công ty. Các nhân viên ở sảnh lớn khi thấy cô nhanh chóng nhận .
"Là bà chủ, còn tiểu công chúa Niệm Niệm!"
" là họ ! Tôi cứ nghĩ khi Giang công khai TV, chúng sẽ còn cơ hội gặp bà chủ và tiểu công chúa Niệm Niệm ở công ty nữa chứ. Ai ngờ hôm qua nhắc, hôm nay thấy."
"Bà chủ ở ngoài còn xinh hơn ở tivi nhiều! Quả nhiên là Tổng giám đốc Giang, ánh mắt quá đỉnh!"
"Niệm Niệm cưng quá ! Nhà già trẻ lớn bé đều là fan của cô bé. Không bây giờ chạy đến xin chữ ký coi là 'fan cuồng' công ty nhỉ?"
Những nhân viên nhận Thẩm Minh Dữu thì thầm với , thậm chí còn lấy điện thoại lén chụp ảnh gửi lên nhóm công ty để nhiều nhân viên thấy hơn.
Nhân viên lễ tân chỉ cần liếc mắt là nhận ngay.
Dù lịch hẹn , cô cũng tuyệt đối dám ngăn cản. Cô vội vàng nhắn tin thông báo lên phòng thư ký ở tầng cao nhất, đó trực tiếp dẫn bà chủ đến thang máy chuyên biệt, và nhấn nút giúp cô.
Thẩm Minh Dữu mỉm với cô gái trẻ: "Cảm ơn em."
"Cảm ơn chị." Niệm Niệm cũng theo lời cảm ơn.
"Không cần cảm ơn, cần cảm ơn ạ!" Cô gái trẻ vui vẻ che miệng . Ngay khi cửa thang máy đóng , cô cuối cùng cũng nhịn mà thổ lộ: "Chị Dữu, em là fan cứng của chị!"
Gặp thần tượng cần gì giữ gìn hình tượng nữa? Nếu thổ lộ thì sẽ còn cơ hội nào !
"Chị Dữu, em yêu chị mãi mãi!"
Thẩm Minh Dữu: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tu-show-truyen-hinh-den-ngoi-sao-mang/chuong-178.html.]
Khi thang máy đóng cửa , Niệm Niệm vui : "Mẹ ơi, chị yêu ? Mẹ là của Niệm Niệm mà."
Mẹ của Niệm Niệm chỉ Niệm Niệm yêu thôi, vì khác yêu của cô bé chứ.
Giống như ba nhớ của Niệm Niệm, của Niệm Niệm để cô bé nhớ, khác nhớ của Niệm Niệm chứ? Cho dù đó là ba cũng .
Niệm Niệm tuy hiểu rõ, nhưng điều hề cản trở mong chiếm hữu của cô bé.
Thẩm Minh Dữu phì : "Niệm Niệm là con gái của ba, ba cũng thể yêu Niệm Niệm đúng ?"
Niệm Niệm gật nhẹ.
"Vậy thể yêu Niệm Niệm ?"
"Đương nhiên, là của Niệm Niệm mà."
"Cho nên, ba thể yêu Niệm Niệm, ông bà nội ngoại đều thể yêu Niệm Niệm. Nếu một yêu Niệm Niệm mà bảo khác phép yêu Niệm Niệm nữa, như là công bằng ? Mỗi đều thể nhiều phận, nên họ thể nhiều khác yêu thích."
Niệm Niệm dường như hiểu dường như hiểu lắm.
Hai con trò chuyện một lát thì thang máy cũng đến tầng cao nhất.
Cửa mở , Thư ký Phương— thông báo từ — sẵn ở đó đợi.
Chào hỏi xong, Thư ký Phương dẫn bọn họ đến phòng làm việc của Giang Trầm.
"Tổng giám đốc Giang đang họp, bà chủ cần thông báo cho ngài một tiếng ?"
"Không cần ." Thẩm Minh Dữu : "Chúng cứ ở đây đợi là ."
"Vâng, bà chủ cần gì thì cứ báo với nhé."
Sau khi Thư ký Phương bước , cân nhắc một lúc. Mặc dù sự xuất hiện của bà chủ và con gái là việc quan trọng, nhưng Tổng giám đốc Giang cực kỳ ghét làm phiền trong lúc họp. Vì , Thư ký Phương quyết định chờ đợi xem tình hình mới quyết định hành động tiếp theo.
Thẩm Minh Dữu ghé thăm phòng làm việc của Giang Trầm. Căn phòng rộng, một bên tường thiết kế thành giá sách lớn với vô đầu sách xếp gọn gàng trong từng ô. Phòng nghỉ ngăn cách thông với phòng làm việc. Cô mở cửa bước , thấy phòng nghỉ trang đầy đủ tiện nghi, lẽ, mỗi khi tăng ca, thường xuyên nghỉ ngơi tại đây.