Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời dứt, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía phụ nữ trẻ đang co rúm một góc. Ai bà chồng cô cũng hiểu, đây đích thị là một bà chồng khó nhằn.
Diệp Cửu Cửu thoáng dừng tiếp: “Thức ăn nếu vấn đề về chất lượng thì một khi bán sẽ đổi trả. Đã ăn xong còn đòi tiền chỉ vì thấy đắt, đây là hành vi tống tiền, quyền báo cảnh sát.”
Bà lão họ Mã thì chẳng chẳng rằng, trực tiếp phịch xuống đất, trưng cái bộ dạng làm ở nhà: “Trời ơi là trời, gây nghiệp chướng gì thế !”
“Cháu gái sinh non, sức khỏe yếu lắm, tốn bao nhiêu tiền chữa bệnh. Tôi với ông nhà cũng mắc bệnh tim mạch. Cả nhà già trẻ lớn bé đều bệnh tật, chỉ trông cậy thằng con trai kiếm tiền nuôi cả nhà.” Bà lão lóc chỉ trích con dâu : “Gia cảnh khó khăn thế mà con dâu nó còn điều, chạy ngoài ăn mấy thứ đắt đỏ như , đây là ép c.h.ế.t chúng ?”
Đám đông vây xem đều cảm thấy gia đình bà lão đúng là đáng thương thật: “Trời đất, hóa thảm đến ! Hai món ăn hơn hai trăm ngàn, nếu tiết kiệm một chút thì đủ tiền sinh hoạt cả tuần . Trách gì bà lóc đòi trả tiền.”
“Gia đình bà lão đáng thương như , bà chủ đừng lừa gạt nữa, mau trả tiền cho bà .”
“Trời cao mắt, bà chủ làm ăn thì lương tâm, lừa đảo thì thể làm ăn lâu dài !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tu-lanh-ky-la/chuong-48.html.]
Diệp Cửu Cửu những xung quanh đang cầm điện thoại video, cố gắng dùng chiêu “áp đặt đạo đức” với , bèn gật đầu: “Mọi đúng đó, đúng là đáng thương thật. Hay là cùng quyên góp một ít tiền giúp đỡ họ ?”
Một đàn ông béo ị, hùa theo ầm ĩ nhất, lập tức la làng: “Bà chủ điên ? Bà lừa tiền của còn bảo chúng quyên góp? Chúng đến đây để làm từ thiện!”
“Theo thì mở cửa hàng để làm từ thiện chắc?” Diệp Cửu Cửu khẽ một tiếng, lời lọt tai Trương Hân đang gần đó. Cô vốn da mặt mỏng nên lập tức đỏ bừng mặt, hổ đến mức chỉ tìm một cái lỗ để chui xuống đất. “Cô với chúng làm mà giống ? Cô mở nhà hàng làm bà chủ mà, rộng lượng một chút thì chứ?”
“Mấy bình thường chắc cũng “áp đặt đạo đức” lên khác lắm nhỉ? là quen tay thật đấy.” Mấy xem còn định biện giải thêm vài câu nhưng Diệp Cửu Cửu chẳng thèm để ý nữa, thẳng trong nhà hàng.
Trương Hân ngẩn ngơ bóng lưng bà chủ thèm ngoảnh , bà chồng vẫn đang lóc om sòm. Đầu óc cô cứ ong ong, cảm thấy vô cùng bất lực và hoang mang tột độ.
Cũng là phận con dâu, của Lạc Lạc Trương Hân với ánh mắt đầy thương cảm, đó lên tiếng khuyên nhủ: “Bà đừng vội, chuyện con cái ốm đau thì những cô chú nhiệt tình xung quanh đây sẽ giúp cô nghĩ cách, đến lúc đó cùng quyên góp một ít tiền…”
Lời cô còn dứt, những vốn đang hóng chuyện bỗng chốc tản nhanh chóng: “Thôi chết, còn vội về nhà nấu cơm!”
“Ôi chao, bếp nhà còn đang hầm canh dở!”