"Ngon thật ạ!" Cô bé Kiều Kiều dễ thương ôm bát cháo hải sản, giọng líu lo với : "Cháo ngon lắm!"
"Cô chủ ơi, chúng gọi thêm vài món nữa nhé!" Chàng trai mũm mĩm hội bạn ăn uống say sưa, liền ngần ngại gọi thêm.
Ít lâu , thêm ba nhóm khách nữa ngang qua tò mò ghé nếm thử. Vừa xem menu xót ví bật , nhưng khi món ăn dọn lên, họ ngon đến mức nước mắt lưng tròng: "Tươi ngon quá thể! Thơm lừng ngây ngất!"
"Món ngon hơn hẳn mấy chỗ hải sản đắt tiền từng ăn chứ! Cô chủ từng là đầu bếp khách sạn năm hả?"
"Dạ ạ, em chỉ tự mày mò học hỏi thôi." Diệp Cửu Cửu đáp. Từ nhỏ, cô thích theo bà nội tìm hiểu những công thức nấu nướng , còn học nhanh. Cộng thêm sở thích đặc biệt với hải sản, nên khi đến Hải Thành, cô càng dành nhiều thời gian nghiên cứu các phương pháp chế biến riêng biệt cho món biển.
Ai nấy đều kinh ngạc: "Không đầu bếp chuyên nghiệp mà nấu ngon đến thế !"
"Chủ yếu là hải sản tươi ngon ạ, chỉ cần chế biến đơn giản cũng đủ làm dậy lên hương vị tự nhiên của nó ." Diệp Cửu Cửu khiêm tốn đáp, cho rằng công lớn nhất thuộc về nguyên liệu.
Khách hàng ngẫm thấy quả thật như : " là tươi tưởng! Ăn cứ thế cuốn hút, chả mấy chốc sạch bách. Cô chủ ơi, thể cho chúng thêm một đĩa sò điệp hấp tỏi và ốc hương xào cay nữa ạ?"
"Chúng cũng thêm một đĩa nghêu hấp trứng và hàu nướng phô mai nữa!"
"Chúng cũng xin một suất!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tu-lanh-ky-la/chuong-29.html.]
"Dạ, xin quý khách, hết mất ạ." Diệp Cửu Cửu ái ngại . Hải sản dự trữ hai ngày nay bán hết sạch. Giờ chỉ còn sót chút rong biển trộn và nghêu vàng đủ để chia cho từng bàn, mà cô cũng thấm mệt .
Ai nấy đều thất vọng mặt: "Cô chủ ơi, hết nhanh ạ?"
"Dạ." Diệp Cửu Cửu dịu dàng gật đầu: "Hải sản của quán em nhập riêng, mỗi ngày lượng và chủng loại đều khác và cũng nhiều. Bởi , bán hết là bọn em xin phép ngừng nhận khách ạ."
"Nếu quý khách vẫn thưởng thức thì thể ghé ngày mai nhé. Ngày mai sẽ thêm nhiều loại hải sản tươi mới khác đợi đấy ạ."
Khách hàng ai cũng , chỉ tiếc là ví tiền chiều nổi: "Vâng, dịp nhất định chúng sẽ ghé !"
Thực Diệp Cửu Cửu chuẩn khá nhiều món, ai nấy đều ăn no căng bụng. Chỉ là vì quá ngon miệng nên mới nảy ý gọi thêm, chứ bây giờ gọi cũng chẳng ai giận dỗi. Họ nhanh chóng ăn nốt phần còn , thanh toán vui vẻ rời .
Sau khi năm bàn khách lượt về, Diệp Cửu Cửu đóng cửa quán. Cô bắt tay dọn dẹp vệ sinh từ khu bếp đến sảnh ăn. Khi thứ đấy, trăng treo đỉnh cây, gió đêm hiu hiu thổi, xua cái nóng oi ả còn vương của một ngày dài.
Diệp Cửu Cửu tắm rửa sạch sẽ, đó thư thái bắt đầu kiểm kê thu nhập trong ngày. Bảy bàn khách hôm nay đều gọi gần như hết các món trong thực đơn, trừ hai bàn gọi đồ uống cồn, tổng cộng thu hơn bốn mươi lăm triệu đồng.
Do hải sản "tủ lạnh cấp" miễn phí, khi trừ chi phí nguyên liệu phụ, đồ uống cồn, nước trái cây, hao phí bếp núc, v.v., lợi nhuận ròng thu về vẫn còn hơn ba mươi lăm triệu đồng.
Quá hời.
Diệp Cửu Cửu hài lòng gật gù, đó vỗ nhẹ chiếc tủ lạnh: "Cửa hàng hết sạch hàng nhé, mai nhớ 'giao' nhiều nhiều một chút đó!"