Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
CHƯƠNG 11: EM SẼ CÙNG ANH ĐI ĐẾN CUỐI
“Nếu ngày mai là bão giông… thì hôm nay em sẽ là nắm tay .”
📉 Cổ phiếu Trần Gia lao dốc – hội đồng gây áp lực
Sau cái ôm giữa đại sảnh, báo chí đồng loạt đưa tin. Nhiều bên ngưỡng mộ tình yêu của , nhưng nhiều cổ đông hài lòng.
“Cậu biến tình cảm cá nhân thành trò công chúng.”
“Tập đoàn là nơi kinh doanh, chốn yêu đương.”
Kỳ Dương phản bác. đầu, vẻ mệt.
🪞 Lam cánh cửa kính, chuyện với hội đồng
Anh đang chống đỡ cho cả một đế chế. Cô thấy trong mắt … là áp lực, là cô đơn, là những trách nhiệm đè nặng đến mức ai hiểu nổi.
Cô thể nữa.
💼 Sáng hôm – Hạ Lam gửi mail đến phòng họp Trần Gia
Nội dung vỏn vẹn mấy dòng:
“Tôi – Hạ Lam – xin từ bỏ quyền lợi liên quan đến Trần Gia.
Tôi làm gánh nặng cho Kỳ Dương – đàn ông duy nhất từng chọn giữa sóng gió.”
🚪 gõ nút gửi, cánh cửa bật mở
Kỳ Dương đó – mắt đỏ vì thức trắng.
“Em nghĩ cần một lời hy sinh nữa ?”
“Em mất vị trí vì em.”
“Anh chỉ mất khi còn em ở cạnh.”
🥹 Anh bước tới, đặt tay cô một bản kế hoạch
“Đây là dự án mới. Em sẽ là Giám đốc hình ảnh. Không vì … mà vì em xứng đáng.”
Lam , ngỡ ngàng.
“Em cần gồng lên bảo vệ em mãi. Em bước bên cạnh, chứ nấp lưng nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/truyen-tinh-kim-tien/chuong-11-em-se-cung-anh-di-den-cuoi-chuong-12-le-cau-hon-giua-ngan-hoa-trang.html.]
Anh siết tay cô – nhẹ nhưng chặt.
“Vậy cùng đến cuối. Không cần ai ủng hộ. Chỉ cần… em.”
CHƯƠNG 12: LỄ CẦU HÔN GIỮA NGÀN HOA TRẮNG
“Lần đầu gặp em, là vì hợp đồng.
… giữ em cả đời – cần chữ ký.”
🌸 Khu vườn hoa trắng – nơi chi tiết đều do bí mật chuẩn
Không sân khấu, truyền thông. Chỉ ánh nắng cuối chiều, những chùm hoa giấy trắng muốt, và một con đường lát đá dẫn đến bàn tiệc hai .
Lam dẫn đến bằng một lời mời: “Đi với , một buổi ăn tối.”
Cô ngờ... cuối con đường là khoảnh khắc khiến tim ngừng đập.
💍 Anh đó – với chiếc nhẫn đơn giản nhưng sáng lấp lánh trong tay
“Anh từng tin tình yêu.”
“Từng nghĩ em chỉ là một phần trong bản kế hoạch cuộc đời.”
“ từng ngày bên em, học cách đau – cách vui – cách sợ mất.”
Anh quỳ xuống.
Gió khẽ thổi, cuốn theo cánh hoa rơi chạm nhẹ vai cô.
“Hạ Lam… em còn là vợ hợp đồng nữa. Làm vợ thật của nhé?”
🥹 Cô nghẹn ngào – nhưng nụ là câu trả lời
“Anh chắc… sẽ hối hận khi chọn một cô gái như em?”
“Anh sẽ chỉ hối hận nếu để em bước khỏi khu vườn mà mang họ Trần.”
Cô gật đầu.
Giây phút , pháo hoa, champagne.
Chỉ một cái ôm… và hai con từng đầy tổn thương, giờ đang tự chữa lành cho .