Truyện Lâm Tích và Mục Cửu Tiêu: Đừng hành nữa ông trùm đang theo đuổi vợ của anh - Chương 180: Tổng Mục trêu chọc

Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:18:41
Lượt xem: 82

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Tích thẳng , mặt đổi sắc, bịa chuyện một cách tự tin:

“Em là sếp, em gì là đó.”

Mục Cửu Tiêu hứng thú nhẹ giọng hỏi:

“Chấm công nhân viên lên xuống gì là bí mật? Thời gian là riêng tư ? Văn phòng cô còn đăng ký bản quyền ?”

Lâm Tích khóa tay, cử động , phục:

“Thả em !”

Mục Cửu Tiêu bỗng nhẹ giọng hỏi:

“Trước tiên, cô đang giận chuyện gì?”

Lâm Tích giật , tưởng che giấu , nào ngờ đưa mắt thấu ngay lập tức.

Cảm giác bắt quả tang càng khó chịu, cô cứng đờ , thấp giọng:

“Em giận.”

Mục Cửu Tiêu ôm cô từ phía , áp gần mặt cô:

“Vừa nãy điện thoại, cô hỏi tiện?”

Tim Lâm Tích đập nhanh nóng cơ thể , đành thẳng thắn:

“Vậy sáng nay làm gì?”

Mục Cửu Tiêu đưa mắt thẳng mắt cô, hạ xuống đưa mắt ngón tay cô trắng bệch vì khẽ nắm chặt.

Anh nhướn mày:

“Cô để tâm ?”

Lâm Tích giật , lòng thầm vẻ đúng như nghĩ.

thể để tâm, rõ cảm xúc cô.

Cô cắn môi:

“Đó là chuyện của , em quan tâm gì.”

Mục Cửu Tiêu cúi xuống hôn cô.

Lâm Tích vội đầu, tay đẩy mặt :

“Đi !”

Mục Cửu Tiêu mỉm , giữ cằm cô hôn tiếp.

Ban đầu chỉ định hôn một cái, nhưng Lâm Tích phản ứng dữ dội, giãy vung tay đạp chân.

Anh cam lòng, bế cô lên khẽ đặt bàn, ôm trọn, thả sức làm những gì .

Anh khẽ :

“Về phần Tống Yên, mối quan hệ gì cô tra , cho điều tra , cứ chờ tin thôi. Giờ, tiên, giải quyết chuyện giữa chúng .”

Lâm Tích trừng mắt:

“Chuyện giữa chúng gì?”

Sau một nụ hôn, Lâm Tích thở khẽ dốc, mắt níu một lớp sương nước, hiểm ác, như cái răng cắn đau .

Mục Cửu Tiêu vẫn vui vẻ, xoa môi cô, để ý:

“Cô còn nhớ tối qua làm gì ?”

Lâm Tích cựa , khóa chặt, mệt mỏi:

“Còn nữa , chỉ làm một , làm ba !”

Anh chậc:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/truyen-lam-tich-va-muc-cuu-tieu-dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-vo-cua-anh/chuong-180-tong-muc-treu-choc.html.]

“Không, là lúc về Tây Sơn, tại sinh nhật của Ngụy Kiều.”

Lâm Tích rối trí, ngờ nhấn mạnh chi tiết đó.

Cô im lặng.

Mục Cửu Tiêu kiên nhẫn nhẹ giọng hỏi:

“Cô đăng ký marathon sáng nay cho mà?”

Lâm Tích giật , chợt hiểu:

“…Vậy lúc điện thoại thở hổn hển là chạy xong ?”

Mục Cửu Tiêu mỉm mím môi:

“Marathon chạy nhanh ? Tôi tham gia thi.”

Lâm Tích:

“Vậy đang làm gì?”

Mục Cửu Tiêu:

“Định chạy, nhưng Đồng Quân Nghiêm gặp , buông tay chịu, nên chọn cuộc thi khác.

Cuối cùng vẫn chạy. Chạy xong còn sớm, gặp cô em xinh xinh, trò chuyện vài câu.”

Lâm Tích nhíu mày:

“Nói để làm gì?”

Mục Cửu Tiêu đột ngột khẽ :

“Thấy thì khách sạn mở phòng.”

Lâm Tích trừng mắt, đùa thật.

Anh chống tay lên bàn, ôm cô lòng, dấu:

“Không tin ? Thử sờ túi áo xem còn bao cao su dùng.”

Lâm Tích né tránh, chửi thề.

Mục Cửu Tiêu giữ tay cô nhét túi, Lâm Tích vội rút , thấy một vật cứng.

Cô sững , đưa mắt kỹ, là huy chương.

Huy chương mạ vàng, nặng tay, mắt Lâm Tích sáng lên:

“Anh đoạt hạng nhất ?”

Mục Cửu Tiêu thấy cô hồn nhiên, mỉm :

“Đồng Quân Nghiêm dù chân khỏe cũng chắc thắng .”

Lâm Tích xoa huy chương, dần thư giãn, thích thú.

Mục Cửu Tiêu vẫn trêu:

“Sao về đồ của thích thế?”

Lâm Tích liếc , mỉm :

Tiểu Hạ

“Rõ ràng mà, diễn xuất ? Thấy em vui, thích ?”

Mục Cửu Tiêu tránh trả lời, nhẹ giọng hỏi:

“Cô để tâm khách sạn với phụ nữ khác ?”

Lâm Tích khẽ nắm huy chương, ngay đùa .

Chạy xong nửa tiếng, tắm xong tới văn phòng, làm gì thời gian với khác.

Cô ôm huy chương trong tay:

“Đây là dành riêng cho em ?”

Loading...