Truyện Lâm Tích và Mục Cửu Tiêu: Đừng hành nữa ông trùm đang theo đuổi vợ của anh - Chương 149: Chuyện nhỏ thôi

Cập nhật lúc: 2025-09-23 15:55:22
Lượt xem: 165

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

nét mặt của Lâm Tích, cảm giác chuyện bại lộ :

“Ừ, chuyện ở tiệc hôm đó mới , sợ c.h.ế.t khiếp luôn. Tối hôm đó thiếu gia còn gọi hỏi em thích ăn gì, em kén, mới con gái thích ăn đồ ngọt, bảo mua ở tiệm lâu đời bên Đông Thành.”

Lâm Tích “ngoài guồng”.

Cô vẫn nhớ cảnh Mục Cửu Tiêu trao hộp đồ cho Đồng Chân Chân, lòng nhói nhói.

Cô gượng :

“Dì hiểu lầm , chị ‘con gái’ là chỉ Đồng Chân Chân, .”

“Không thể , với Đồng Chân Chân lớn lên cùng như em, chắc chắn thích gì . Hơn nữa, Đồng Chân Chân thích gì hỏi Đồng gia, hỏi em thích gì?”

Lâm Tích “…”

Một lát , cô khẽ khẽ khúc khích.

Người khi vô ngôn, thật sự sẽ bất giác… và “cài dao”.

Lúc , xe Mục Cửu Tiêu đến.

Anh lỡ miệng kể hết chuyện.

Hạ kính xe, nghiêng đầu hiệu dì lên xe.

Lâm Tích tự lái, vẫn hỏi:

“Muộn thế , cô thiếu gia đưa ?”

Mục Cửu Tiêu ánh mắt dừng nơi Lâm Tích.

Lần đầu tiên cô gật đầu:

“Được, xe đang cần bảo dưỡng, lát nữa sẽ nhờ cửa hàng đem .”

Anh chau mày, nghi ngờ:

Hm? Chuyện bất thường tất nguyên do.

bình thường…

lý do gì để từ chối.

Lâm Tích lên ghế phụ, giọng tự nhiên:

“Anh tối nay ăn ?”

Mục Cửu Tiêu chờ hai giây mới trả lời:

“Hỏi ?”

“Ừm.”

Anh nhíu mày:

“Muốn tối nay ăn luôn bữa tiệc ăn mừng ?”

Một bữa tiệc ăn mừng hẳn hoi, như vui.

Lâm Tích lắc đầu, một lúc :

“Dì tiệm bánh lâu đời ngon, thử xem.”

Mục Cửu Tiêu liếc đồng hồ.

Cả hai đều quen ăn đêm, ăn nhiều sẽ ảnh hưởng giấc ngủ và công việc ngày mai.

hiếm ý tưởng, vẫn lái xe .

Đến nơi, Mục Cửu Tiêu cửa sổ mới nhớ từng đến mua ở đây.

Anh nhíu mày, liếc Lâm Tích.

Cô lên tiếng :

“Anh ăn gì, mời.”

Anh định tâm thần.

Anh từng để ai “ép” , dù là chuyện nhỏ, nên đáp theo:

“Thử món đặc trưng thôi.”

Lâm Tích xuống xe, Mục Cửu Tiêu nhắm đến dì:

Tiểu Hạ

“Dì với cô ?”

Dì bàng hoàng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/truyen-lam-tich-va-muc-cuu-tieu-dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-vo-cua-anh/chuong-149-chuyen-nho-thoi.html.]

“Nói gì?”

Anh mím môi, hít sâu:

“Không gì.”

Dì tò mò:

“Thiếu gia, lúc nãy hỏi cô bánh ngon , cô nhắc đến Đồng Chân Chân, ?”

Mục Cửu Tiêu lạnh lùng:

“Tôi lúc đó đưa đồ mua cho cô cho Đồng Chân Chân .”

Dì sửng sốt, hét lên:

“Sao làm thế!”

Anh bối rối, đầu dì gây áp lực:

“Cô hét to thế, sợ tai điếc mất ?”

Dì phẫn nộ vỗ đùi, đặt vị trí con trai:

“Đồng Chân Chân đến nhà gây rắc rối, là kẻ thù đội trời chung với cô . Anh mua cho cô đồ, cho Đồng Chân Chân ăn? Không cố tình chọc tim cô ?”

Mục Cửu Tiêu nhíu mày.

Anh đám đông ngoài cửa sổ, tay gõ nhẹ vô lăng:

“Chỉ là chút đồ ăn thôi.”

“Chuyện gì mà giống , nếu cô mua đồ cho khác, vui ?”

“Có gì vui , bình thường mà.”

Dì thở dài.

Vẫn là quan hệ chủ – tớ, thể nhiều.

“Thiếu gia, cho Đồng Chân Chân ăn, trong khi hiếm khi mua cho cô , còn đổi ý giữa chừng?”

Mục Cửu Tiêu tự khép chặt các ngón tay, giấu hết cảm xúc:

“Muốn cho thì cho, cần lý do.”

Dì lo lắng:

“Đồng Chân Chân lợi, chắc chắn sẽ khoe với cô , cô đúng ?”

Mục Cửu Tiêu im lặng.

Anh thấy lúc trao.

Anh bực bội, mắt dán chặt dáng mảnh mai trong đám đông:

“Sao lâu mới xong?”

Một lúc lâu , Lâm Tích mới lên xe.

Ngoài trời lạnh, cô mang theo luồng khí lạnh xe, Mục Cửu Tiêu đưa tay chỉnh nhiệt độ.

Anh hỏi:

“Mua gì đó?”

trả lời, đưa một phần cho dì .

Một phần đặt bên cạnh cô.

Rồi cô thản nhiên cất túi:

“Món đặc trưng hết , còn phần cho .”

Mục Cửu Tiêu “…”

Cửa kính đóng hết, đúng lúc nhân viên cửa hàng gọi:

“Món đặc trưng lò, hai phần ?”

Lâm Tích thấy nhưng như điếc, ung dung ăn phần của .

Mục Cửu Tiêu khẽ :

“Thật là chiêu trả thù trẻ con. Tôi ghét đồ ngọt nhất, em mua còn cảm ơn.”

Lâm Tích gật:

“Không cần cảm ơn.”

Loading...