Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Tiểu Tổ Tông Của Tổng Tài Bá Đạo Cố Chấp - Chương 170: Bà đã bị bắt
Cập nhật lúc: 2025-11-12 18:32:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vừa sướng miệng ?”
Hứa Trầm Đình thật sự tức giận, nhưng mà cũng thứ .
Cậu luôn về tuổi thơ của Phó Bạc Quân nhưng dám hỏi.
Cậu chỉ rằng thời thơ ấu của Phó Bạc Quân đen tối, nhưng ngờ nó sẽ khổ sở đến như .
Loại như Dư Thu Sương thì cũng thể gọi là con chứ đừng là một , đối với cốt nhục do sinh mà bà cũng thể tàn nhẫn xuống tay tra tấn như thế.
Dư Thu Sương giống như hiểu một chút gì đó, theo bản năng mà quét mắt khắp bốn phía nhưng khung cảnh xung quanh đều im ắng, cũng cái gì.
Dư Thu Sương cố gắng thuyết phục ở trong lòng, chỉ là Hứa Trầm Đình đang hư trương thanh thế* mà thôi, chẳng cái gì cả.
(Chú thích: Gốc 虚張聲勢 (hư trương thanh thế) nghĩa là phô bày lực lượng một cách rầm rộ mà thực gì đáng kể.)
“Mày dọa ai đấy!” Dư Thu Sương giả vờ mạnh mẽ trấn định .
Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!
“Bà là chứng cứ chứng minh bà ngược đãi trẻ em, cũng qua nhiều năm như , tìm cũng thể tìm thấy, nếu đó là do chính miệng bà thừa nhận thì tính là tự thú nhỉ?”
Hứa Trầm Đình cũng giả vờ nữa, thể nổi cảnh Dư Thu Sương ngạo mạn như .
Người thì đều chịu trừng phạt thích đáng chứ ở chỗ đắc ý dạt dào.
Người Dư Thu Sương cứng một chút, dám tin, chẳng lẽ rằng lúc nãy là thằng nhãi giả vờ tức giận ? Chính là cố ý dẫn dụ bà càng nhiều điều ?
Hai mắt Dư Thu Sương khỏi trợn trừng một chút, dám tin loại suy đoán là sự thật.
“Bà còn chỉ và xác nhận là bắt cóc, còn tống tiền nữa, bà xem, nhiều tội danh cộng như thì thể bà sẽ phán mấy năm nhỉ?”
Hứa Trầm Đình đếm kỹ từng tình tiết phạm tội mà lúc Dư Thu Sương tự khai , quả thực là thể kỹ càng tỉ mỉ hơn nữa.
“Mày cần giả thần giả quỷ , mày tưởng rằng tao sẽ mấy câu dối trá ngớ ngẩn của mày dọa sợ ? Mày quá ngây thơ .”
Dư Thu Sương căng thẳng chú ý bốn phía một lúc lâu, thấy vẫn bất kỳ động tĩnh nào thì mới yên tâm , mở miệng châm chọc Hứa Trầm Đình.
“Tao cho Phó Bạc Quân chỗ là nơi nào, ngay cả gọi điện thoại cũng đều là sử dụng thẻ vũ trụ, nó thể tìm thấy chỗ , càng đừng nhắc đến chuyện dẫn cảnh sát tới đây bắt tao.”
Dư Thu Sương suy nghĩ rõ ràng về những điều , lập tức khôi phục khí thế , còn kiêu ngạo khiêu khích: “Mày cứ ở đó vớ vẩn làm gì, bản lĩnh thì thật sự gọi cảnh sát tới đây bắt tao !”
“Đây chính là do bà yêu cầu đấy."
Hứa Trầm Đình tươi vô cùng quỷ dị, khiến trong lòng Dư Thu Sương khỏi thấp thỏm một chút.
“Chú cảnh sát , vẫn tay ?” Hứa Trầm Đình mở miệng .
Dư Thu Sương yên tâm về hướng cửa kho hàng nhưng cũng thấy bất cứ động tĩnh nào.
Rõ ràng Hứa Trầm Đình chỉ đang hư trương thanh thế nhưng mỗi đều vô thức mắc mưu, Dư Thu Sương tức giận đầu dạy dỗ Hứa Trầm Đình một trận thì đột nhiên đàn ông ở bên cạnh túm lấy hai tay, kéo ngược lưng ấn ngã bà xuống mặt đất.
“Cậu đang làm cái gì thế? Tôi bỏ tiền thuê mà dám làm như thế với hả!”
Dư Thu Sương vẫn kịp phản ứng xem đây là tình huống như thế nào, còn tưởng rằng thuê nhầm kẻ phản bội nên tức giận đến phát điên.
“Tôi là cảnh sát, bà bắt, bà quyền giữ im lặng và từ chối trả lời câu hỏi nhưng bất cứ điều gì bà cũng sẽ dùng để chống bà toà.” Chú cảnh sát xong thì lập tức vang lên âm thanh răng rắc thanh thúy, còng tay cài .
Hai mắt Dư Thu Sương trợn trừng, đáy mắt tràn ngập kinh ngạc và mờ mịt.
“Bà cho rằng tính toán khôn khéo, bà vẫn cứ tưởng rằng là thợ săn nhưng thật bà mới là con mồi trong mắt thợ săn.”
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Dư Thu Sương, Hứa Trầm Đình dậy từ chiếc ghế, dây thừng ban đầu trói chặt tay cũng rơi từ lúc nào.
Hoặc thể rằng, thật sự từ lúc bắt đầu cũng từng trói chặt.
“Các gạt , các lừa gạt !”
Lúc Dư Thu Sương mới muộn màng hiểu rốt cuộc xảy cái gì, còn cáo trạng với cảnh sát: “Là do bọn họ, chính là do bọn họ tính kế hãm hại , hề làm cái gì cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-170-ba-da-bi-bat.html.]
“Mọi thứ đều nhân viên thực thi pháp luật ghi rõ ràng , chờ đến khi dẫn bà về sở thì tất nhiên sẽ làm một bản ghi chép kỹ càng tỉ mỉ hơn về bà.”
Vị cảnh sát bắt giữ Dư Thu Sương cũng phản ứng gì quá lớn, từ việc Dư Thu Sương thuê bắt cóc cho đến gọi điện thoại tống tiền Phó Bạc Quân, bộ quá trình đều bọn họ theo dõi.
Bây giờ Dư Thu Sương cái gì thì cũng đều lực thuyết phục.
Bà là gài bẫy hãm hại ?
Bắt cóc là chủ ý của bà , tống tiền cũng là do bà đích gọi điện thoại, đơn giản chỉ là kết quả cuối cùng giống như những gì bà nghĩ thôi.
Nếu là bọn họ khống chế kịp thời thì với trạng thái tinh thần lúc nãy của Dư Thu Sương thì chắc chắn sẽ gây tổn thương cho con tin.
Cho nên, thật tình huống cụ thể như thế nào thì cũng chỉ cần một cái là hiểu ngay.
mà hành vi phạm tội của Dư Thu Sương vẫn cần pháp luật phán định, thể chạy thoát vì chứng cứ vô cùng xác thực.
Lúc Dư Thu Sương mang gặp thoáng qua Phó Bạc Quân nhưng cũng bà dù chỉ một ánh mắt.
Dư Thu Sương vẫn còn kích động kêu gào: “Mẹ là của con đấy, con thể đối xử với như thế , mau cứu …”
Phó Bạc Quân làm như thấy, đến bên cạnh Hứa Trầm Đình, lo lắng hỏi: “Không việc gì chứ?”
“Không việc gì, cũng là thật sự bỏ thuốc ngủ bắt , cả.”
Hứa Trầm Đình cong môi , lúc nhận tin nhắn của Phó Bạc Quân, rằng Dư Thu Sương sẽ làm vụ bắt cóc nên cùng tương kế tựu kế.
Phó Bạc Quân cũng trong tin nhắn rằng vẫn luôn ở đó, sắp xếp thỏa hết , sẽ để xuất hiện bất kỳ vấn đề gì.
thế.
Cho nên tất cả những chuyện đó đều là do diễn kịch, chính là để cho Dư Thu Sương nghĩ rằng bà thật sự bắt cóc .
Tuy nhiên, thật sự thu hoạch nhỏ, Dư Thu Sương quá mức đắc ý tự cao, tự khai nhiều chuyện như , lượng bằng chứng cũng vô cùng lớn.
Nếu gì bất ngờ xảy nữa thì chắc chắn đời của Dư Thu Sương cũng sẽ ở trong tù.
Hứa Trầm Đình duỗi tay nắm lấy tay của Phó Bạc Quân, ngẩng đầu lên mắt , ngắm thật lâu.
“Tôi hết, đó đều là những chuyện của quá khứ .”
Phó Bạc Quân rằng nhóc con nhà đang đau lòng cho , quả thực đó từng thời gian tối tăm nhưng sự xuất hiện của Hứa Trầm Đình giống như một tia sáng chiếu rọi bóng đêm, xua tan sương mù, mang đến ánh bình minh cho .
“Ừm, em , em sẽ luôn ở bên .” Hứa Trầm Đình trịnh trọng với Phó Bạc Quân, ôm chặt lấy Phó Bạc Quân.
Khóe miệng của Phó Bạc Quân cong lên, tâm trạng vui vẻ.
“Bạch Bạch, thể mở mắt .”
Hứa Trầm Đình xổm mặt Phó Duệ Bạch, nhỏ giọng đánh thức nhóc dậy.
“Có thể mở mắt ?” Phó Duệ Bạch vẫn còn nhắm mắt, hỏi .
“ thế.”
Sau khi nhận câu khẳng định , Phó Duệ Bạch mới mở to mắt , hỏi: “Ba nhỏ ơi, biểu hiện lúc nãy của con ạ?”
“Giỏi lắm, còn tưởng là cục cưng ngủ mất .”
Hứa Trầm Đình chút nào keo kiệt nào mà khen một câu, quả thật bé cố gắng, khi khiêng lên xe, Hứa Trầm Đình dặn dò Phó Duệ Bạch đợi lát nữa thì hãy giả vờ ngủ , mở mắt , bé thật sự làm .
Hứa Trầm Đình chủ yếu là sợ sẽ dọa bé , khiến Dư Thu Sương thấy phiền phức tay với bé thì làm bây giờ?
Cậu là lớn thì còn thể chịu đựng nhưng mà Tiểu Bạch vẫn là một đứa bé.
Cho nên giả vờ hôn mê vẫn là cách nhất.
“Đỉnh lắm.” Phó Bạc Quân khẽ gật đầu với Phó Duệ Bạch, khen ngợi một câu.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Phó Duệ Bạch đỏ hồng lên, ngại ngùng.