Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Tiểu Tổ Tông Của Tổng Tài Bá Đạo Cố Chấp - Chương 142: Lúc đó trong đầu em chỉ nghĩ về tôi
Cập nhật lúc: 2025-11-12 18:32:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy vẻ mặt Hứa Trầm Đình u sầu giống như mắc bệnh nan y, Phó Bạc Quân tức giận buồn , duỗi tay chọc chọc cái trán của .
Anh nhịn : “Ngốc nghếch.”
“Em thảm hại như , mà còn em ngốc, còn lương tâm hả!”
Sau khi Hứa Trầm Đình tức giận chửi bậy một câu, bắt đầu suy nghĩ , nhưng thật sự thể nhớ để ở .
“Cũng là em cầm cất, làm em thể nhớ kỹ là để ở chỗ nào chứ?”
Phó Bạc Quân lúc mới sự thật cho Hứa Trầm Đình , nghĩ mới là chuyện bình thường, nếu mà thật sự để ở mới là một chuyện đáng sợ.
“Em cầm đến ?”
Hứa Trầm Đình chút tin nổi: “Vật quan trọng như thế mà em tự cầm lấy cất ? Em ném lung tung ?”
“Ừm.”
Phó Bạc Quân khẳng định gật đầu, sự thật đúng là như thế.
“Không thể nào! Lúc đấy đầu óc em đang suy nghĩ gì chứ?” Hứa Trầm Đình Phó Bạc Quân lừa đây!
“Lúc đó trong đầu em chỉ nghĩ về thôi.”
Lúc Phó Bạc Quân lên lời , còn chút đắc ý nho nhỏ, chút khiêm tốn nào, tình hình lúc đúng là như .
“Chờ một chút, đợi em nghĩ một chút.”
Hứa Trầm Đình vẫn xác định lời của Phó Bạc Quân là thật , chỉ thể ép nhớ một chút, chỉ thể nhớ những ký ức từ đầu một nữa.
“Em chậm rãi nhớ , để lấy.”
Phó Bạc Quân cũng quấy rầy Hứa Trầm Đình, ngày đó Hứa Trầm Đình vì dỗ dành , lấy sổ hộ khẩu, vài thứ ở đằng đều đặt ở thư phòng, là cất chúng.
Phó Bạc Quân giúp Hứa Trầm Đình giữ gìn thật kỹ những kỷ vật cho .
Chờ khi Phó Bạc Quân lấy trở , thấy Hứa Trầm Đình quỳ chân giường, hai tay che mặt, bộ dáng như còn mặt mũi nào gặp khác.
“Vẻ của đàn ông đúng là hại khác mà!”
Hứa Trầm Đình hướng về phía Phó Bạc Quân kêu rên một tiếng.
“Thế nào? Hoàng thượng đây là đang chuẩn phế hậu cung, từ đây làm một vị vua minh đam mê tửu sắc ?”
Phó Bạc Quân bên mép giường, từ cao xuống Hứa Trầm Đình, đuôi lông mày khẽ nhướn lên.
“Không thể nào, với cái nhan sắc như thế , làm sai thì làm sai, quan trọng là, còn tri kỷ giúp em thu thập cất giữ thật , yêu quá mất.”
Nói xong, Hứa Trầm Đình đột nhiên từ giường bổ nhào qua trực tiếp ôm chầm lấy Phó Bạc Quân: “Gần đây bắt đầu xem tiểu thuyết cổ đại nha!”
“Chỉ là qua một chút, hiểu sơ lược, chẳng gì lạ, em bình tĩnh .”
Phó Bạc Quân hời hợt đáp, cứ như về việc xuống , đơn giản chỉ là thao tác cơ bản mà thôi.
Phó Bạc Quân đúng thật là một kho báu nha, yêu yêu.
Phó Bạc Quân đưa cái hộp cho Hứa Trầm Đình, bên giường cạnh Hứa Trầm Đình cùng đồ vật bên trong.
Trong hộp nhiều đồ vật lắm, một quyển album, một con gấu Teddy mặc bộ quần áo nhỏ, một chiếc khóa trường mệnh điêu khắc một cách tỉ mỉ, tinh xảo.
Hứa Trầm Đình dựa Phó Bạc Quân mở album , mỗi một trang đều là ảnh chụp chung của khi còn nhỏ cùng với của .
Hứa Lập Dân vẫn luôn ông bận rộn nhiều việc, thời gian dành cho con , thật là ở bên ngoài cùng với tình nhân của ông , còn con riêng nữa.
Cũng , đoạn hồi ức khi còn bé cùng với tên rác rưởi phá hỏng gây mất hứng.
“Mẹ em dịu dàng, cũng xinh .”
Phó Bạc Quân cúi đầu album ảnh, từ đáy lòng khen ngợi một câu, mỗi một bức ảnh chụp bà , đều ôn hòa giống như thời điểm hồi đó bà lấy áo choàng của khoác lên .
Chỉ tiếc gặp đúng chồng .
“ chứ, đúng là dịu dàng nhất, xinh nhất thế giới.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-142-luc-do-trong-dau-em-chi-nghi-ve-toi.html.]
Hứa Trầm Đình những tấm hình trong album, nhiều ký ức như ùa về trong lòng, đôi mắt cũng theo đó mà sáng long lanh, giống như cả bầu trời lấp lánh.
“Tiểu Trầm Đình cũng thật đáng yêu.”
Phó Bạc Quân bức ảnh bạn nhỏ ăn kẹo đường trong album, bạn nhỏ đu ngựa, đắp tuyết, khóe miệng cũng khỏi cong lên.
“Đó là điều đương nhiên, một chút xem là ai khi còn nhỏ !”
Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!
Được khen ngợi ngay ở mặt, Hứa Trầm Định thật hãnh diện, giọng giấu sự kiêu ngạo.
“Ừm đáng yêu vô cùng, đáng yêu tới mức gặp một là thể quên .”
Phó Bạc Quân ngẩng đầu về phía Hứa Trầm Đình, trong ánh mắt tràn đầy cưng chiều, khẽ .
Bị thổ lộ một cách thẳng thắn như , Hứa Trầm Đình còn chút ngại ngùng, dám thẳng mắt Phó Bạc Quân, còn tự trêu chọc một câu: “Vậy em cũng quá đáng yêu !”
Phó Bạc Quân trầm thấp, đúng , đáng yêu nha.
Hứa Trầm Đình lật lật quyển album ảnh nhiều , cũng thấy bên trong cất một tờ thư giấy nào.
Vậy nó thể ở chứ?
Hứa Trầm Đình cầm con gấu Teddy nhỏ lên, tự lẩm bẩm:
“Không lẽ giấu ở bên trong con gấu nhỏ ?”
Nói xong, Hứa Trầm Đình liền lật con gấu , vén bộ quần áo nhỏ của nó lên, lộ phía lưng của gấu nhỏ.
Chắc là cũng như những con gấu bông khác đều khóa kéo lên ở vị trí phía lưng.
Vậy mà con gấu nhỏ chỉ bộ quần áo thể xốc lên ở đằng , phía thì dính liền với bé gấu.
Hứa Trầm Đình lục lọi tìm tòi cả ngày, cũng thể phát hiện ở lưng gấu khóa kéo vết tích may vá đó, chả lẽ đoán sai ?
mà nếu như giấu ở nơi khác, nhất định sẽ cho vị trí.
Lúc đó , chắc chắn là ở trong đồ vật cầm ở tay.
Mà con gấu bông Teddy nhỏ chính là thứ mà ôm ngủ từ lúc nhỏ rời , cho nên khả năng giấu ở của nó là lớn nhất.
là, nếu như con gấu nhỏ cũng bất kỳ dấu vết gì cho thấy nó khâu , thì thể là suy đoán của là đúng.
Hứa Trầm Đình đem con gấu nhỏ nâng lên đối diện với tầm mắt của , nhịn thở dài một : “Đến cùng là ở nơi nào chứ?”
“Phía đằng ?”
Phó Bạc Quân ý nghĩ của .
“Không thể nào! Phía vén mà?” Hứa Trầm Đình híp mắt cẩn thận quan sát.
“Có thể mở nút áo.” Ngón tay thon dài của Phó Bạc Quân sờ nhẹ một chút lên chiếc cúc bên bộ quần áo của gấu Teddy nhỏ.
“Cái nút chắc là giả , là để trang trí,.... ách.”
Hứa Trầm Đình một bên phủ nhận, một bên tay thử nghiệm, nghĩ tới thật đúng là thể mở !!!
Giấu như cũng quá kỹ !
Cậu vẫn cho là chiếc cúc quần áo của gấu bông mặt chỉ là để trang trí mà thôi, căn bản mở .
Không nghĩ tới khi mở cúc áo , trực tiếp là những bông vải ở bên trong gấu nhỏ.
Hứa Trầm Đình duỗi tay sờ sờ trong, đôi mắt khỏi trừng lớn một chút, mò thấy .
Hứa Trầm Đình ngạc nhiên lấy từ bên trong một chiếc túi nhỏ chống nước, bên trong một bức thư giấy gấp gọn thành một miếng vuông vức.
“Mẹ thật sự sớm cân nhắc thật kỹ lưỡng, gấu nhỏ thiết kế như thế , còn em nỡ bỏ gấu nhỏ, cho nên đem thư giấu ở đây. Lại nghĩ đến việc gấu nhỏ thể sẽ cầm giặt, sớm chuẩn túi chống nước phòng ngừa bức thư giấy hỏng.”
Hứa Trầm Đình cầm lấy bức thư đến tay chút run rẩy, bên trong bức thư cái gì, nên hồi hộp khẩn trương.
“Bà đem tin quan trọng giấu ở bên trong con gấu bông nhỏ đáng chú ý , hẳn là cũng suy tính qua, thứ đáng giá lẽ sẽ cướp , nhưng là con gấu bông nhỏ căn bản gây chú ý, sợ bọn họ lấy mất.”
Phó Bạc Quân cảm thấy của Hứa Trầm Đình là một phụ nữ thông tuệ, coi như lúc đó bà cảm thấy thể chịu đựng nổi, vẫn đủ tỉnh táo để cân nhắc đến những điều .
Có lẽ, bên trong phong thư hẳn là cất giấu bí mật lớn !