Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Tiểu Tổ Tông Của Tổng Tài Bá Đạo Cố Chấp - Chương 128: Anh có thể đem tro cốt rải cho em

Cập nhật lúc: 2025-11-12 18:13:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Bạc Quân thể cứ để cho khác bắt nạt như nữa.

Anh thấy ánh mắt khinh bỉ, giễu cợt của bọn họ nữa, thấy bọn họ cứ chỉ chỉ trỏ trỏ nữa.

Cậu bé sai.

Chỉ mạnh mẽ hơn thì những khác mới kiêng dè , mới dám ở mặt ăn lung tung, thậm chí khi những đó còn chú ý đến sắc mặt của .

thật là làm cho khác cảm thấy dễ chịu hơn.

Sau khi Phó Bạc Quân xuống xe, ánh mắt vẫn còn chằm chằm khuôn mặt bé đang bò bên cửa sổ xe, cùng với giọng trong trẻo lúc nãy, Phó Bạc Quân âm thầm thề:

Sau sẽ đem đến những thứ nhất mà cho .

Giống như ngày hôm nay hề do dự đưa chiếc khăn cho .

“Anh sẽ đưa đến cho em thứ nhất thế giới .” Phó Bạc Quân năm đó cố gắng hét về phía chiếc xe chạy .

Hứa Trầm Đình thấy thì sức vẫy vẫy tay cùng với Phó Bạc Quân: “Được.”

Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!

“Đây là mơ, đây chính là khoảnh khắc em và gặp đầu tiên, đúng ?”

Hứa Trầm Đình từ những phản ứng cơ thể của Phó Bạc Quân thì cơ bản thể xác định nhưng mà vẫn nhịn chính miệng Phó Bạc Quân xác nhận .

.”

Đôi môi mỏng của Phó Bạc Quân khẽ cong lên, chậm rãi mở miệng, nhưng mà giọng vẻ trầm.

Rốt cuộc thì Hứa Trầm Đình cũng dù là Phó Bạc Quân đời , là Phó Bạc Quân đời là vì cái gì mà đối xử với như .

Hóa là lúc bọn họ gặp thì giống như là định mệnh sắp đặt , khi còn bé cứu lấy Phó Bạc Quân, còn bây giờ Phó Bạc Quân mới là cứu lấy .

Phó Bạc Quân vẫn luôn nhớ đến , nhưng mà quên từ lâu .

Phó Bạc Quân nhất định là cảm thấy khó chịu.

Hứa Trầm Đình chủ động tiến tới ôm lấy Phó Bạc Quân: “Em sẽ quên nữa, cho dù là chuyện gì xảy khi ở chung với thì em sẽ bao giờ quên mất nữa.”

“Thật xin , để cho một chờ em lâu như .”

Trong lòng Hứa Trầm Đình cảm thấy khó chịu, nhớ những chuyện xảy ở kiếp , Phó Bạc Quân cũng dùng tính mạng của để hứa hẹn với .

Còn thì , đối xử vô cùng với Phó Bạc Quân, còn những lời ác độc với , làm tổn thương Phó Bạc Quân nhiều, dù như nhưng Phó Bạc Quân cũng từng một câu nào nặng lời với cả.

“Không lâu, em vẫn luôn ở bên cạnh như đủ .”

Phó Bạc Quân đem Hứa Trầm Đình ôm thật chặt trong ngực, còn thì vùi mặt trong tóc của Hứa Trầm Đình, hít một thật sâu mùi hương của Hứa Trầm Đình, đây luôn là một mùi hương thoải mái khiến cho cảm thấy bình tĩnh hơn.

Cho dù Hứa Trầm Đình nhớ những chuyện năm đó lúc hai họ mới gặp thì Hứa Trầm Đình vẫn chính là Hứa Trầm Đình, điểm sẽ vĩnh viễn bao giờ đổi cả.

Anh yêu Hứa Trầm Đình, chỉ bởi vì chính là Hứa Trầm Đình mà thôi.

Chính là ánh sáng của , là kéo khỏi đáy vực sâu tối tăm đó.

Ánh mắt của Hứa Trầm Đình luôn theo Phó Bạc Quân, đưa tay sờ lấy tóc , ngờ rằng Phó Bạc Quân vẫn đang đắm chìm trong những suy nghĩ của chuyện ngày xưa, Hứa Trầm Đình suy nghĩ một chút, đó chậm rãi , làm cho bầu khí bớt sự tĩnh lặng:

“Nếu sớm mơ thấy những chuyện như thì nên với em sớm hơn mới , haizz, còn làm em ghen cả một buổi tối.”

Cái lúc mà trong lòng Phó Bạc Quân một ánh trăng sáng, Hứa Trầm Đình liền cảm thấy ghen tị với đó chết.

Phó Bạc Quân nhẹ một tiếng: “Ai thể nghĩ mơ thì em liền thật chứ?”

“Anh em là ánh sáng của , thì chính là Ultraman của em ? Người giúp em đánh đuổi hết bọn quái thú trong lòng.”

Hứa Trầm Đình suy nghĩ một chút, lấy một cái ví dụ, đó hết sức tự luyến mà khen bản một câu: “Em thật là tuyệt!”

“Ha ha.”

Phó Bạc Quân Hứa Trầm Đình chọc cho , đó cũng khen một câu: “Ừ, em thật là tuyệt, thích, thích, thích.”

Chuyện quan trọng ba .

“Thật là trùng hợp, em cũng thích...”

Phó Bạc Quân đang mong đợi rằng Hứa Trầm Đình thể bày tỏ với , ngờ rằng Hứa Trầm Đình nhanh chóng : “Chính bản em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-128-anh-co-the-dem-tro-cot-rai-cho-em.html.]

Thật là trùng hợp, em cũng thích chính bản em?

là phong cách của Hứa Trầm Đình!

“Ha ha ha...”

Hứa Trầm Đình trêu chọc Phó Bạc Quân thành công, vô cùng vui vẻ như một chú hồ ly tinh giảo hoạt.

mà hình như tối qua em mơ còn mơ thấy một chuyện nữa.” Hứa Trầm Đình vẫn đang nhớ hết những chuyện tối qua mơ, cau mày .

“Em còn mơ thấy chuyện gì nữa?”

Phó Bạc Quân ngẩng đầu lên Hứa Trầm Đình, quan tâm hỏi.

“Em còn mơ thấy khi xuống xe, hình như em còn cái gì với em nữa, em cố gắng nhưng mà gì cả. Em chỉ thấy bà nhấp nháy miệng, nhưng lời bà .”

Giọng của Hứa Trầm Đình bỗng nhiên trầm xuống, cảm giác tâm trạng cũng chút buồn:

mà em thấy vẻ mặt của bà khi đó hình như đang là khổ sở.”

em thể nào lúc cái gì.”

Hứa Trầm Đình cảm thấy đau lòng nên nhắm mắt , nhẹ nhàng : “Bà đến một nơi xa nơi .”

Phó Bạc Quân đưa tay sờ lấy mặt Hứa Trầm Đình, đó chân thành với : “Đừng buồn nữa, tối nay mơ thấy thì .”

“Ha, làm tiên tri nữa, đúng ?”

Một chút cảm xúc buồn rầu mới xuất hiện lập tức Phó Bạc Quân dùng những lời an ủi đó đánh cho bay sạch, Hứa Trầm Đình nhẹ nhàng một cái.

Nằm mơ thật cũng là một chuyện thần kỳ, cũng hoang đường, khó dùng khoa học để giải thích .

Tự nhiên thể những chuyện mà đây từng quên mất.

thật là từng nghĩ đến nhỉ?

Nói chừng thể mơ thấy tiếp cũng nên?

, tối hôm qua bảo dẫn em đến chỗ nào chơi ?”

Khi Hứa Trầm Đình đang đánh răng thì chợt nhớ đến chuyện , liền ngó đầu khỏi phòng tắm Phó Bạc Quân.

Phó Bạc Quân định đánh xe ngoài, chắc chắn là định ngoài .

Mà Phó Vân Quốc xuất hiện ở cửa nhà bọn họ cũng chỉ là một tiết mục góp vui thôi, chắc chắn là còn việc khác nữa.

“Vốn dĩ là hẹn xong cùng với Giang Hoài Sơ , định đưa em gặp mấy họ một chút, nhưng ai ngờ em tức giận nên chúng đành về nhà.”

Tối hôm qua Hứa Trầm Đình náo loạn đến mức đòi về nhà, Phó Bạc Quân đúng là hề nghĩ đến.

“Người đàn ông trong lòng em ánh trăng sáng trong lòng, thì em còn tâm tư để ngoài chơi chứ? Chuyện thể nhịn ? Nếu là thì thể nhịn ?”

Hứa Trầm Đình tức giận sang Phó Bạc Quân, cũng cần giả vờ hiền lành nữa, tính khí của chính là như đấy, hơn nữa tính khí còn vô cùng .

Hứa Trầm Đình tức giận ném bàn chải đánh răng sang một bên, đó uống một hớp nước, súc miệng thật mạnh để cho hết bọt trong miệng .

“Nếu như trong lòng em mà một ánh trăng sáng thể quên mà thể nhịn ư? Em tin.”

Hứa Trầm Đình hỏi xong thì cũng chờ Phó Bạc Quân trả lời mà tự trả lời luôn.

Về phương diện , một ý độc chiếm mãnh liệt như Phó Bạc Quân là nhỏ nhen.

“Vậy thì đó c.h.ế.t chắc.” Ánh mắt của Phó Bạc Quân lập tức trở nên hung hăng, giống như còn cả sát khí.

Hứa Trầm Đình lười biếng dựa cửa phòng tắm, đó khẽ một tiếng:

“Còn em thì đó c.h.ế.t cũng quan trọng lắm, con nó em thể đem tro cốt đến rắc cho luôn.”

Phó Bạc Quân đến mặt Hứa Trầm Đình, dùng ngón tay nhẹ nhàng lau một chút kem đánh răng còn sót khóe miệng của , Phó Bạc Quân cảm thấy buồn nên trêu :

“Tối hôm qua em như nhỉ.”

Ách...

Hứa Trầm Đình sửng sốt, đó mắt của nheo để suy nghĩ, tối hôm qua như thế nào nhỉ?

Loading...