Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Tiểu Tổ Tông Của Tổng Tài Bá Đạo Cố Chấp - Chương 117: Làm đồ gia truyền, truyền thừa cho con cháu đời sau.

Cập nhật lúc: 2025-11-12 18:13:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh hy vọng em một quyển như thế nào? Hay là >?”

Hứa Trầm Đình thì hiểu, nhướng mày hỏi Phó Bạc Quân.

Phó Bạc Quân: ”Không .”

Không ?

Ngoại trừ việc thì là cái gì? Phó Bạc Quân còn thấy cái gì?

“Thế là cái gì?” Hứa Trầm Đình khó hiểu.

“Cho em một cái ví dụ, tỷ như >,>, cần xuất bản, cần trình tự, kĩ năng cùng quá trình càng tỉ mỉ, cái gì ở sô pha, ở phòng tắm, ở… em tự do phát huy .”

Phó Bạc Quân sô pha Hứa Trầm Đình những lời , nghiễm nhiên trở thành tổng tài bá đạo, biểu tình nghiêm túc, giống như là đang mở họp, đưa yêu cầu và nhiệm vụ của :”Em hiểu ?”

“...”

Biểu hiện của Hứa Trầm Đình từ kinh ngạc đến bất đắc dĩ, làm động tác ‘mời’: ”Nào, cho bút, .”

“Không là em quá sức tài giỏi chỗ để thể hiện? Đây là một cái để cho em thể hiện ?”

Phó Bạc Quân hợp tình hợp lý mà , thậm chí còn cảm thấy chính thực sự tri kỷ:”Không cần quá cảm động, đây là điều nên làm.”

“Thành thật mà , em thật sự làm nghệ thuật, còn ? Anh mà làm cái sẽ bắt ?”

Hứa Trầm Đình Phó Bạc Quân lắc lắc đầu, nhịn mà than thở:

“Anh rốt cuộc làm ? Mỗi ngày đều mấy loại sách gì ? Em nghĩ cũng đừng nên luôn , thật sự tài giỏi, ngài Phó.”

“Pháp luật chỉ quy định truyền bá và phổ biến các tác phẩm văn học trừng phạt theo pháp luật, còn xem cái chính thì phạm điều luật nào?”

Phó Bạc Quân chống cằm, chút để ý mà .

Hứa Trầm Đình:”...”

“Anh thật là một tiểu ranh ma a!”

Hứa Trầm Đình đưa tay nhéo gương mặt của Phó Bạc Quân, đời mặt Phó Bạc Quân bao giờ để lộ biểu tình như thế , chắc là kiếp nghẹn nhiều quá, kiếp thả lỏng a!

Hiện tại ở mặt Phó Bạc Quân thật sự tùy hứng.

Theo một ý nghĩa nào đó, đó thực sự là một điều .

Bởi vì chỉ đối với quen mới làm bộ làm tịch thể hiện ngoài, mặt mới thể tin tưởng.

“Suy nghĩ một chút.”

Phó Bạc Quân dang tay ôm eo Hứa Trầm Đình, đặt Hứa Trầm Đình đùi , ôm lồng ngực.

“Suy nghĩ cái gì? Viết chúng chuyện lớn ?”

Hứa Trầm Đình Phó Bạc Quân một cách thích thú, khẽ nhướng mày.

Phó Bạc Quân thầm nghĩ trong lòng: ”Không chỉ thế, còn trang phục mèo…”

“Thân ái, em đề nghị cái .”

Hứa Trầm Đình cầm lấy quyển sách bắt đầu xem, ân cần đề cử.

, đây chính là > do Hứa Trầm Đình biên soạn, bên trong các tình huống giải quyết vấn đề tình trạng hiện tại của , nhiều thể giúp thể của khỏe mạnh, như cũng sẽ sinh ảo tưởng quá nhiều.”

“Đây chính là món quà đầu tiên em tặng , sẽ trân trọng nó, cho nên nghĩ đem cuốn sách cất , làm đồ gia truyền truyền thừa cho con cháu đời .”

Phó Bạc Quân nghiêm túc thảo luận với Hứa Trầm Đình về vấn đề , ngoài miệng cái gì cũng , nhưng ý tứ vô cùng rõ ràng, đó chính là: Không xem, kiên quyết xem!

“Ha? Chuẩn truyền cho ai?” Hứa Trầm Đình nhíu mày, cách cũng thực sự mới mẻ.

Phó Bạc Quân: ”Phó Duệ Bạch.”

Đừng làm hại trẻ con, ?

Hứa Trầm Đình khẽ, cảm thấy đau khổ cho Phó Duệ Bạch hai giây.

“Vậy thì đừng làm hại , ?” Phó Bạc Quân cực kì ủy khuất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-117-lam-do-gia-truyen-truyen-thua-cho-con-chau-doi-sau.html.]

Aiz, thật sự thể làm gì với Phó bạc Quân, đến như mềm lòng.

Hứa Trầm Đình than nhẹ một tiếng, lên xoay đưa lưng về phía Phó Bạc Quân, giọng điệu chút mất mát: ”Anh thích thì quên , em cũng chỉ là tốn thời gian cùng công sức mà thôi, quan trọng. Em chỉ làm vui mà thôi, em vui cũng .”

Vừa xong, phía truyền đến tiếng thở dài cùng thỏa hiệp.

“Tôi thích quyển sách , xem, xem ?”

Nghe Hứa Trầm Đình đầu về phía Phó Bạc Quân, tất cả những mất mát đều trở thành hư , lộ nụ giảo hoạt: ”Đây chính là nha, em hề ép nha~”

Thật mềm lòng, hắc hắc~~

Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!

Phó Bạc Quân thừa là Hứa Trầm Đình giả vờ, nhưng vẫn nguyện ý hùa theo .

tiểu ngoan ngoãn nhà đào hố cũng đào hố lâu như , làm vui vẻ một chút cũng .

Quyển sách thể xem, nhưng thực hiện thì ai ? Thực hiện như thế nào? Đó chính là nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí*.

*(Có thể hiểu là: cùng một vấn đề, mỗi cách nhận đánh giá khác ; mỗi mỗi ý)*

Có điều, hôm nay mới học xong một kỹ xảo nhỏ, suy nghĩ trong lòng, trừng kỹ xảo nhỏ mới học vẫn thể phát huy.

Tiểu ngoan ngoãn eo nhỏ, chân dài, da thịt trắng nõn, nếu mặc trang phục mèo nhỏ ảnh khẳng định là .

Khụ khụ!

Xác thật là cần xem sách để bình tĩnh một chút, chuyện chỉ thể từ từ mưu tính.

Hứa Trầm Đình:??

Nhìn Phó Bạc Quân đang nghiêm túc lật từng trang sách, giống như qua loa, làm cho Hứa Trầm Đình cảm giác nhầm .

Tư tưởng giác ngộ cao như ?

Hứa Trầm Đình giường, ánh mắt về phía Phó Bạc Quân ghế đang sách.

Anh sách 30 phút !

Dường như nhận thấy ánh mắt của Hứa Trầm Đình, Phó Bạc Quân về phía :

“Viết tồi, ý tứ.”

“Đó là đương nhiên, trình độ của em chuyên nghiệp như .”

Hứa Trầm Đình đối với trình độ văn học của vẫn tự tin, năm đó Trạng Nguyên của tỉnh cũng vô danh.

“Nhìn những hình vẽ ở bên trong , đáng yêu đúng ! Em vẽ siêu !”

Hứa Trầm Đình khích lệ, thì tinh thần phấn chấn hẳn lên, từ giường dậy, tiến gần Phó Bạc Quân khoe khoang.

Phó Bạc Quân cụp mắt Hứa Trần Đình đang trong lòng , con ngươi màu đen khẽ lóe lên, bâng quơ hỏi ngược :

“Chỉ là một vài nét đơn giản mà cũng ?”

“Anh xem thường ai a, đương nhiên còn những cái khác, chỉ là cuốn sách chỉ thể thể hiện những phong cách đơn giản như thôi, em lợi hại nha!”

Đời vì mưu sinh mà Hứa Trầm Đình học nhiều kỹ năng khác , lẽ Hứa Trầm Đình thiên phú dị bẩm, học cái gì cũng .

“Nói như , em cũng thể vẽ truyện tranh?”

“Đương nhiên!”

Hứa Trầm Đình kiêu ngạo khẽ hừ một tiếng, việc khó ? Cậu vẽ.

“Cái …”

Phó Bạc Quân cố ý kéo dài giọng điệu, tiến đến gần bên tai Hứa Trầm Đình, giọng trầm thấp còn mang theo ý : “Tiểu hoàng mạn của chúng khi nào mới thể làm?”

Hứa Trầm Đình bối rối đầu , thì Phó Bạc Quân hôn.

“Làm thế nào mà cứ suy nghĩ về chuyện thế?”

Hứa Trầm Đình thể tin nổi, thời điểm nào thanh tâm quả dục* cả!

Phó Bạc Quân khẽ một tiếng, cúi cắn nhẹ lên vành tai Hứa Trầm Đình, đôi môi mỏng khẽ hé mở.

*(Lòng trong trắng và ham nhiều)*

Loading...