Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-09-26 10:56:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Làm ăn thì nhanh, mạnh, chính xác, mất tiên cơ thì , huống hồ là buôn bán trái cây theo mùa, điều quan trọng chính là sự tươi mới. Nghiêm Khốc đó tốn một chút thời gian để tìm diêm tiêu, trong thời gian xoài đông cũng Diệp Hạnh dùng hết chỉ còn một phần nhỏ, Nghiêm Khốc vội vàng kiểm đếm nhân lực chuẩn lên đường Lĩnh Nam.

Lần ngoài bàn chuyện làm ăn, dẫn theo đại quản gia và làm thuê mà tin tưởng nhất, đến lúc đó sẽ ký hợp đồng mang trái cây theo mùa về , đại quản gia ở Lĩnh Nam giúp tìm thêm một rau củ quả khác, đợi đến khi đường buôn bán định sẽ cho ông trở về.

Ngô thị xót xa con trai lớn ngoài nửa năm mới về, còn nghỉ ngơi tử tế sắp xa. nàng Nghiêm Khốc coi trọng chuyện làm ăn ở Lĩnh Nam, nàng chỉ thể cằn nhằn Nghiêm Khốc giữ gìn sức khỏe, sai nha , bà tử chuẩn thêm nhiều thức ăn, quần áo đường, cố gắng mong cho đường thoải mái hơn một chút.

Nghiêm Mục cũng quấn quýt Nghiêm Khốc mấy ngày ở nhà, đến khi Nghiêm Khốc dẫn theo một đội hùng hậu rời khỏi Tầm Dương mới rầu rĩ cúi đầu đến tiệm của Diệp Hạnh dạy các nàng sách. Thằng bé ăn bánh trôi xoài sốt kem bùng nổ mà Diệp Hạnh đưa, tự chủ mà nghĩ đến Nghiêm Khốc, chút buồn bã : “Ca ca lên đường xa , nửa năm, bao giờ mới về. Nương luôn ca ca cứ thế nay đây mai đó, cô nương nào chịu gả cho ca ca chứ.”

“Một tiểu nhân nhi như ngươi mà lo chuyện đại sự cả đời cho ca ca ngươi ?” Diệp Hạnh dáng vẻ lớn tuổi của Nghiêm Mục mà bật khanh khách, nhưng nàng Nghiêm Mục thật sự Nghiêm Khốc xa, liền dịu dàng an ủi: “Ngươi yên tâm, ca ca ngươi nếu gì bất ngờ thể về tháng năm, tháng sáu đấy, chừng đến lúc đó còn thể mang về cho ngươi ít vật lạ từ Lĩnh Nam nữa kìa.”

“Sao nàng ca ca thể về tháng năm, tháng sáu chứ, Lĩnh Nam xa lắm, nếu ca ca về sớm như chẳng đường nghỉ ngơi .” Nghiêm Mục đó cùng Phòng Xuân Sinh hỏi Lĩnh Nam ở , bây giờ Diệp Hạnh những an ủi thằng bé mà còn làm thằng bé thêm phiền não mới.

Diệp Hạnh trọng tâm chú ý của Nghiêm Mục làm nghẹn lời, chỉ đành cố gắng giải thích với thằng bé: “Lần ca ca ngươi Lĩnh Nam còn tình hình bên đó, vì chỉ là bán hàng, mà còn khảo sát thị trường bên đó nữa. Lần mục đích của rõ ràng, chính là để mua loại trái cây thích hợp làm điểm tâm. Chỉ cần bàn bạc xong chuyện làm ăn là thể lập tức lên đường, những việc còn cứ giao cho đại quản gia là .”

Đan Đan

“Hay thật, thì ca ca nghỉ ngơi tử tế ở nhà mà ngoài là mua quả cho nàng đấy.” Vì sự của Nghiêm Khốc, Nghiêm Mục buồn bã, trọng tâm chú ý khi thằng bé chuyện với Diệp Hạnh bây giờ cũng kỳ lạ, đột nhiên thằng bé cảm thấy Diệp Hạnh còn như nữa, điểm tâm cũng còn thơm ngọt như .

“Ngươi tưởng ca ca ngươi ngốc hả, hợp tác với là chuyện đôi bên cùng lợi mà. Ta loại quả độc nhất vô nhị ở Lĩnh Nam để làm điểm tâm, khi bán chạy thì trong phủ thành đều sẽ ca ca ngươi là thương nhân buôn quả Lĩnh Nam một ở phủ Tầm Dương, nếu việc gì vất vả một chuyến như .” Diệp Hạnh nhịn mà chấm nhẹ lên trán Nghiêm Mục, đúng là quan tâm thì loạn, bình thường thằng bé lanh lợi như bây giờ cũng ngốc nghếch thế , “Cũng như ngươi đến tiệm dạy sách chữ nghĩa, còn mù chữ nữa, ngươi chỉ ăn điểm tâm miễn phí, mà việc học của ngươi cũng tiến bộ hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-90.html.]

Nghiêm Mục suy nghĩ một lát quả nhiên đúng là như , liền còn cảm thấy ca ca ngoài chỉ là chịu khổ, Diệp Hạnh báo ngày về, trong lòng liền an định , vui vẻ học ở học đường.

Diệp Hạnh tiễn Nghiêm Mục , cho đến khi còn thấy bóng dáng nhỏ bé của thằng bé, đầu thấy Thẩm Thiệp cùng Tri Thư ở cửa tiệm. Diệp Hạnh đầu trong tiệm chỉ còn Vương thị và Diệp Đào quầy, Đại Nữu thì cúi đầu giả vờ một bên lau bàn. Diệp Hạnh , Xuân Ni và Xuân Nha sớm như bay chạy hậu viện của tiệm , cứ như quỷ đuổi theo các nàng .

Chẳng trách nãy và Nghiêm Mục chuyện lâu như thấy Đại Nữu chen , dám là vì các nàng đều thấy Thẩm Thiệp đến, ai nhắc nhở nàng một tiếng. Diệp Hạnh còn kịp dùng ánh mắt hỏi các nàng Thẩm Thiệp đến bao lâu, thấy mở miệng hỏi : “Nghiêm Khốc lên đường Lĩnh Nam ?”

, mới tối qua. Dù Lĩnh Nam thể sánh bằng phủ Tầm Dương của chúng , nơi đó bốn mùa như xuân, qua một đoạn thời gian nữa e rằng sẽ nóng như đầu hạ của chúng , trái cây cũng sẽ chín hết. Hắn bây giờ còn kịp lúc Lĩnh Nam nóng lên mà mang về cho một ít trái cây, một mặt là để giữ lâu, mặt khác còn thể kịp thời quảng bá cho về đồ uống lạnh, điểm tâm lạnh mà làm.” Diệp Hạnh vội vàng trả lời.

“Nàng làm nhiều bánh ngọt điểm tâm như , còn thể nghĩ đồ uống lạnh, điểm tâm lạnh ? Có giống như canh chua mận , chua chua ngọt ngọt thanh mát giải nhiệt ?” Tri Thư hứng thú với đồ uống lạnh, điểm tâm lạnh mà Diệp Hạnh làm, những năm ít uống canh chua mận ở trong phủ, hương vị đó khiến nghĩ đến chảy nước miếng.

Thẩm Thiệp cũng tò mò, nhưng Tri Thư hỏi nên liền chờ đợi câu trả lời của Diệp Hạnh. Diệp Hạnh giữ bí mật, nàng mỉm thần bí : “Đây là vũ khí bí mật của , ngay cả nương cũng làm gì, đợi đến lúc đó các ngươi tự nhiên sẽ thôi. Hơn nữa cũng giống như bánh kem, các ngươi tuyệt đối từng ăn qua !”

Lời của Diệp Hạnh , ngay cả Đại Nữu đang lưng về phía Diệp Hạnh giả vờ lau bàn cũng tò mò đầu . Nàng thật sự cảm thấy làm việc ở chỗ Diệp Hạnh thật may mắn. Mỗi nàng học một vài món điểm tâm, Diệp Hạnh sáng tạo món điểm tâm mới, hơn nữa những thứ làm dư Diệp Hạnh còn chia cho các nàng ăn, e rằng Trần thẩm nương trong thôn còn ăn nhiều điểm tâm bằng nàng nữa.

“Thẩm lang quân hôm nay khó khăn lắm mới đến đây là mua điểm tâm gì ?” Diệp Hạnh quyết định giữ bí mật thì làm tới cùng, nàng ý định tiết lộ thêm chi tiết nào nữa nên liền lái sang chuyện khác hỏi Thẩm Thiệp.

Kỳ thực mấy tháng nay nàng mở tiệm, Thẩm Thiệp ít khi đích đến tiệm, phần lớn đều do Tri Thư giúp đỡ, vì cũng trách Đại Nữu, Xuân Ni, Xuân Nha các tỷ thấy hoảng sợ đến . Rõ ràng các nàng quen với việc khách nam đến tiệm, ngay cả Tăng Sở đến các nàng cũng phản ứng lớn đến thế, chẳng lẽ là do khí thế Thẩm Thiệp quá mạnh .

“Chỉ là nghĩ đến nhiều diêm tiêu như đặt ở chỗ Nghiêm Khốc trong lòng chút yên tâm, trùng hợp việc gì nên qua đây hỏi xem lên đường . đến thì mua chút điểm tâm về , cần câu nệ kiểu dáng gì, mỗi loại lấy một phần gói .” Thẩm Thiệp kể từ khi phát hiện hành vi riêng tư của Thẩm Đình vẫn luôn , nhưng gì, vì gánh nặng trong lòng Thẩm Thiệp cũng nhẹ đôi chút, liền còn quá bài xích việc khác thấy tiệm của Diệp Hạnh nữa. Hơn nữa, thời gian vì giận dỗi với Diệp Hạnh mà ít ăn nhiều đồ ngọt, hôm nay thể mua nhiều một chút mang về.

Loading...