Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-09-24 04:00:28
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Diệp Hạnh đưa Diệp Đào về nhà, Vương thị mới về đến. Nghe tin Diệp Hạnh bế Diệp Đào đến tận nhà gây chuyện, Vương thị suýt nữa làm đổ cái giỏ đựng hoa quế. May mà Diệp Hạnh về, nếu Vương thị cũng sẽ đến tận nơi đó.
“Con, hai đứa chứ?” Vương thị sờ khắp hai tỷ Diệp Hạnh và Diệp Đào từ xuống . Thấy cả hai chỉ dính bẩn bởi đất cát thì mới thở phào nhẹ nhõm: “Ta về con suýt đánh với bọn họ !”
Diệp Hạnh đặt Diệp Đào xuống, vỗ vỗ tay chẳng hề bận tâm : “Ta làm thể chịu thiệt thòi chứ? Diệp Kế Tổ đẩy Đào nhi đến mức khắp dính đầy đất, liền tặng cả nhà bọn họ một đống đất mà ăn. Lần chỉ là một hình phạt nhỏ, nếu còn , tuyệt đối sẽ dễ dàng bỏ qua cho bọn họ !”
“Ôi chao, con, con làm như chẳng khiến bọn họ càng tức giận ? Sau bọn họ ức h.i.ế.p chúng thì đây!”
“Ngựa lành cưỡi, lành lấn! Nương, đối với loại bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh như thì tuyệt đối thể lùi bước. Hôm nay Diệp Kế Tổ thể vô cớ đánh Đào nhi, nếu chúng phản kháng, thì bọn họ còn sẽ càng quá đáng hơn, thì chúng mới thật sự thể ở thôn Diệp Gia nữa.” Diệp Hạnh an ủi Vương thị: “Chuyện phân gia bọn họ làm cho thôn trưởng cũng chịu khiển trách mặt quan sai, bây giờ thôn trưởng vẫn còn giận cả nhà bọn họ đấy. Lúc chúng mới thể nhân cơ hội bày dáng vẻ sợ ức hiếp, đợi khi ấn tượng hình thành, bọn họ gây sự cũng cân nhắc .”
“Con ơi, bây giờ con lúc nào cũng lý lẽ để bắt bẻ . Dù con cũng là con gái, nếu tiếng đanh đá của con lan , ai còn dám cưới con nữa chứ.” Vương thị thở dài : “Thế nhưng vẫn cảm ơn Đại Nữu nhiều, nếu con bé thì Đào nhi còn sẽ Kế Tổ đánh thành .”
Diệp Hạnh cũng cảm ơn Đại Nữu, cứu nàng lúc chính là ca ca của Đại Nữu, Đại Trụ. Diệp Hạnh sớm đến tận nhà cảm ơn một cách tử tế .
“Tính cả hôm nay, hai bọn họ giúp chúng hai . Chúng mua chút đồ đến tận nhà lời cảm ơn .”
Vương thị lắc đầu : “Ta lời cảm ơn, nhưng kể từ khi cha của Đại Trụ mất, đất đai trong nhà cũng vì chữa bệnh cho cha mà bán gần hết. Bây giờ ba con họ đa chỉ dựa Đại Trụ làm thuê ngắn hạn để duy trì cuộc sống. Đại Trụ nhiều thời gian ở nhà, bình thường Đại Nữu và nương con bé ở trong thôn cũng kín tiếng. Lần nếu chúng mang quà cáp lớn đến tận nhà, bọn họ chắc chắn sẽ những nhà họ Diệp ghi hận, đặc biệt là Đại Nữu, cái đứa trẻ Kế Tổ nhất định sẽ lung tung những lời xa về Đại Nữu.”
Đan Đan
Nghĩ đến dáng vẻ ngang ngược vô lý của Diệp Kế Tổ khi còn nhỏ, Diệp Hạnh chút đau đầu, nhưng ơn báo nàng trong lòng thật sự đành lòng. Diệp Đào thấy Diệp Hạnh cau mày rầu rĩ thì lo lắng kéo tay Diệp Hạnh.
“Chuyện con cần lo lắng, quen nương của Đại Trụ là Lâm tẩu. Ta lén mua chút vải vóc và thịt dê cho bọn họ thì vẫn .” Vương thị vỗ vỗ vai Diệp Hạnh.
Diệp Hạnh đến đây mới yên lòng. Nàng lúc mới nhận và Diệp Đào đều dính đầy đất, liền ngượng ngùng dắt Diệp Đào tắm rửa đồ.
Vương thị cũng là nhanh nhẹn, ngày hôm liền chuẩn ba cân thịt dê và hai cây vải, nhân lúc Lâm thị ngoài nhặt củi thì đưa cho nàng. Lâm thị chút ngượng ngùng, chịu nhận: “Chuyện nhỏ nhặt đó nào đáng để ngươi mua nhiều đồ như cho chúng , mau cầm về .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-8.html.]
Vương thị trực tiếp nhét đồ gói giỏ đeo lưng của Lâm thị : “Mạng sống của Hạnh nhi nhà là do Đại Trụ cứu, Đào nhi cũng Đại Nữu giúp đỡ, ngươi đáng giá ? Nếu ngươi nhận, làm còn mặt mũi đối diện với hai đứa trẻ chứ.”
Lâm thị vẫn còn chút do dự, Vương thị liền : “Đừng đẩy qua đẩy nữa, để khác thấy . Bây giờ hai nhà chúng ở trong thôn đều dễ dàng gì, cơ hội hãy đường hoàng qua .”
Lâm thị lúc mới nhận lấy đồ. Vì nhà quá lâu thịt ăn, ngay trưa hôm đó Lâm thị liền lấy một miếng thịt dê lớn làm cho các con ăn, khiến Đại Trụ hiếm khi nghỉ ngơi ở nhà cũng kinh ngạc.
“Nhà chuyện gì vui mà hôm nay ăn ngon thế ?”
“Chẳng vì ngươi và Đại Nữu giúp Diệp Hạnh và Diệp Đào . Nương hai đứa hôm nay đặc biệt đưa đến, còn sợ những nhà cũ họ Diệp ghi hận chúng nên dám đến tận nhà.”
Đại Nữu quá lâu ăn thịt, nàng ăn đến mức miệng đầy dầu mỡ: “Vương thím hào phóng quá, chỉ là bế Đào nhi về nhà mà các nàng tặng nhiều đồ đến .” Đại Nữu cố gắng nuốt miếng thịt trong miệng xuống : “Nương, Diệp Kế Tổ ngang ngược quá, bốn tuổi mà còn đánh đứa hai tuổi, ngay cả ôm Đào nhi mà nó tự ngã cũng đổ cho chúng .”
Lâm thị vỗ tay Đại Nữu, khẽ ‘suỵt’ một tiếng : “Nói nhỏ thôi, mắng cục cưng của nhà họ Diệp lớn tiếng như chẳng lẽ sợ bọn họ đến tìm ngươi tính sổ ? Lần ca ca ngươi cứu Diệp Hạnh, hôm qua ngươi giúp Đào nhi, e rằng bọn họ còn nghĩ nhà chúng cùng ba con Vương thị hợp sức chống đối bọn họ.”
Đại Nữu thè lưỡi tiếp tục ăn cơm, nhưng Đại Trụ đồng ý với lời nương .
“Bọn họ nghĩ thì cứ để bọn họ nghĩ. Chẳng lẽ nhà chúng cũng như một trong thôn, mắt thấy ba con Vương thím những nhà cũ đó ức h.i.ế.p ? Nhà chúng ở trong thôn vốn cũng chịu đủ những lời khinh thường của bọn họ , làm mà thể tệ hơn nữa chứ?”
“ mà…”
“Nương, đừng nhưng nữa. Bao nhiêu năm nương vẫn hiểu ? Bọn họ chính là bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh. Nương xem Diệp Hạnh dám ngay lập tức cho bọn họ tay như , mà đến bây giờ bọn họ vẫn chỉ thể nuốt cục tức bụng, ngay cả thôn trưởng cũng thể công khai làm gì nàng .” Đại Trụ cắt ngang lời : “Ta thấy Diệp Hạnh như , mà như Diệp Hạnh cũng yên tâm .”
Đại Nữu từ chuyện phân gia ngưỡng mộ Diệp Hạnh, nàng liền buông bát cơm xuống và hứa với ca ca: “Ca ca yên tâm, nhất định sẽ như Diệp Hạnh tỷ tỷ, để ai ức hiếp. Hôm qua lén thấy, Diệp Hạnh tỷ tỷ ném đất và lá cây thối miệng đại bá và đại bá mẫu nhà nàng , mặt bọn họ lúc đó xanh lét. Kết quả Diệp Hạnh tỷ tỷ gì mà bọn họ chỉ thể nén giận để Diệp Hạnh tỷ tỷ , thật là buồn quá mất, ha ha ha!”
Lâm thị cũng về “hành động vĩ đại” của Diệp Hạnh, chỉ là khi đến còn cảm thán một câu về dáng vẻ đanh đá của Diệp Hạnh. Nàng thật sự lo lắng Đại Nữu học bản lĩnh và sự lanh lợi của Diệp Hạnh, ngược còn trở nên đanh đá đến mức gả , nhưng bây giờ gì Đại Nữu cũng lọt tai.
Diệp Hạnh trở thành tấm gương học tập, nàng đang giường kiểm kê tiền bạc. Không tính tiền phân gia, nàng hiện tại nhờ bán công thức điểm tâm và mứt gừng quýt mà còn đến ba mươi lượng bạc. Khoảng cách để Diệp Hạnh thể dẫn mẫu và sống một cuộc sống vẫn còn xa. Hiện tại những nhà cũ đó và thôn trưởng chỉ tạm thời yên , thời gian trôi qua bọn họ nhất định sẽ ngừng quấy rầy cuộc sống yên bình của gia đình các nàng. Nếu kiếm tiền và bản lĩnh, thì thể khiến bọn họ dám dễ dàng đắc tội.