Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 39

Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:04:40
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nàng cần giúp gì ?” Thẩm Thiệp Tri Thư nhíu mày bước xe ngựa, “Chuyện khó giải quyết ?”

“Chuyện thì lớn, chỉ là tìm một loại quả, nhưng loại quả đó từng đến.” Tri Thư khó xử , “Nàng tìm một loại quả tên là Lê Mông tử, làm thấy bao giờ.”

Đan Đan

“Vậy nàng đặc tính của loại quả đó ?”

“Nàng sách ghi chép, Lê Mông tử hình dáng như mai lớn, tựa quýt nhỏ, vị cực chua, hoặc rằng từ Nam Phiên mà đến. Lang quân, thứ quả chua đến thì thể dùng làm món gì ăn chứ, làm cho ngon thì cho bao nhiêu đường đây.”

“Hình dáng như mai lớn, tựa quýt nhỏ.” Thẩm Thiệp khẽ lặp câu miêu tả về chanh , ngón tay khẽ gõ nhẹ lên trang sách, “Trước đây nàng làm bao nhiêu món ăn ngoài dự liệu của khác , cất lời thì chắc chắn là nghĩ kỹ. Vậy thì, mấy ngày nay ngươi hãy hỏi khắp các tiệm trái cây lớn và các trang viên, nếu thì lập tức mua về đưa cho nàng .”

Tri Thư thở dài một , trời đông giá rét mà còn chạy đến trang viên thì thật sự quá mệt mỏi, lang quân đối với tiểu nương tử Diệp quá mức ? Chỉ vì món ăn của nàng ngon mà cứ hết đến khác giúp đỡ nàng thì cũng khó cho hợp lý. Trong lòng trách móc thì trách móc, Tri Thư vẫn cam chịu khó nhọc bôn ba giữa phủ thành và trang viên, cuối cùng cũng từ một trang chủ nơi khác mà hỏi chuyện về Lê Mông tử.

Vị trang chủ đó ngạc nhiên khi phủ Tầm Dương tìm Lê Mông tử, rằng thứ đó quá chua, ở quê hương chỉ dùng một ít để điều vị, cũng chỉ yêu thích thứ đó nên tự trồng mấy cây.

Có bài học từ , Tri Thư về báo cáo với Thẩm Thiệp nữa, trực tiếp rút hai mươi lạng bạc, mua năm cây cả cây lẫn quả. Vị trang chủ thấy tay hào phóng, liền vội vàng sai con trai đào năm cây đó lên, bọc kỹ đất đặt lên xe ngựa.

“Đồ vật đưa hết ? Lần ngươi nhanh nhẹn đấy, nàng chắc hẳn vui mừng khôn xiết đúng .” Thẩm Thiệp thấy Tri Thư mặt mày hớn hở bưng sữa bước , liền nhất định đưa Lê Mông tử cho Diệp Hạnh .

“Hơn cả thế nữa, tiểu nương tử Diệp thấy những quả hái, trực tiếp ôm lòng nhảy nhót, còn hai hôm nữa chắc chắn sẽ đưa cho một món tráng miệng vô cùng đặc biệt.” Tri Thư thấy Diệp Hạnh phấn khích như cũng sinh kỳ vọng lớn đối với món tráng miệng mới của nàng, “Ta thấy dáng vẻ nàng , đoán chừng mấy ngày là thể làm , đến lúc đó sẽ nếm thử xem mùi vị .”

Tri Thư đặt sữa xuống vẫn còn tự mơ tưởng món tráng miệng mới mà Diệp Hạnh sắp làm sẽ ngon đến mức nào. Còn Thẩm Thiệp cứ Diệp Hạnh sẽ đưa món tráng miệng cho , bỗng nhiên cảm thấy ly sữa trong tay còn thơm nữa. Rõ ràng Tri Thư đây hứng thú gì với đồ ngọt, ăn gì cũng ý nghĩ gì khác, giờ cũng bắt đầu mong đợi , cảm giác như bảo vật tự khai phá khác thấy .

Diệp Hạnh vẫn còn đắm chìm trong niềm vui khi nhận chanh, quả nhiên giúp đỡ thì việc đều dễ dàng, nếu nàng tự khắp phủ Tầm Dương tìm kiếm còn đến bao giờ mới tìm . Giờ tìm chanh nhờ sự giúp đỡ của Tri Thư, nàng chính thức bắt đầu làm món tráng miệng nàng từng yêu thích nhất, Mê hương cao xanh!

Để làm Mê hương cao nhất định phô mai Mascarpone, mà phô mai Mascarpone thể làm từ kem tươi và chanh. Diệp Hạnh cho nước ép từ hai quả chanh một thùng kem tươi, đó khuấy đều cho đến khi đặc sệt. Tiếp theo đổ kem khuấy khăn vải màn mỏng, buộc miệng khăn treo lơ lửng phía một chiếc bình gốm, cuối cùng đậy nắp bình gốm để lạnh qua đêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-39.html.]

Sáng sớm hôm , Diệp Hạnh mở bình gốm , kéo khăn vải cotton mỏng , lúc đáy bình gốm sẽ đọng chất lỏng màu vàng nhạt, đó chính là nước sữa, còn thứ gói trong khăn vải cotton mỏng chính là phô mai Mascarpone. Hơn nữa cách làm là một trong những cách đơn giản nhất mà nàng nhớ .

Diệp Đào lén nếm thử một miếng, cảm thấy chua, nàng quen, “Quả nhiên cho quả chua sữa tươi cũng chua theo, như thể hỏng .”

“Tiểu tham ăn, là vì quá nhạy cảm với vị chua thôi.” Diệp Hạnh vỗ nhẹ đầu nàng cưng chiều , “Muội yên tâm, đợi tỷ làm thành món ngọt, bảo đảm còn vị chua nữa.”

Nói xong, Diệp Hạnh bắt đầu chuẩn đánh bông kem tươi, vì nàng lá gelatin, nên bánh Mê hương cao thể định hình, thì đánh bông kem tươi đến trạng thái khá cứng. Kem tươi làm lạnh nửa canh giờ đó, thêm đường bột thì dễ đánh bông hơn, và Diệp Hạnh rút kinh nghiệm , chia kem tươi thành hai phần cùng Vương thị đánh bông, nhờ mới giữ cánh tay của nàng.

Kem đánh bông cứng thể dùng dụng cụ khuấy tạo những đường vân rõ ràng, đó trộn đều kem với phô mai Mascarpone, đây chính là phần nhân quan trọng của Mê hương cao.

Bánh quy ngón tay là Diệp Hạnh làm hôm qua khi chờ phô mai Mascarpone lắng , do khi nướng rắc đường bột lên bánh, nên khi lò bánh bên ngoài giòn, dùng đũa gõ nhẹ lên bánh còn thấy tiếng “loảng xoảng”.

Bánh quy ngón tay tiên đều nhúng dung dịch xanh đường, đó trải đều một chiếc đĩa sâu hình vuông, tiếp theo đổ lớp nhân dày gấp ba bánh quy ngón tay, dùng d.a.o gạt phẳng nhân, trải một lớp bánh quy ngón tay, như đổ nhân và gạt phẳng. Sau khi lắp ráp xong thể ăn ngay, còn cần để lạnh ít nhất hai canh giờ để định hình.

Lần đầu tiên một món điểm tâm làm mất hai ngày, hơn nữa còn cần nhiều công đoạn và sức lực, Diệp Đào hiếu kỳ tả xiết, hai ngày nay nàng cứ quấn quýt bên Diệp Hạnh, xem bao giờ nàng mới làm món điểm tâm đó. Cuối cùng, khi nàng sắp thể kiềm chế lén xem, Diệp Hạnh lấy Mê hương cao định hình , nàng dùng rây rắc bột xanh đều khắp bề mặt.

“Xong ?” Diệp Đào thấy Diệp Hạnh rắc xong bột xanh thì dừng tay, vội vàng hỏi.

Diệp Hạnh dùng d.a.o cắt một miếng, đặt lên đĩa đưa cho Diệp Đào. Diệp Đào vội vàng dùng thìa múc một muỗng lớn bỏ miệng, hương vị nhân phô mai mịn màng đậm đà còn vị chua như nàng từng nếm nữa, chỉ còn vị ngọt ngào thơm ngon. Món điểm tâm ngon tuyệt khiến Diệp Đào quên mất sự hiện diện của Diệp Hạnh, nàng cứ từng miếng từng miếng ăn, đến miếng cuối cùng mới chớp chớp mắt ngẩng đầu hỏi: “Tỷ tỷ, lát nữa còn nữa ạ?”

“Hôm nay chỉ ăn một miếng, ăn nhiều quá lát nữa sẽ ăn hết cơm, răng cũng sẽ hỏng.” Diệp Hạnh hiếm khi từ chối yêu cầu của Diệp Đào, nàng làm hư Diệp Đào, trẻ con vẫn nên ăn nhiều cơm mới thể lớn lên khỏe mạnh.

Diệp Đào thất vọng bĩu môi, thấy dáng vẻ thể nghi ngờ của Diệp Hạnh đành chậm rãi ăn nốt chút bánh còn từng miếng nhỏ, cuối cùng đến cả đĩa cũng nàng l.i.ế.m đến sáng bóng.

Diệp Hạnh thấy chiếc đĩa sạch như rửa xong thì ngây dại, nàng lắc đầu cắt hai miếng bánh để chiêu đãi Vương thị và Lâm thị đang bận rộn ở tiệm. Hai họ chỉ trông nom việc kinh doanh khi Diệp Hạnh bận làm món mới, thậm chí còn giúp nàng đánh kem, nếu chỉ dựa nàng thì thật sự quá mệt mỏi .

Loading...