Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 132

Cập nhật lúc: 2025-09-27 07:25:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Để còn suy nghĩ lung tung nữa, Diệp Hạnh tranh thủ lúc rảnh rỗi liền dẫn Đại Trụ một chuyến đến núi Ngọc Tân hái quả ái ngọc, tiện thể thu thập thêm một ít cành cây. Có Đại Trụ cùng, Vương thị cũng yên tâm để hai , nhưng vẫn dặn dò cẩn thận hai chú ý an : “Thật sự quá cao thì đừng cố làm gì, dù tiệm cũng đợi nó để bán, bình an mới là quan trọng nhất.”

Khi Đại Trụ leo vách đá, Diệp Hạnh nghĩ giúp đỡ nàng sẽ cần ngã xuống thương nữa, tự nhiên cũng sẽ ai cưỡi ngựa theo tiếng nàng mà đến cứu nàng. Diệp Hạnh sờ lên vết thương cũ cánh tay , dù vết thương lành , nhưng Diệp Hạnh vẫn luôn cảm thấy xúc cảm của miếng vải từ áo Thẩm Thiệp vẫn còn in dấu đó.

Đan Đan

“Tiểu Hạnh, ném chúng xuống , ngươi cẩn thận đừng để trúng!” Đại Trụ vì lời khuyên của Diệp Hạnh nên dám tùy tiện , bởi Diệp Hạnh lỡ lơ đễnh, chỉ vững vàng bám vách đá mà gọi Diệp Hạnh.

Diệp Hạnh lúc mới hồn, vội vàng đáp: “Được, cứ ném , sẽ trông chừng. Huynh ở đó nguy hiểm, đừng để ý đến !”

Nói xong, Đại Trụ liền hái quả ở ném xuống, Diệp Hạnh ở cố gắng hết sức để đón lấy, may mắn là bên cỏ dại mọc um tùm, những quả đón rơi xuống bãi cỏ cũng sẽ hư, Diệp Hạnh chỉ cần đợi cuối cùng nhặt là . Hai cứ thế phân công rõ ràng, quả ái ngọc một mặt vách núi gần như hái xong.

Diệp Hạnh thấy Đại Trụ lên còn thử sức, vội vàng gọi : “Đại Trụ ca, bấy nhiêu đây đủ lắm , những quả ở và những quả lớn thì cứ để . Huynh chỉ cần giúp hái thêm vài cành cây xuống là , đợi đến tháng tám tháng chín còn thể tìm loại quả khác để làm đá bột.”

Vì Diệp Hạnh như , Đại Trụ cũng chỉ đành hái vài cành cây leo xuống. Thấy Diệp Hạnh bắt đầu nhặt những quả ném xuống trong đám cỏ, vẫn hỏi: “Hạnh nhi, bấy nhiêu đây thật sự đủ , nếu thì những quả cũng thể hái, từ nhỏ quen leo núi trèo cây , dễ ngã .”

“Thật sự đủ , dù tháng tám tháng chín tìm quả phích lịch cũng đủ dùng cho cả mùa hè, một túi nhỏ hạt ái ngọc thôi là thể vò cả một chậu đá bột lớn , huống hồ đến lúc đó còn thêm vài món ăn kèm nữa.” Diệp Hạnh nhặt : “Đá bột mát lạnh ngon lắm, đợi hai hôm nữa làm xong sẽ nhờ Lâm thẩm tử và Đại Nữu mang về cho nếm thử.”

Hái cả buổi chiều, Diệp Hạnh và Đại Trụ đều ướt đẫm mồ hôi, Diệp Hạnh mặt trời chói chang treo cao mà than thở: “Sao mới tháng sáu mà trời nóng bức đến , nếu đến tháng tám chẳng sẽ như lò hấp ?”

“Năm nay quả thực nóng sớm hơn một chút, may mà mùa đông theo ngươi mà tích trữ ít đá lạnh, giờ những căn phòng gần nơi cất đá đều mát mẻ lắm, bằng cả ba nhà đều sẽ nóng đến ngủ yên mất.” Đại Trụ chỉ một thầm mừng rỡ vì mùa đông lời Diệp Hạnh mà tích trữ ít đá, thời tiết năm nay, nghĩ thầm nếu để khác nhà đá thì chẳng sẽ ghen tị c.h.ế.t . Hắn những năm cũng từng bán đá, giá cả thế nào, nhưng nghĩ cũng tiền sẽ ít, cứ thế tự nhiên thêm một khoản thu nhập trong mùa hè.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-132.html.]

Mấy tháng qua, nhà Đại Trụ nhờ Lâm thị và Đại Nữu giúp việc ở tiệm Diệp Hạnh, Đại Trụ làm việc ở bến tàu mà cũng tích cóp ba bốn mươi lượng bạc, điều đây là chuyện dám nghĩ tới. Dân làng giờ thấy ba nhà họ mặt mũi hồng hào ai mà ghen tị, thái độ với họ cũng hơn nhiều, khi gặp mặt luôn hỏi thăm vài câu.

“Vậy đá lạnh nhà cứ bán cho từng đợt , đừng vì trả hết nợ sớm mà tự làm say nắng.” Diệp Hạnh cũng thấy đến lúc thể vận chuyển một ít đá lạnh từ quê thành, nàng thấy gần đây Diệp Đào cũng nóng đến nỗi cái đầu nhỏ lúc nào cũng lấm tấm mồ hôi, trông cũng mấy tinh thần, tiệm cũng đặt một ít, để khách nhân thể trong tiệm.

“Ôi, cũng đang ý đó, đến lúc nào ngươi cần thì cứ với .” Đại Trụ vui vẻ đáp lời, và Diệp Hạnh nhặt hết quả ái ngọc bãi cỏ xong liền vội vàng vác cái giỏ nặng trịch lên . “Cái vác cho, chỉ một đoạn đường xuống núi thôi chúng nhanh .”

Diệp Hạnh giành Đại Trụ đành mặc kệ , nàng thì bó những cành cây thành một bó bằng cỏ, xách tay theo xuống núi. Đến khi về đến tiệm, nhiều khách nhân thấy Diệp Hạnh mặt mày đỏ bừng vì nắng, họ nhao nhao hỏi Diệp Hạnh: “Tiểu nương tử đây là về thế, nóng bức thế ngươi gặt lúa hè, còn làm nông nỗi thảm hại như .”

“Chỉ là ngoài dạo một vòng tìm cảm hứng làm điểm tâm mới thôi, đến lúc đó sẽ làm món ngon cho các vị.” Diệp Hạnh sợ mùi mồ hôi ảnh hưởng đến khẩu vị của khách, vì dừng chuyện với họ, hai là cũng chuyện quả ái ngọc khác nên chỉ mơ hồ vài câu.

Sáng hôm , Diệp Hạnh liền nhờ Xuân Ni khéo léo cùng nàng sơ chế quả ái ngọc, quả bổ còn nạo hết hạt bên trong, tuy vẻ phức tạp gì, nhưng thứ nước dính dính cũng thử thách lòng kiên nhẫn của , nên để Xuân Ni kiên nhẫn làm thì thích hợp nhất.

Xuân Ni phụ lòng mong đợi của Diệp Hạnh, thao tác càng lúc càng nhanh, quả mang về xử lý xong trong một buổi sáng, những hạt màu vàng nhạt ánh nắng tháng sáu nhanh khô . Đợi đến khi nước bốc , Diệp Hạnh thu thập chúng cất giữ.

Lấy một lượng đủ gói miếng vải mùng nhỏ, dùng vải mùng cotton mịn đựng buộc chặt miệng túi , đặt nước lạnh ngâm trong một chén . Đợi hạt ái ngọc ngâm , đó đặt cả túi nước đun sôi để nguội mà nàng chuẩn , dùng tay ngừng vò. Bởi vì Diệp Hạnh quá nhiều bọt khí trong đá bột, nên đưa túi lên mặt nước để vò. Đợi vò đến khi bên ngoài túi vải còn cảm giác dính nhớp, và cả chậu nước chút cảm giác cản trở thì lập tức dừng tay, lúc nước trong chậu trong vắt nhưng ngả vàng.

Diệp Hạnh đậy nắp chậu nước treo xuống giếng làm lạnh nửa canh giờ, khi lấy lên thì nước trong chậu đông đặc . Diệp Đào dùng bàn tay nhỏ tò mò vỗ vỗ mặt nước, phát hiện nó mềm dẻo lực, cả mặt nước đều rung động, nàng liền khúc khích rụt tay .

Đại Nữu và những khác cũng thấy lạ, khiến nước đông đặc , nhưng họ như Diệp Đào là trẻ con, vì chỉ dùng thìa sạch để vỗ. “Bộp bộp bộp” vài cái, phát hiện mặt nước lập tức rung động nảy lên, thật là thú vị. Diệp Hạnh đợi đến khi hành động trẻ con của bọn họ kết thúc mới dùng d.a.o cắt đá bột trong chậu thành những khối vuông đều tăm tắp.

Đá bột cắt thành khối nhỏ trông trong suốt hơn khi còn nguyên khối trong chậu, còn đục nữa. Diệp Hạnh múc vài miếng bát sứ trắng, bên rưới đường đỏ do nàng đặc biệt nấu, thêm chút lát sơn màu đỏ gạch. Màu đỏ đen xen kẽ trong bát giao đá bột trong suốt, khiến đá bột càng thêm ngọc tuyết trong trẻo.

Loading...