Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 103
Cập nhật lúc: 2025-09-26 10:56:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Hạnh xong liền lấy cớ bên Đồng Gia Ngõa Xá việc mà chuồn êm, Vương Quý tức giận đến mấy cũng chỉ đành dẫn Đại Đầu, Nhị Đầu giúp lão già hống hách chuyển đồ. Quả hổ là làm ăn ở phố nhiều năm, đồ đạc bên trong quả thực ít, từng món từng món còn lão già đó giám sát đặt đúng chỗ, suýt nữa làm cho ba họ mệt đến gãy cả lưng.
Đợi đến trưa, mặt trời càng lúc càng gay gắt, lão già ăn cơm trưa , ý định quan tâm đến họ, vì họ đành ở tiệm kiên nhẫn đợi Diệp Hạnh đến đưa cơm. đợi mãi đợi mãi, giờ ăn cơm trưa sắp qua mà Diệp Hạnh vẫn đến, Đại Đầu đói đến mức bụng lép kẹp , Vương Quý : "Cha, chúng cứ tìm một chỗ nào đó ăn tạm bữa trưa , đợi tối về đường chắc chắn sẽ về, đến lúc đó với nàng chuyện ."
Bụng Vương Quý cũng đúng lúc reo lên ùng ục, y hết cách đành dẫn hai đứa con trai ngoài ăn cơm, vì quá đói và tính keo kiệt nên họ trực tiếp ăn ở một quán mì ven đường. Diệp Hạnh lén lút ở góc phố cuối cùng cũng thấy họ ăn ở quán mì đó mới chạy vẻ mặt đầy áy náy : "Cháu bận đến hồ đồ cả , nếu bụng cháu đói thì cháu còn chẳng đến giờ ăn cơm ."
Vương Quý làm việc cả buổi sáng còn tự bỏ tiền ăn cơm, đang lúc bực bội nên để ý đến Diệp Hạnh, một bên Đại Đầu, Nhị Đầu cũng đang ngốn ngấu ăn mì mà màng đến Diệp Hạnh. Diệp Hạnh một cái liền kế sách của nàng thành công một nửa, trong lòng vui mừng khôn xiết, nàng lớn tiếng hỏi chủ quán: "Chủ quán, chỗ các ngươi còn món gì ngon nữa , mau mau mang thêm cho cữu cữu và các đường ca của cháu ."
"Được thôi, sẽ mang lên ngay!" Chủ quán lập tức đáp lời lớn tiếng, Vương Quý thấy bưng thêm hai ba đĩa thức ăn lên thì sắc mặt mới khá hơn một chút.
"Ta cũng ngươi bận, nhưng các ngươi ở tiệm nữa, làm việc cả buổi sáng ngay cả một ngụm nước cũng uống, đến cuối cùng ngay cả bữa trưa cũng , ngươi làm đây." Vương Quý cảm thấy vì việc kinh doanh của tiệm mà y thực sự vất vả , nhưng thể cứ mãi tự bỏ tiền túi ăn cơm .
"Cháu , cháu , hôm nay vất vả cho cữu cữu . Thế nhé, cháu thấy các cũng thích ăn đồ ăn ở quán , chỗ cách tiệm cũng xa lắm, cháu sẽ gửi ở chỗ chủ quán ba quan tiền, các ăn gì cứ để ông làm, tiền đủ thì cứ ghi sổ nợ của cháu, ?"
Diệp Hạnh xong liền từ trong lấy ba quan tiền đưa cho chủ quán, chủ quán nhận mấy đồng tiền đồng nặng trịch đến mức miệng khép , lập tức bày tỏ: "Tiểu nương tử Diệp cứ yên tâm, nhất định mỗi ngày sẽ làm cơm canh thật ngon cho cữu cữu của cô!"
Vương Quý còn kịp ngăn cản thì chuyện đấy, hai đứa con trai đối diện y liên tục nháy mắt đưa tình ăn ở quán cơm lớn bên cạnh. Trong lòng y càng tức giận hơn, y cũng ăn ở quán cơm lớn chứ, ai ngờ con bé chẳng chẳng rằng đưa tiền cho chủ quán, nhiều như dù y mặt dày đến mấy cũng thể chuyện ăn ở quán cơm khác. Sớm thì nãy ham rẻ mà ăn ở đây , nếu nãy quán cơm lớn thì mỗi ngày bữa trưa còn thể hai bữa ngon để ăn. Ai, quán mì đúng là nhiều thức ăn mà giá rẻ, những ăn cơm đều là làm ở bến tàu, mùi vị cũng chỉ là tạm chấp nhận . Vừa nghĩ đến việc một thời gian tới làm việc nặng nhọc ăn thứ cơm canh , lòng Vương Quý đắng như ngâm trong mật đắng, còn thể thể hiện ngoài mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-103.html.]
Do đó, khi Chú Vương làm việc hai ngày, Diệp Hạnh còn họ dỡ tường lắp đặt bộ, cuối cùng thể chịu nổi nữa. Hắn nghi ngờ căn bản là Diệp Hạnh đang cố ý làm khó bọn họ.
“Hai ngày , ròng rã hai ngày trời mới chuyển xong đồ đạc của lão già hàng xóm, kết quả ngày mai còn đập tường. Ngày ngày làm đến khô cả họng mà chỉ ăn cơm đại nồi ngoài phố.” Chú Vương tức giận đến mức ném đũa bàn ở nhà, chỉ Thím Trương và Đại Nha , “Chính là hai các ngươi hết sức khuyên chúng làm đó, từ ngày mai trở hai các ngươi cũng , đến Ngõa Xá xem nha đầu đang lừa gạt !”
Thím Trương cũng xót cho ba bọn họ ngày nào cũng làm việc kiệt sức, mới hai ngày mà sắc mặt kém hẳn , “Được, sáng mai sẽ dẫn Đại Nha đến Đồng Gia Ngõa Xá giúp đỡ, nếu nàng thật sự cố ý trêu đùa chúng , nhất định sẽ cho nàng tay!”
Sáng hôm , Thím Trương cố ý chào hỏi Diệp Hạnh mà dẫn Đại Nha chạy đến Đồng Gia Ngõa Xá để xem xét, khiến nàng bất ngờ kịp trở tay. Kết quả, còn kịp trong thì tên làm thuê của Đồng Gia Ngõa Xá quát tháo: “Làm gì đó, lén la lén lút!”
“À, chúng , chúng là thím và đường tỷ của Diệp Hạnh, là đến giúp các nàng làm việc.” Thím Trương thái độ hung dữ của tên làm thuê dọa cho giật , nàng dám coi thường tên làm thuê bèn lắp bắp giải thích.
Tên làm thuê vòng quanh hai một lượt, đánh giá một phen, thầm nghĩ Quản sự Đồng dặn rằng hai đến cửa tiệm thì “chiêu đãi tử tế”. “Đi theo .” Tên làm thuê lạnh nhạt dẫn hai Ngõa Xá, còn nháy mắt hiệu cho những tên làm thuê khác, nửa đường còn cố ý mắng, “Nhìn gì mà , đó đều là khách nhân các ngươi thể tùy tiện ? Sau giúp việc trong Ngõa Xá thì cứ làm việc của , bớt nghĩ đông nghĩ tây , đợi cửa tiệm sửa sang xong thì mau cút!”
Thím Trương và Đại Nha chỉ đành vội vàng cúi đầu theo , trong lòng thầm than khổ, bọn làm thuê ở Đồng Gia Ngõa Xá hung dữ như , Diệp Hạnh hợp tác với Quản sự Đồng lâu , thái độ như thế . Đợi các nàng đến nhà bếp, báo tin các nàng đến cho Diệp Hạnh và những khác, thế là trong, các nàng chỉ thấy mấy Diệp Hạnh phân công rõ ràng, mỗi đều bận rộn ở vị trí của , lấy một câu thừa.
“Hạnh Nhi, các nàng bận rộn thế từ sớm ư?” Thím Trương đợi tên làm thuê rời mới dám đến bên cạnh Diệp Hạnh khẽ hỏi nàng, “Bọn làm thuê của Ngõa Xá hung dữ với chúng như , ngươi hợp tác với Quản sự Đồng lâu ?”
“Thím, Ngõa Xá khách khứa bao nhiêu mà kể, bên trong còn ít đạt quan quý nhân, bọn làm thuê thể coi trọng những như chúng . Vả bây giờ mượn dùng nhà bếp của họ, còn cung cấp điểm tâm mà Ngõa Xá cần , nếu thể bán điểm tâm ở cổng.” Diệp Hạnh vội vàng mang một chậu nước đến cho các nàng, “May mà thím đến, nếu chúng thật sự làm . Mau rửa tay mặc tạp dề giúp con cán chút vỏ bánh , sáng nay làm xong lượng của họ thì cơm ăn .”
Đan Đan
“A! Chỗ , ở đây như chứ.” Đại Nha vốn tưởng rằng với giao tình của Diệp Hạnh với Quản sự Đồng thì làm việc ở đây nhất định sẽ nhẹ nhàng thoải mái, ngờ ở đây còn phiền phức hơn cả sửa sang cửa tiệm. Thím Trương và Đại Nha thời gian suy nghĩ, các nàng phát hiện một bên khác của nhà bếp còn Điểm tâm sư phụ của Ngõa Xá đang giám sát các nàng, thế là chỉ đành ngây làm theo lời Diệp Hạnh mà giúp việc, căn bản thời gian nghĩ chuyện khác.