“Sau chúng sẽ bao giờ xa nữa, ?”
Sự âu yếm và triều mến từng khiến say đắm.
Tôi c.ắ.n chặt môi, trả lời.
Đến khi trong mơ màng, cảm thấy ôm chặt lòng, và một chiếc nhẫn lồng ngón áp út.
Chu Nghiên Tu chằm chằm: “Tống An, em ngoan là .”
“Đừng sợ, sẽ còn ai bắt nạt em nữa.”
Sáng hôm , trời còn sáng, đồng hồ sinh học bắt tỉnh dậy.
Nhìn đang ngủ say giường, lặng lẽ bò dậy, bếp.
Bảo mẫu đang nấu cháo ở trong đó, tưởng chuyện gì.
Tôi ngây một lúc, cuối cùng mới nhận rằng còn là kẻ nghèo khó dậy sớm làm thêm nữa.
Không ngủ , ở phòng khách.
Không lâu , Chu Cạnh Lạc thức dậy.
Thằng bé vẫn còn chút vẻ tủi .
Nhìn thấy , mắt nó sáng lên, lao lòng .
“Mẹ, dậy sớm thế, định đưa con học ?”
Tay cứng đờ giữa trung.
“Không, chỉ là, ngủ thôi.”
“Vậy , thể đến gặp cô giáo của con ?”
Con trai chớp mắt .
Tôi vô cùng do dự.
“Không con thích đến trường, EQ thấp, lòng giáo viên ? Trường chuyện gì ? Hay là liên lạc với dì Lâm, một lát nữa để cô xem cho con ?”
Chu Cạnh Lạc dám tin : “Mẹ, con chỉ đến trường, cô giáo về tình hình học tập của con thôi.”
Tôi thật thà: “Không , con thi bao nhiêu điểm cũng chấp nhận . Mẹ đường đột đến đó sẽ làm phiền cô giáo của con.”
Thực điều nghĩ là, theo tình hình hiện tại, chắc ở lâu trong Chu gia.
Nếu can thiệp môi trường học tập của con, ly hôn sẽ khó giải thích cho thằng bé.
Không Chu Cạnh Lạc lọt tai , nhưng nó rời với vẻ mặt chán nản.
Đợi khi ngủ bù thêm một giấc sofa, Chu Nghiên Tu cũng tỉnh dậy.
Anh mặc tây trang chỉnh tề, cạnh . Thấy mở mắt, lấy điện thoại .
“Em chặn , thêm , sẽ chuyển tiền sinh hoạt phí cho em.”
Nghe thấy tiền, lập tức tỉnh táo.
Tôi nhanh chóng thực hiện thao tác.
Sau đó sửa tên ghi chú: Chồng — Chu Nghiên Tu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tro-thanh-dang-ve-anh-ta-muon/chuong-3.html.]
Anh bật vì tức.
“Sao thế? Trước đây em ghi là ‘Anh yêu’, ‘Đồ đại hỗn đản’, ‘Thằng lạnh lùng vô cảm’ ? Bây giờ nghiêm túc như , là do em chia tay tình nhân bên ngoài ?”
Anh rõ ràng chỉ đùa, nhưng giật sợ hãi.
Tôi xua tay liên tục: “Không, . Chỉ là tỏ vẻ tôn trọng hơn, dù cũng là chồng .”
Và cũng là nguồn nuôi sống nuôi .
Nụ của Chu Nghiên Tu lập tức đông cứng môi.
Không Chu Nghiên Tu nhận thấy sự cẩn thận quá mức của .
Sau khi đăng ký kết hôn xong, đưa cho một chiếc thẻ, rằng trong đó 100 vạn (một triệu tệ), bảo trung tâm thương mại mua sắm, thư giãn.
Sau khi rời , dùng điện thoại liên kết với thẻ, dư mà lòng ngũ vị tạp trần.
Trước đây, bao giờ nghĩ một trăm vạn là nhiều tiền.
Tống gia tuy là giàu bậc nhất, nhưng từng thiếu thốn vật chất.
Sau khi kết hôn với Chu Nghiên Tu, mua đồ xa xỉ phẩm như chợ.
Chính vì thế mà phân biệt sang kẻ hèn, lúc ly hôn hùng hồn tuyên bố tay trắng.
Mấy chục vạn tiền tiết kiệm lừa mất, đó, chịu đủ cay đắng để kiếm tiền.
Làm thư ký, vì từ chối quy tắc ngầm, ông chủ chèn ép.
làm kinh doanh, kết quả khách hàng quấy rối, tát một cái, đuổi việc.
Cuối cùng còn cách nào khác, chạy xe ôm công nghệ lương cao, c.ắ.n răng học lái mô tô.
Không phân biệt thắng và ga, đầu gối té trầy da bao nhiêu .
Dầm mưa dãi gió, mỗi tháng cũng chỉ 4-5 triệu, còn thường xuyên kịp ăn cơm.
Bây giờ Chu Nghiên Tu tùy tiện cho một trăm vạn (3,5 tỷ VNĐ), đó là tiền làm công cả đời cũng kiếm .
Trong lòng tức buồn , nhịn tự tát một cái.
Cho mày cái tội giả thanh cao, Tống An.
Không khổ cũng ráng chịu, giờ ai là trùm .
Tôi đếm dư thẻ, nhớ đến chuyện Chu Nghiên Tu bảo mua đồ dưỡng da, cảm thấy vẫn nên tiết kiệm một chút. Dù ly hôn nữa, chỉ cần tiêu pha dè xẻn, cũng đến nỗi sống khổ sở.
Thế là, với một triệu tệ tiền khổng lồ, chỉ mua một lọ kem dưỡng bình dân và hai bộ quần áo, còn đều chuyển thẻ riêng để ăn lãi.
Buổi tối Chu Nghiên Tu tan làm về nhà, thấy đang thoa kem lên mặt, chút ngẩn .
“Em đang thoa gì thế?”
“Kem dưỡng Đại Bảo, dùng lắm. Anh thử ?”
Anh lắc đầu, nhíu mày cái bàn.
“Mấy chai lọ hũ hòm của em hết ?”
“Hết hạn .”
“Tôi đưa tiền cho em ?”
Tôi lấy lòng: “Em trời sinh sẵn , dùng gì cũng như cả thôi.”
Tối qua quá mệt mỏi, lên giường ngủ sớm. Không thấy Chu Nghiên Tu đầu giường gần hết đêm, lòng như kim châm.