Trò chơi kết thúc - Chương 7: hết

Cập nhật lúc: 2025-12-11 08:11:55
Lượt xem: 152

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thực tế, Bùi Ninh giống như một kẻ bám , thể cắt đuôi.

Thậm chí, khi thể chịu đựng nữa, thẳng thừng từ chối .

Bùi Ninh giống như một con gián thể đ.á.n.h bại, mỗi khi tỏ thiếu kiên nhẫn, khéo léo lùi một bước.

Qua thời gian dài, từ từ tiếp cận. Cứ thế lặp lặp .

Tình trạng khiến bất lực nỡ.

Tuy nhiên, một điểm duy nhất là, kể từ khi Bùi Ninh chuyển đến đối diện nhà , thêm một đầu bếp lớn để ăn chực.

Vì tài nấu nướng của thì... cạn lời, thể là ngon, chỉ thể là ăn , mà Trần Việt Mặc cũng là một tay mơ bếp núc, nên phần lớn thời gian đây chúng đều tặc lưỡi cho qua.

Còn về khả năng nấu nướng của Bùi Ninh, nghiêm trọng nghi ngờ nghiệp từ một trường đào tạo ẩm thực nào đó.

Mỗi khi thề sẽ sang nhà Bùi Ninh ăn chực nữa, ngửi thấy mùi thơm thức ăn bay từ nhà bên cạnh, thể kiềm chế mà chạy sang.

Cứ thế, trong mối quan hệ láng giềng ăn chực , và Bùi Ninh ngày càng trở nên thiết.

Theo thời gian, mối quan hệ với Trần Việt Mặc giống như một vết thương từ từ lành , kết sẹo.

Tôi thậm chí hiếm khi nhớ về những chuyện cũ.

Tôi nộp hồ sơ, tìm công ty mới, và sống cuộc đời của riêng một cách t.ử tế.

Sau khi làm, Bùi Ninh ngày nào cũng đợi tan ca, đó dần dần phát triển thành việc lái xe tới đón .

Lúc đầu bảo đừng đến, nhưng vẫn kiên trì.

Cứ như , mối quan hệ giữa chúng vẫn giữ ở mức tình bạn, tình yêu.

Bùi Ninh rõ, ngoài việc đối xử với , cũng sợ gây áp lực nên từng tỏ tình.

Cho đến một tan ca nọ, gặp tên côn đồ say xỉn trêu ghẹo, Bùi Ninh tới nơi chứng kiến cảnh tượng đó, lập tức xông lên đ.ấ.m tên đó mấy cú.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tro-choi-ket-thuc/chuong-7-het.html.]

Cuối cùng, khi cảnh sát điều giải, sự việc mới giải quyết.

Trên mặt Bùi Ninh còn hằn vết thương do đ.á.n.h với đám côn đồ, giúp bôi thuốc.

Bùi Ninh chuyên chú .

Ngay khi dứt tay, Bùi Ninh nắm lấy tay , nghiêm túc và dịu dàng bày tỏ tình cảm của .

Cậu rằng sợ, sợ rằng nếu bảo vệ thì làm .

Tôi thừa nhận động lòng, vì thế, đồng ý.

Bùi Ninh ôm , cứ ngây ngô mãi, hệt như một ấm nhà địa chủ.

Lần tái ngộ Trần Việt Mặc là tại buổi họp lớp.

Anh , vốn luôn chú trọng hình ảnh, giờ đây mang dáng vẻ vô cùng suy sụp.

Trong buổi họp lớp, một sofa uống rượu, còn vẻ phong độ ngời ngời như xưa.

Nghe các bạn đại học , công ty nhà Trần Việt Mặc đang đà xuống, nhưng bản thể vực dậy. Thấy như , nhà họ Trần đang chuẩn bồi dưỡng thừa kế mới.

Kết thúc buổi họp lớp, đợi Bùi Ninh đến đón ở cổng.

Trần Việt Mặc mang theo mùi rượu nồng nặc, bước về phía . Ngay khi định mở lời gì đó thì xe của Bùi Ninh tới.

Trần Việt Mặc cứng đờ tại chỗ, ánh mắt vô cùng bi thương: “Em ở bên ?”

Tôi ghế phụ của Bùi Ninh, Trần Việt Mặc đang bên đường, dùng giọng điệu chuyện với một bạn bình thường: “Trần Việt Mặc, chuyện qua thì cứ để nó qua . Những thứ cần buông bỏ thì nên buông bỏ. Sau , chúc hạnh phúc.”

Bùi Ninh giúp thắt dây an khởi động xe ngay lập tức.

Trong gương chiếu hậu của ô tô, thấy Trần Việt Mặc ôm mặt, xổm xuống nức nở trong sự hối hận vô bờ, giống như một đứa trẻ bất lực.

Đáng tiếc, đời t.h.u.ố.c hối hận.

-Hết-

Loading...