- Tất nhiên là thật !
Mặt Tiểu Thi tràn đầy vẻ phấn khích, mắt sáng như . Cô bé sang Cố Kỳ đang bên cạnh, vui vẻ .
- Anh thấy ? Mẹ sắp đến , sẽ gặp . Ở nhà, nhớ lắm. Mẹ chắc chắn sẽ vui khi thấy !
Cố Kỳ còn háo hức như hồi nữa. Trước đây, bé mong gặp nhất, nóng lòng ở bên . Tuy nhiên, khi suy nghĩ hồi lâu, do dự.
Cậu làm để hòa hợp với .
Hơn nữa, còn lo lắng sẽ thể chấp nhận cô Niên Niên.
Suy nghĩ một hồi, Cố Kỳ cuối cùng cũng nghĩ một phương án thỏa hiệp.
- Tiểu Thi. Anh thể giả làm em , ở cùng một lát ? Sau khi chúng thiết hơn, sẽ chủ động cho phận của nhé? - Cố Kỳ nghiêm túc Tiểu Thi, .
Nghe Cố Kỳ , cô bé nhớ tối qua háo hức thế nào khi gặp bố.
Chắc trai quá phấn khích nên dám thẳng phận với .
Sau khi trai quen , sẽ vui vẻ khi ở bên .
- Vâng! - Tiểu Thi gật đầu.
Cố Kỳ thở phào nhẹ nhõm. Cậu Lâm Đào đang cách đó xa, hỏi.
- Cô Lâm Đào, cháu thể làm phiền cô một chuyện ?
Lâm Đào Cố Kỳ với vẻ mặt khó hiểu.
- Có chuyện gì ?
- Cháu thể làm phiền cô khỏi nhà cùng em gái cháu ? Như cháu mới ở riêng với ! - Cố Kỳ nghiêm túc Lâm Đào.
Lâm Đào sửng sốt.
Trẻ con bây giờ đều như ?
Nếu tận mắt chứng kiến, cô sẽ tin hai đứa trẻ thể những lời như .
Lâm Đào do dự một chút hỏi.
- Thật sự thể tự làm ?
Cố Kỳ mím môi. Một lúc lâu , gật đầu .
- Cô Lâm Đào, cô đừng lo lắng, cháu tự làm . Cháu từ từ làm quen với thông qua phương pháp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-813-me-den-roi.html.]
Nghe thấy lời Cố Kỳ, Lâm Đào còn sức thuyết phục nữa, đành đồng ý.
Lâm Đào dẫn Tiểu Thi .
Trong biệt thự Đông Giang chỉ còn Cố Kỳ.
Cố Kỳ ghế sofa nhỏ với vẻ mặt nghiêm túc. Cậu đặt hai bàn tay nhỏ bé lên đầu gối, nắm chặt hai tay, vẻ mặt lo lắng.
Khuôn mặt Kiều Niên hiện lên trong đầu . Mẹ ruột sắp đến , mà bất hiếu như . Tuy nhiên, cô Niên Niên làm của .
lúc Cố Kỳ đang miên man suy nghĩ, chuông cửa reo lên.
Tim Cố Kỳ đập càng lúc càng nhanh. Cơ thể bất giác căng cứng. Cậu đó, làm gì.
Một lúc , chuông cửa reo.
Cố Kỳ mím chặt môi, lấy hết can đảm bước về phía cửa biệt thự.
Đến cửa biệt thự, mở cửa.
Một phụ nữ vô cùng xinh đang ngoài cửa.
Tâm trí Cố Kỳ cuồng.
Thì ruột của cũng xinh như .
Cố Kỳ gọi bà là Mẹ, nhưng nỡ.
Tống Mạn bình thản đó. Cô chiếc váy công chúa lộng lẫy mà Tiểu Thi đang mặc, ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên.
Khi Tiểu Thi mặc chiếc váy , trông cô bé hề nghèo nàn chút nào. Ngược , cô bé trông như một tiểu thư lớn lên trong một gia đình giàu . Cô bé trông như con gái của một gia đình giàu .
Điểm khác biệt duy nhất giữa Tiểu Thi và là đây, Tiểu Thi luôn nóng lòng đến gần cô, nhưng giờ đây, Tiểu Thi đó bất động.
Tần Xuyên bên cạnh Tống Mạn, mỉm dịu dàng. Anh hỏi.
- Tiểu Thi, bây giờ chú thể nhà cháu ?
Cố Kỳ sang một bên, tránh đường.
Thấy Tiểu Thi như , Tống Mạn nhíu mày.
Sao bây giờ Tiểu Thi ở gần cô?
Có vì cô bé xa cô hai ngày nên bận tâm đến cô nữa ?
Tống Mạn xa Tiểu Thi. Sau cô sẽ dựa cô bé để làm nhiều việc.
Hơn nữa, nếu ở bên Cố Châu, cô dựa Tiểu Thi.