Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 768: Đau Lòng Vì Cô Bé

Cập nhật lúc: 2025-08-13 00:42:48
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Thi lo lắng cho đang ở Hải Thành xa xôi, điều ảnh hưởng đến tâm trạng của Cố Kỳ. Hai đứa trẻ chẳng chút hứng thú nào.

Kiều Niên mỉm với Tiểu Thi, dịu dàng .

- Tiểu Thi, cháu thể cho cô một bản địa chỉ nhà cháu ? Lát nữa, cô sẽ sai đến đón cháu nhé?

Nghe Kiều Niên , mắt Tiểu Thi sáng lên, nhưng ánh sáng đó vụt tắt ngay lập tức. Cô lắc đầu nhẹ, mím môi.

- Không cần .

- Cháu nhớ lắm ? Giờ cô đưa đến đây chẳng hơn ? - Kiều Niên mỉm .

- Được ạ! - Tiểu Thi gật đầu, lắc đầu.

- sẽ cùng ai khác . Mẹ chỉ tin cháu thôi!

Kiều Niên mỉm dịu dàng với Cố Kỳ và hỏi.

- Tiểu Kỳ, cô vẫn nhớ rằng cô giúp cháu tìm . Tuy cô tìm thấy bà , nhưng bà xuất hiện . Cháu gặp sớm hơn ?

- Vâng! - Cố Kỳ gật đầu .

Kiều Niên tươi .

- Vậy ? Cô sẽ nhờ đưa cháu đến, để hai sớm đoàn tụ!

Tuy Kiều Niên , nhưng cô cảm thấy cô bé lẽ ruột.

Thật khó để tưởng tượng một bắt một đứa con năm tuổi làm nhiều việc như .

Có lẽ phụ nữ đó chỉ là nuôi.

Cô thực sự thể hiểu nổi một phụ nữ khó khăn thế nào khi bắt một bé gái năm tuổi làm việc.

từng sinh con. Nếu lúc đó con cô mất, cô chắc chắn sẽ cố gắng hết sức để chăm sóc con và làm cho con hạnh phúc. Cô sẽ bao giờ để chúng sống một cuộc sống khốn khổ như .

Cô chỉ là một ngoài cuộc. Nhìn thấy những vết chai tay Tiểu Thi, cô khỏi thương xót đứa trẻ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-768-dau-long-vi-co-be.html.]

Chẳng lòng như cô cũng đau đáu vì con ?

Điều cô làm bây giờ là đưa phụ nữ đó trở về . Đến lúc đó, cô sẽ nhân cơ hội làm xét nghiệm huyết thống cho phụ nữ và Tiểu Thi. Cô xem hai là họ hàng ruột thịt .

Hơn nữa, cô hứa với Cố Kỳ sẽ giúp bé tìm . Bây giờ là một cơ hội .

Nghĩ đến đây, Kiều Niên mỉm với Tiểu Thi.

- Cô đang nghĩ, nếu cô thể đón cháu sớm nhất thể, gia đình cháu sẽ sớm đoàn tụ. Tiểu Thi, cháu thể cho cô một vật kỷ niệm của cháu ? Như , cháu sẽ tin rằng cháu đang ở bên cô. Đến lúc đó, của cô sẽ thể đưa bà đến!

Tiểu Thi Kiều Niên chằm chằm chớp mắt. Cô chớp đôi mắt đen nhánh như nho, hỏi.

- Cô Niên Niên, nếu cháu đến đây, cô sẽ thấy khó chịu ?

Lời Tiểu Thi khiến Kiều Niên sững sờ. Cô ngờ Tiểu Thi hỏi như . Cô mỉm nhẹ và .

- Không . Bố cháu sẽ đoàn tụ.

Nghe Kiều Niên , Tiểu Thi cụp mắt xuống.

- Nếu cháu đến thì chuyện gì sẽ xảy với bố và cô?

Nụ mặt Kiều Niên dần tắt, lòng cô đau nhói.

Cô bé chỉ là một đứa trẻ. Mới năm tuổi thôi mà nghĩ đến cảm xúc của lớn.

Theo lý mà , một đứa trẻ như cô bé nên nghĩ rằng bố là nhất. Ngoài bố thì chẳng còn ai hơn.

ngờ cô bé để ý đến . Cô chút cảm động.

- Tiểu Thi, mỗi chúng đời đều phận riêng. Chuyện của cô và bố cháu là chuyện của chúng . Hơn nữa, cháu chịu khổ nhiều . Giờ bà nên sống hơn chứ sống khổ cực.

Tuy Kiều Niên cảm thấy ngại khi cô gái ở bên Cố Châu, nhưng hồi đó hai đều khác hãm hại.

Hơn nữa, con gái thì đối xử với con gái.

chuyện gì xảy , thương vẫn là con gái.

Hơn nữa, cô gái còn dũng cảm sinh đôi!

Loading...