Tiếc là đang ở Hải Thành, xa quá.
Tiểu Thi thật ngoan ngoãn và đáng yêu. Mẹ chắc hẳn dạy dỗ con bé . Con bé chắc hẳn là một bụng và ấm áp.
Cậu tự hỏi trông như thế nào và liệu bà giống em gái .
Thấy hai đứa trẻ đồng ý với đề nghị của , Kiều Niên thở phào nhẹ nhõm. Cô mỉm .
- Tiểu Thi, ăn xong chúng cùng về nhà nhé!
Tiểu Thi thấy lời Kiều Niên , cô với vẻ mong đợi gật đầu mạnh.
Tiểu Thi cúi đầu định ăn thì nhận bát của là sườn heo. Nhìn, ngửi, nếm đều ngon. Cô bé đói đến mức sắp chảy nước miếng.
Tuy sườn thơm, nhưng nghĩ đến việc chỉ ăn vài món chay giường, cô bé thấy buồn.
Nhà cô nghèo, nên hiếm khi mua thịt. Giá mà cô thể mang hết chỗ sườn về cho ăn!
nếu cô thật sự mang sườn heo về cho thì sẽ tốn nhiều thời gian và tiền bạc , còn làm chậm trễ ngày đoàn tụ của với ông bà.
Sự chú ý của Kiều Niên tập trung Tiểu Thi. Thấy Tiểu Thi cứ chằm chằm bát cơm mặt mà động đũa, cô nhẹ nhàng hỏi.
- Tiểu Thi, cháu ăn? Hay là cháu thích mấy món ?
Tiểu Thi ngước Kiều Niên, khẽ lắc đầu.
- Cô Niên Niên, bình thường cháu thích ăn thịt. Cháu chỉ ăn rau thôi!
Thật , cô thích ăn thịt. Cô cũng ăn thịt.
Tuy nhiên, nghĩ đến những món ăn nhạt nhẽo mà cô ăn ở nhà, nếu bây giờ cô ăn một miếng thịt, cô sẽ thương .
Mẹ vất vả sinh và nuôi nấng cô một , mà cô vẫn lén lút ăn thịt lưng . Điều đó khiến cô trở thành một đứa con gái bất hiếu.
Kiều Niên Tiểu Thi với vẻ mặt khó hiểu, khẽ nhíu mày.
Vì chứng tâm thần phân liệt của Cố Châu, đây cô nhiều sách tâm lý.
Cô chắc chắn 100% rằng Tiểu Thi dối.
Lúc Tiểu Thi trả lời cô đầu, mắt cô bé cứ đảo quanh. Điều nghĩa là cô bé thực sự ăn thịt, nhưng tại cô bé dối?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-767-khong-thich-thit.html.]
Kiều Niên nhớ lời nhắc nhở của Cố Kỳ.
Qua lời của Cố Kỳ, cô chắc chắn cô bé lớn lên trong một gia đình nghèo khó. Chính vì mà cô bé dám sống ăn thịt.
Chắc hẳn là vì cô bé nghĩ đến ở nhà. Cô bé đúng là một đứa con hiếu thảo.
Kiều Niên gặp Cố Kỳ.
Cô gái đó cũng từng hãm hại như Cố Châu.
Khi Kiều Niên nghĩ đến cô gái từng ở bên Cố Châu, cô một cảm giác kỳ lạ.
Cảm giác khiến cô cảm thấy khó chịu.
Kiều Niên cúi mắt xuống, che giấu suy nghĩ trong mắt. Cô mỉm với Tiểu Thi.
- Nếu cháu thích thịt thì đừng ăn. Ăn thêm canh !
Mắt Tiểu Thi sáng lên. Cô gật đầu.
Cố Kỳ xuống bên cạnh Tiểu Thi. Cậu thể cảm nhận rõ ràng cảm xúc mà Tiểu Thi kìm nén.
Cậu em gái trải qua những gì.
Cậu nghĩ em gái chắc hẳn vất vả.
Chính vì mà bây giờ em gái dám ăn thịt.
Cố Kỳ bất giác siết chặt nắm đấm. Nếu em gái, nhất định đưa em về bảo vệ thật . Cậu sẽ để em chịu khổ.
Cố Kỳ nhớ đây cha tìm . Thảo nào cha tìm thấy manh mối gì về . Hải Thành là một nơi phức tạp, ở đó đông đúc. Cha chắc hẳn ngờ và em gái sống ở một nơi như !
Kiều Niên thấy hai đứa nhỏ vẻ lo lắng. Cô khỏi nhíu mày hỏi.
- Tiểu Thi, cháu sống ở Hải Thành với cháu ?
- Vâng!
Nhận câu trả lời khẳng định, Kiều Niên lập tức hiểu lý do cô bé ăn thịt là vì .