Sao Tưởng Nguyệt nghĩ rằng chỉ cần chào hỏi là hai em họ Lục sẽ coi cô như kẻ thù chứ?
Chẳng lẽ hai họ cô bà nội đuổi ngoài ?
Không, điều thể nào.
Bà nội nhất định sẽ với ai chuyện .
Cô hiểu bà nội rõ. Dù bà nội tức giận và đuổi cô , bà nội vẫn sẽ giữ thể diện cho cô mặt ngoài.
Tại Lục Châu và Lục Niên hung dữ với cô như ? Cô thể hiểu nổi
Nghe Lục Châu và Lục Niên , Tống Vũ khẽ nhíu mày, ánh mắt thoáng qua vẻ khó hiểu.
Dù thì, Tưởng Nguyệt cũng là khách do cô đưa đến đây. Sao hai em giữ thể diện cho cô?
Chẳng lẽ thật sự là vì Kiều Niên?
Trước đó, cô Tưởng Nguyệt rằng Tưởng Nguyệt mâu thuẫn với bà Cố vì ý đồ đen tối của Kiều Niên.
Thật , cô cũng nghi ngờ chuyện .
Kiều Niên chỉ là ngoài cuộc. Sao bà Cố giận Tưởng Nguyệt vì một ngoài cuộc chứ?
giờ thì cô tin cô . Hai trai của cô đều khinh thường Tưởng Nguyệt vì Kiều Niên.
Ánh mắt của Tống Vũ dừng khuôn mặt của Kiều Niên.
Kiều Niên xinh , khuôn mặt cũng tinh tế. Cô thậm chí còn xinh hơn cả những minh tinh nữ khác trong giới giải trí.
Với vẻ ngoài tự nhiên của Kiều Niên, cô chắc chắn thể tạo dựng tên tuổi trong ngành giải trí.
Chẳng lẽ hai em họ lạnh nhạt với Tưởng Nguyệt như là vì họ thích Kiều Niên ?
Kiều Niên năng lực gì mà dám đùa giỡn với hai trai và Cố Châu?
Tống Vũ cảm thấy bầu khí ngượng ngùng. Cô vội vàng .
- Trễ , nhanh lên, mau đến dâng hương !
Bà Lục, vốn đang chìm trong đau buồn, cũng cảm thấy khí trong phòng chút ngượng ngùng. Bà chuyện gì xảy ngày giỗ của cháu gái yêu quý, nên .
- Lại đây dâng hương!
Bà Lục bước . Kiều Niên cũng bước theo, cô thấy tóc bà Lục bạc hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-702-tui-phuc.html.]
Khi bước Phật đường, Kiều Niên thấy vẻ mặt đau khổ của bà Lục khi thấy bình đựng tro cốt. Lòng cô đau nhói.
Trong lòng bà, cô mất hơn hai mươi năm .
Cô bà với vẻ đau lòng. Cô hiểu. "Cô " rõ ràng c.h.ế.t hơn hai mươi năm . Tại bà vẫn còn buồn bã như ?
Chẳng vẫn thời gian thể làm vơi nỗi buồn ?
Tại bà vẫn còn ở trong quá khứ?
Lục Kỳ vô tình Kiều Niên thấy. Khi bắt gặp ánh mắt của Kiều Niên, một thoáng bối rối thoáng qua trong mắt cô.
Ánh mắt của chị Kiều Niên trông thật phức tạp. Có một nỗi buồn thoang thoảng trong đó, như thể chị điều gì đó nhưng do dự...
Tuy nhiên, điều duy nhất cô chắc chắn là ánh mắt của chị Kiều Niên tràn ngập sự lo lắng cho bà.
Chị Kiều Niên chắc chắn thể chịu đựng việc bà tiếp tục đau buồn vì cái c.h.ế.t của chị gái cô.
Thật , cô cũng cảm thấy bà nên vượt qua nỗi đau mất chị gái, nhưng dường như một bức tường xây dựng trong lòng bà. Bà để bước , rời xa ký ức đau buồn đó.
Cô thấy trái tim Kiều Niên đau nhói vì bà. Cứ như thể các thành viên trong gia đình đang quan tâm lẫn .
Kỳ lạ.
Chị Kiều Niên nên bất cứ quan hệ gì với bà nội. Sao chị quan tâm bà đến ?
Lục Kỳ đột nhiên nhớ điều gì đó. Lần , bà nội nhờ chị Kiều Niên thêu túi phúc cho chị gái.
Lục Kỳ với Kiều Niên.
- Chị Kiều Niên, chị cũng thêu túi phúc cho chị gái em ?
Kiều Niên thu hồi ánh mắt, ánh mắt dừng mặt Lục Kỳ.
- Phải.
Lục Kỳ là một cô gái hoạt bát, vui vẻ.
Cô vẫn còn nhớ bài phát biểu ở trường y. Khi đều nghĩ cô vấn đề, Lục Kỳ tin cô.
Kiều Niên nhận lấy chiếc hộp từ tay Trần Thanh đưa cho Lục Kỳ.
- Nó ở trong hộp .
Nghe bàn tán về túi phúc, Lục lão phu nhân chiếc hộp.
- Cảm ơn chị Kiều Niên. - Lục Kỳ cẩn thận cầm lấy chiếc hộp, đưa cho Lục lão phu nhân.