Cô mang quần áo phòng tắm, cởi đồ bước xuống vòi sen.
Cảm nhận cô đang đến gần, vòi sen tự động xả nước ấm.
Kiều Niên chôn chân mặt đất, cảm nhận dòng nước nóng chảy xuống đầu. Cô từ từ nhắm mắt , cảm nhận ấm bao quanh. Cô cảm thấy một cảm giác an khó tả.
Tay cô vô tình lướt qua môi, cô nhớ chủ động hôn Châu Châu.
Hình như cô vẫn còn cảm nhận sự mềm mại của đôi môi Châu Châu.
Cổ họng cô bất giác cử động. Cô vội vàng mở mắt, cố gắng quên cảnh tượng mơ hồ trong đầu.
Kỳ lạ, tại một như Cố Châu mặc cảm tự ti từ nhỏ?
Chẳng lẽ Cố Châu hồi nhỏ bất an?
Kiều Niên nheo mắt . Cô điều tra xem chuyện gì xảy với Cố Châu khi còn nhỏ.
Có lẽ khi điều tra kỹ lưỡng, tính cách Châu Châu của Cố Châu thể sẽ hòa làm một với Cố Châu.
như Kiều Niên dự định, cô tắm. Tắm xong, lau khô bước ngoài. Vừa mở cửa phòng tắm, cô thấy đó.
Kiều Niên thở hổn hển, một tay ôm ngực. Cô là , nhưng vẫn còn bàng hoàng.
Chắc hẳn là do hậu quả của việc cô cưỡng hôn Châu Châu. Cô cảm thấy tội !
Kiều Niên liếc bộ đồ ngủ màu xám của từ từ ngẩng đầu lên. Chưa kịp xác định là ai, cô nhận đang tiến về phía .
Lúc , hai chỉ cách một bước chân.
Khoảng cách khiến Kiều Niên cảm thấy bất an và áp lực. Cô lặng lẽ lùi một bước, chằm chằm mắt chớp.
Ánh mắt sâu thẳm.
Ánh mắt của Châu Châu vô cùng ngây thơ. Nói cách khác, mặt cô là Châu Châu.
Là Cố Châu Cố Xuyên?
Kiều Niên tò mò tính cách của đổi như thế nào.
Tâm trí Kiều Niên chạy đua. Chỉ cần cô gọi tên ai thì chắc cũng chẳng gì to tát.
- Sao ở đây? - Kiều Niên hỏi, vẫn chằm chằm Cố Châu.
Anh cúi xuống Kiều Niên, nhẹ nhàng hỏi.
- Em sợ ?
- Không. Em cứ tưởng ngủ . Không ngờ đến. - Kiều Niên vội vàng lắc đầu.
- Anh tỉnh . - Sắc mặt Cố Châu đổi. Anh nhớ trong đình đó, nhưng đó thì nhớ gì nữa.
- Anh thấy tiếng động trong phòng em nên mới đến.
Kiều Niên mím môi, chằm chằm đàn ông mặt chớp mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-688-khong-on.html.]
, đây là Cố Châu.
Cố Châu vốn kiệm lời, giọng bình tĩnh, vững vàng.
Kiều Niên thở phào nhẹ nhõm. Cố Châu hẳn quên hẳn Châu Châu , giống như .
Trong lúc Kiều Niên đang trầm tư, tay cô nắm lấy.
Kiều Niên thở hổn hển, ngẩng đầu Cố Châu. Theo bản năng, cô rút tay , nhưng sợ Cố Châu sẽ nổi giận nên dám.
Chỗ nắm nóng. Hơi ấm từ cổ tay truyền đến khắp . Cô rụt tay , cứ để Cố Châu nắm lấy.
- Sao em tắm ở đây?
Tim Kiều Niên thắt . Chẳng lẽ Cố Châu còn giữ ký ức của Châu Châu?
Hay là Cố Châu chỉ tùy tiện hỏi?
Một nụ nhẹ hiện lên khuôn mặt Kiều Niên, cô thản nhiên giải thích.
- Lúc đó đang ngủ. Em sợ đánh thức nên mới đến đây.
- Không ồn!
Nghe thấy lời Cố Châu, Kiều Niên ngẩng đầu , vô tình chạm ánh mắt đen láy của .
So với bình thường, ánh mắt dường như chút dịu dàng.
Kỳ lạ.
Sao Cố Châu đột nhiên dịu dàng như ?
Kiều Niên dám gì, chỉ ngoan ngoãn theo Cố Châu ngoài.
Khi trở về phòng Cố Châu, cô thấy Cố Châu đóng cửa . Tim cô bắt đầu đập loạn xạ.
Kiều Niên cẩn thận hỏi.
- Không chúng nên ngủ riêng ?
- Hả?
- Tiểu Kỳ vẫn còn ở nhà. Nếu thằng bé chúng ngủ chung, chẳng nó sẽ vui ? - Kiều Niên đưa tay mở cửa.
- Không . - Cố Châu .
Kiều Niên sững sờ.
- Thằng bé thích em.
Kiều Niên mỉm tiếp.
- làm cô và làm kế thì khác .
Cố Châu cúi đầu Kiều Niên. Ánh mắt bình thản, đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô.