Châu Châu tựa như một đóa hoa túc xinh , quyến rũ, ngừng thách thức lý trí của cô.
Lúc , Châu Châu đang tắm. Giọng của nhẹ nhàng như mèo con, khiến thể rời mắt.
Nghe thấy lời Châu Châu , sắc mặt Kiều Niên chùng xuống. Cô với vẻ khó hiểu.
- Sao ?
Châu Châu thấy lời Kiều Niên , cô chớp mắt, cẩn thận hỏi.
- Vừa em cho kẹo ?
Kẹo?
Cô cho kẹo từ khi nào ?
Kiều Niên dừng động tác, khẽ mím môi. Dường như một chút ngọt ngào môi.
Chẳng trách Châu Châu nghĩ đó là kẹo ngọt.
Kiều Niên làm Châu Châu ngây thơ lạc lối, nên gật đầu, thản nhiên .
- Ừ.
- Ngọt!
- Được , em tắm cho ! - Kiều Niên mở vòi nước trong bồn tắm giúp Châu Châu rửa lưng. Cô cụp mắt xuống, nhắc chuyện cũ nữa.
Tuy nhiên, Châu Châu dường như vẫn còn nhớ đến vị ngọt . Anh sang Kiều Niên, nghiêm túc .
- Anh vẫn ăn.
Kiều Niên dừng , ánh mắt thoáng chút ngượng ngùng.
- Niên Niên, Châu Châu vẫn ăn kẹo! - Vừa , Châu Châu . Đôi mắt trong veo dán chặt môi Kiều Niên, ánh mắt dần tối .
Kiều Niên nhắm mắt , cố gắng hít một thật sâu.
Quả thật, một lời dối lấp đầy bằng vô vàn lời dối.
Tuy là đẩy Châu Châu xuống hố, nhưng cô tuyệt đối sẽ thừa nhận sai lầm của . Cô cố gắng lấy bình tĩnh, .
- Quay tắm !
- Niên Niên!
Châu Châu Kiều Niên với ánh mắt thèm thuồng.
Anh vẫn luôn ăn kẹo. Nghe kẹo là thứ ngon nhất đời.
Lần đó, A Niên đến chơi với , còn mang theo cả một cây kẹo mút.
Mẹ bao giờ cho ăn kẹo, nhưng khi A Niên kẹo mút ngon, khỏi ngắm. Anh cũng ăn.
A Niên đưa cây kẹo mút cho .
Anh cầm lấy cây kẹo mút từ tay A Niên, định cho miệng thử thì chạy như điên đến ném cây kẹo mút !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-685-keo-ngot.html.]
Mẹ đá xa ba mét và quát lớn.
- Mày cố ý đấy. Mày g.i.ế.c mày !
Châu Châu vẫn luôn nhớ cây kẹo mút rơi chân . Nó hồng hào, hệt như môi của Niên Niên.
Lúc đó, chỉ nhặt cây kẹo mút lên ăn. Anh ngại nó bẩn. Anh chỉ kẹo vị như thế nào.
Tuy nhiên, vội vã chạy đến và tát một cái.
Hôm đó, nhốt trong một căn phòng nhỏ tối đen một ngày một đêm. Không nước uống thức ăn, ngất xỉu.
Khi tỉnh , thấy A Niên đang khi tiến gần .
Từ đó trở , bao giờ ăn kẹo nữa.
Anh g.i.ế.c trai làm A Niên lo lắng.
giờ đây, trai dường như hồi phục.
Bất giác, mắt Châu Châu ngấn lệ. Anh Kiều Niên với vẻ mặt ủy khuất và hỏi.
- Niên Niên, thể ăn kẹo ?
Kiều Niên sắp sửa bùng nổ thì vô tình bắt gặp ánh mắt của Châu Châu.
Khao khát.
Cũng chút gì đó khiêm nhường.
Chuyện rốt cuộc là thế nào?
Sao một kiêu ngạo như thể vẻ mặt khiêm nhường đến ?
Lúc , Kiều Niên mới nhận Châu Châu hề hôn . Anh chỉ ăn kẹo thôi.
Anh từng ăn kẹo ?
Lòng Kiều Niên đau nhói cho . Cô đây xảy chuyện gì, cũng tại trở nên như . Cô mỉm .
- Vậy đợi em nhé. Em lấy kẹo cho !
Nói xong, Kiều Niên định dậy thì đột nhiên Cố Châu nắm lấy tay cô.
Kiều Niên sững sờ. Chưa kịp phản ứng gì thì đàn ông kéo xuống nước.
Nước b.ắ.n tung tóe khắp nơi.
Nước trong bồn tắm tràn ngoài.
- Châu Châu, ...
Trước khi Kiều Niên kịp hết câu, đàn ông phủ môi cô bằng môi .
Trước khi Kiều Niên kịp phản ứng, chạm môi cô.
Dần dần, oxy của cô rút cạn. Tâm trí Kiều Niên ngày càng mơ hồ. Dần dần, cô cảm thấy ngạt thở, cơ thể ngày càng yếu ớt. Theo bản năng, cô vòng tay ôm lấy Cố Châu.