Cố Thanh thở dài, ngẩng đầu Lục Châu. Cô dịu dàng .
- A Châu, vì mối quan hệ đây của chúng , thể cho cô một lối thoát ?
Ánh mắt Lục Châu dừng mặt Cố Thanh, ánh mắt tối sầm . Anh mím môi, lạnh lùng .
- Sau nhớ chăm sóc cô thật . Đừng để cô bước chân tòa nhà Vĩnh An nữa.
- Em sẽ làm . - Cố Thanh mỉm , kéo Tô Sinh ngoài.
Hai chân Tô Sinh mềm nhũn như bún, bộ sức nặng đều đè lên Cố Thanh.
Khi Cố Thanh kéo cô ngang Lục Châu, nước mắt Tô Sinh rơi xuống. Cô sợ hãi Cố Thanh.
- Tiền bối!
Kiều Niên trong phòng đàn Cố Thanh và Tô Sinh rời . Cô nhíu mày sâu hơn.
Tô Sinh, vốn là gì, nếu theo, chỉ tổ làm phiền Cố Thanh.
lúc , Kiều Niên thấy Lục Niên hỏi.
- Em Niên, em lấy bản nhạc ở ?
Kiều Niên hồn. Ánh mắt cô dừng khuôn mặt Lục Niên, trong mắt tràn đầy vẻ khó hiểu.
Thật , cô cũng từng thấy bản nhạc ở
Lúc mới đến phòng piano, giai điệu hiện lên trong đầu cô. Cô chỉ dựa ký ức trong đầu để chơi bản nhạc .
Hơn nữa, cô còn Lục Niên là bài hát .
Lục Niên nheo mắt, lo lắng Kiều Niên. Anh Kiều Niên giải thích.
Anh tin rằng Kiều Niên sẽ ăn cắp bất cứ thứ gì, nhưng bài hát đó từ khi còn nhỏ, và từng công bố nó với công chúng. Làm Kiều Niên bài hát ?
Anh Kiều Niên giải thích.
Chẳng lẽ và Kiều Niên thật sự thần giao cách cảm, cùng một giai điệu ?
Thật , chuyện cũng thể.
lúc , Lục Châu bước . Cảm giác lạnh lẽo lập tức biến mất. Anh Kiều Niên với ánh mắt quan tâm, hỏi.
- Niên Niên, em chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-665-khien-trach.html.]
- Em . - Kiều Niên gượng .
Niên Niên?
Lục Niên hồn. Anh khẽ nhíu mày, sang trai.
Người của vẫn đang lo lắng Kiều Niên.
Nếp nhăn mặt Lục Niên càng sâu hơn. Đang định thì thấy trai lên tiếng.
- Vậy thì, nếu ai ức h.i.ế.p em, cứ với . Anh sẽ để em chịu khổ !
- Thật , gì . Hơn nữa, em thể chịu ! - Kiều Niên ngọt ngào.
Lục Niên nhíu mày. Anh nhớ lời xanh ban nãy . Rồi, thấy thái độ của trai đối với Kiều Niên, linh cảm lành.
Sự quan tâm của Cả dành cho Kiều Niên hề hời hợt, cũng kiểu quan hệ thông thường. Đó là sự quan tâm chân thành.
Anh Cả bao giờ quan tâm đến một cô gái đến . Tuy Cả sợ phụ nữ, nhưng từ chối hầu hết các cô gái.
Lục Niên đang chìm đắm trong suy nghĩ thì đột nhiên, một ánh mắt lạnh lùng quét qua. Anh lập tức lấy bình tĩnh và bắt gặp ánh mắt của Lục Châu.
- Tất cả là của em! - Lục Châu lạnh lùng Lục Niên, giọng điệu đầy trách móc!
Lục Niên im lặng.
- Nếu em đuổi theo Niên Niên để hỏi chuyện, Niên Niên nhầm là kẻ cắp? Có ngoài ở bên cạnh, em kiềm chế ?
Lục Niên khẽ nhíu mày.
Lời trai lý, nhưng hình như cưng chiều Kiều Niên hơn?
Nếu nhớ nhầm, Cả ghét Kiều Niên nhất là khi đến MY.
- Anh dặn em bao nhiêu , đừng manh động. Em lớn tuổi mà vẫn cần dạy dỗ! - Lục Châu nhíu mày, tiếp tục mắng mỏ, như thể bất mãn với biểu hiện của Lục Niên.
Nếp nhăn mặt Lục Niên càng sâu hơn. Anh Lục Châu chăm chú, gì.
Khi Kiều Niên thấy Cả mắng Hai, cô vội vàng .
- Anh đừng giận. Thật A Niên giải thích với Tô Sinh . Chỉ là Tô Sinh quá xúc động, lời!
Lục Châu thấy lời Kiều Niên , ánh mắt dừng mặt cô. Vẻ lạnh lùng trong mắt dần tan biến. Anh mím môi một lúc cứng nhắc .
- Em thật thương hại nó!
Lục Châu bất lực Kiều Niên.