- Được , sẽ gửi địa điểm cho em ngay.
Giọng của Lục Niên vẻ thoải mái và vui vẻ. Giọng cao lên, chứng tỏ tâm trạng đang .
Khi Kiều Niên thấy giọng Lục Niên, khuôn mặt yêu nghiệt của Lục Niên hiện lên trong mắt cô.
Khi Hai , chắc chắn sẽ mê hoặc hàng ngàn cô gái trẻ.
Kiều Niên ngẩn , cô khỏi gọi.
- Anh.
Lục Niên sững sờ khi thấy giọng của Kiều Niên. Giọng của cô chút mơ hồ, khiến nhớ đến Đường.
Trước đây, khi Đường ngủ, cô sẽ gọi bằng giọng điệu .
Kiều Niên nhanh chóng lấy tinh thần. Nhận mất bình tĩnh, cô vội vàng .
- Vậy thì . Tối nay em sẽ tìm .
- Được , sẽ đợi em. - Lục Niên gật đầu.
Sau khi Kiều Niên cúp máy, cô thở phào nhẹ nhõm. Cô khỏi mỉm .
- Cô ơi, tối nay cô ngoài ? - Cố Kỳ nghiêng đầu Kiều Niên chăm chú.
Kiều Niên đưa tay nắm lấy tay Cố Kỳ. Cô trở về nhà họ Lục ngay bây giờ, đoàn tụ với gia đình.
cô thể làm .
Không chỉ vì sự an của bản , mà còn vì sự an của trong nhà họ Lục.
Trước khi tìm thấy gia đình, cô phó mặc cho phận.
giờ đây, khi gia đình đang ở ngay mắt mà cô thể nhận, nỗi nhớ nhung khắc sâu trong tim khiến cô nhớ họ da diết.
Cảm giác thật khó diễn tả.
- Ừ, tối nay cô sẽ ngoài. - Kiều Niên mỉm với Cố Kỳ, chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của bé chớp mắt. Cô tự hỏi ruột của Cố Kỳ . Xem cử thêm giúp Cố Kỳ tìm .
- Ồ. - Nghe Kiều Niên , ánh mắt Cố Kỳ dần tối . Cậu cúi đầu đáp, tâm trạng vô cùng buồn bã.
- Sao ? Cháu khỏe ? - Kiều Niên lo lắng Cố Kỳ, đặt tay lên cánh tay Cố Kỳ.
Mạch đập của Cố Kỳ đều, hình như vẫn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-635-bat-tien.html.]
- Cô ơi, tối nay cô kể chuyện cho cháu ? - Cố Kỳ cẩn thận hỏi, ánh mắt tràn đầy mong đợi.
Nói xong, Cố Kỳ cảm thấy bực . Liệu cô Niên Niên ghét vì quá bám dính nhỉ?
- Vậy tối nay cô kể chuyện cho cháu nhé. Thế nào? - Kiều Niên mỉm thương lượng.
Tuy rõ Cố Kỳ con , nhưng cô vẫn thể coi Cố Kỳ như con ruột.
Vẻ mặt u ám của Cố Kỳ biến mất. Cậu ngước Kiều Niên, trong lòng tràn ngập niềm vui.
Kiều Niên dẫn Cố Kỳ ngoài chơi một lúc. Sau đó, cô bảo Cố Kỳ chơi với mấy hầu khác về phía phòng thêu.
Tối nay cô gặp Lục Niên nên thêu túi phúc sớm.
Kiều Niên trong phòng thêu. Nghĩ đến việc Lục Niên gọi điện hôm nay, khóe miệng cô bất giác cong lên.
Đột nhiên, tiếng điện thoại rung lên cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
Kiều Niên liếc tên gọi vội vàng máy. Áp điện thoại tai, cô phấn khởi gọi.
- Anh!
Nghe giọng vui vẻ của Kiều Niên, mệt mỏi trong ngày của Lục Châu như tan biến. Môi bất giác cong lên, giọng dịu dàng.
- Đường, tối nay em rảnh ?
Nụ mặt Kiều Niên cứng , trong mắt thoáng qua một tia nghi hoặc. Cô hiểu tại Cả và Hai mời tối nay. Chẳng lẽ hôm nay là một ngày đặc biệt?
Kiều Niên suy nghĩ một chút hỏi.
- Anh ơi, tối nay việc gì gấp ?
- Không, chỉ ăn tối với em thôi. - Giọng Lục Châu dịu dàng như nước.
Kiều Niên khỏi rơi tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Hôm nay cô ăn cơm với Cả, nhưng cô hứa với Hai .
Tuy nhiên, cô khó mà từ chối cả hai.
Cô đúng là một tham lam. Cô tất cả.
Càng nghĩ, Kiều Niên càng đau đầu. Cô khỏi thở dài.
- Đường?
Kiều Niên đột nhiên tỉnh táo . Mặc dù cô thực sự tách làm đôi và gặp cả Cả và Hai của , nhưng điều thực tế.