Kiều Niên gì. Cô cảm thấy mệnh cũng thật kỳ diệu. Cô ngờ duyên với Cố Châu như .
Bà Cố tiếp tục.
- Nhà họ Cố và nhà họ Lục thường xuyên qua , con cái cũng thiết. Khi hai vị lão gia còn sống, họ thường xuyên đến thăm .
Nói đến đây, ánh mắt của bà Cố dần tối .
Lúc đó, hai vị lão gia lượt qua đời.
Ngay cả cô bé Lục Niên cũng còn nữa.
Cô bé Lục Niên , da trắng nõn nà, đôi mắt to tròn, đáng yêu.
Bà nhớ biệt danh của cô bé là Đường.
Bà nhớ lúc Đường tròn một tháng tuổi, ông cụ Lục bế cô bé đến thăm. Lúc đó, A Châu mới bốn tuổi. Tò mò, nghiêng Đường chớp mắt.
Nhân lúc ai để ý, A Châu nhân cơ hội cắn khuôn mặt mềm mại của Đường.
Đau đớn khiến Đường bật . Lúc đó, A Châu vẫn còn chút tò mò. Anh hiểu tại một con búp bê xinh .
ai ngờ đứa trẻ đáng yêu như ? Cuộc sống của A Châu đó cũng vô cùng khó khăn.
Bà Cố khỏi thở dài. Bao nhiêu năm qua, A Châu sống trong đau khổ. Khi Kiều Niên gả nhà họ Cố, cuộc sống của A Châu dần dần khá hơn.
Điều khiến bà Cố thở dài xúc động là mệnh vẫn ưu ái A Châu. Kiều Niên chỉ thông minh mà y thuật của cô cũng xuất sắc. Biết cô thực sự thể chữa khỏi cho A Châu.
Giờ đây, bà chỉ mong hai đứa trẻ bình an bên , chuyện gì xảy nữa.
Bà Cố nắm tay Kiều Niên. Thấy Kiều Niên cúi mặt xuống, bà nên nhắc đến Đường.
- Niên Niên, chuyện cũ qua . Đường . Bà chỉ thừa nhận cháu là vợ của A Châu. Những lời bà chỉ là cảm nghĩ cá nhân thôi. Khi về già, sẽ luôn nhớ về quá khứ. Từ khi Đường mất tích, nhà họ Lục hủy hôn ước giữa Đường và A Châu, hai trở thành em ruột. Giờ Đường cũng là em gái của cháu. Đến ngày giỗ của con bé, hãy tặng con bé thêm hai nén hương nữa.
Kiều Niên nhận bà Cố đang tự trách . Cô vội vàng mỉm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-629-hon-uoc.html.]
- Bà ơi, chuyện cũ thì để cho qua . Cháu sẽ ý .
Thật , khi bà Cố những lời , cô nhớ đến nhân cách thứ ba của Cố Châu, Cố Xuyên.
Chẳng lẽ Cố Xuyên vì Đường c.h.ế.t nên mới trở nên hoang tưởng và kiểm soát như ?
Kiều Niên quyết định nghiên cứu về chứng rối loạn nhân cách phân ly. Đến lúc đó, cô sẽ hỏi thăm về quá khứ của Cố Châu. Biết cô thể khám phá nguyên nhân hình thành hai nhân cách còn của Cố Châu.
Nghe Kiều Niên , bà Cố thở phào nhẹ nhõm, mỉm .
- Niên Niên, bà cháu là một đứa cháu ngoan ngoãn, lễ phép mà!
Kiều Niên mỉm dịu dàng. Chuyện cũ còn gì đáng bận tâm nữa. Giờ đây, điều cô quan tâm nhất là sức khỏe của Cố Châu.
Trước khi đến phòng bà Cố, cô tìm hiểu về chứng rối loạn nhân cách phân ly. Bây giờ lời của bà Cố, cô càng thêm tin tưởng thể chữa khỏi cho Cố Xuyên.
Cô nóng lòng lật giở cuốn sách.
- Bà ơi, bây giờ cháu về... làm túi phúc cho ngày giỗ của trưởng nữ nhà họ Lục. - Không hiểu , Kiều Niên cảm thấy những lời chút kỳ lạ.
Hôm nay làm thể tự làm túi phúc ?
Lần thêu túi phúc, cô tốn nhiều công sức.
Lúc đó, cô là trưởng nữ nhà họ Lục. Cô chỉ mong con gái lớn nhà họ Lục đầu thai, sống một cuộc đời hơn, nên làm một túi phúc tượng trưng cho sự cát tường.
giờ đây, khi tự tay thêu túi phúc, cô cảm thấy chút kỳ lạ. Tâm tình cũng trở nên phức tạp. Trong giây lát, cô nên làm túi phúc nào.
Bà Cố Kiều Niên trìu mến, gật đầu.
- Cháu ngoan, cháu !
Kiều Niên rời khỏi thư phòng của bà Cố, trở về phòng . Cô cầm máy tính bảng và bước về phía phòng thêu.
Biệt thự nhà họ Cố rộng, hơn trăm gian phòng, còn cả phòng thêu chuyên dụng.