Khi hỏi Trần Thanh, Trần Thanh rằng đỡ về phòng nghỉ ngơi.
lời Cố Kỳ , hình như tự về phòng. Sao bế Kiều Niên về phòng?
Nếu Tiểu Kỳ ấn tượng sâu sắc về chuyện xảy , thì thằng bé thể nào nhớ chuyện gì xảy .
Rốt cuộc là chuyện gì?
Lẽ nào giống hệt ở trong biệt thự ?
Có chuyện gì đó .
Nếu là lạ, thể từ thư phòng về phòng ngủ ?
Đầu óc Cố Châu rối bời.
Lúc , Cố Kỳ một cách đáng thương.
- Vừa lúc cô đến đây, môi cô rách. Chắc chắn là do bố làm trong phòng !
Cố Kỳ tiếp tục.
- Cô hiền lành bụng như , bố thể đối xử với cô như ?
Cố Châu im lặng.
Anh thực sự phản bác thế nào.
Lúc , Cố Châu mới nhận rõ ràng Cố Kỳ khác gì bình thường. Hơn nữa, logic của bé còn tỉ mỉ hơn hẳn những đứa trẻ cùng trang lứa.
Cố Kỳ thậm chí còn thể lừa cả bác sĩ tâm lý nghĩ rằng sinh mắc chứng tự kỷ. Nếu , Cố Kỳ hẳn thông minh xuất chúng. như Kiều Niên , bé là một thiên tài nhỏ.
Là một cha, nghĩ rằng con sinh mắc chứng tự kỷ. Anh nghĩ rằng Cố Kỳ sẽ khó mà sống sót .
lúc , rõ rằng đứa con của chính là một thiên tài nhỏ.
Niềm vui lập tức tràn ngập lồng ngực.
Cố Châu dịu dàng Cố Kỳ, thấy vẻ mặt bất mãn của Cố Kỳ.
- Chỉ yêu mới cắn môi yêu. Hứ! - Như một vị thẩm phán, Cố Kỳ đưa phán quyết cuối cùng chỉ bằng một câu .
Cố Châu im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-621-xin-loi.html.]
Cố Kỳ Cố Châu chớp mắt, chờ đợi phản ứng của . Cậu chỉ hiểu tại bố im lặng.
Vừa , rõ ràng là bố bế cô phòng, thậm chí còn cắn cả miệng cô. Nghe khác , cô lẽ sẽ sớm sinh em Niên Nhi.
Trong thoáng chốc, Cố Châu ngờ nhận nhiều thông tin đến . Đầu óc rối bời.
Hình như Cố Kỳ đúng. Anh nhắc đến Niên Nhi sinh nhật ba tuổi của bé.
lúc đó, và Niên Nhi từng gặp . Làm cái tên Niên Nhi?
Anh nhớ rõ ràng đêm đó uống quá chén và ngủ vì rượu. Còn những chuyện khác, nhớ gì cả.
Lời của Cố Kỳ khiến chú ý.
Cố Kỳ là một đứa trẻ, bao giờ dối. Hơn nữa, dù Cố Kỳ dối, cũng thể dối như thể đó là sự thật. Điều chứng minh lời Cố Kỳ là thật.
Bấy giờ Cố Châu mới nhận Cố Kỳ đây thích mặc đồ nữ. Có lẽ là do những lời lúc . Cậu bé cố tình mặc đồ nữ và cải trang thành một cô gái nhỏ.
Tên bác sĩ lang băm đó thực sự rằng Cố Kỳ rối loạn nhận thức giới tính.
Tuy nhiên, nhớ bất cứ điều gì Cố Kỳ .
Anh đau lòng cho Cố Kỳ. Anh kéo Cố Kỳ lòng và nhẹ nhàng đặt đầu lên đầu .
- Bố xin .
Cố Kỳ cảm thấy một làn sóng ấm áp bao trùm lấy . Mắt nóng lên. Cậu cố gắng ngẩng đầu lên để ngăn nước mắt rơi. Cơ thể căng cứng, và im lặng.
Cái ôm của cha thật ấm áp.
Đây là điều duy nhất Cố Kỳ cảm thấy.
- Xin , Tiểu Kỳ. Có lẽ bố bệnh . Bố đang gì cả. Bố chỉ con thôi. Bố thương con nhất. Bố bất kỳ Niên Nhi nào cả. - Cố Châu càng thêm đau lòng cho Cố Kỳ.
Cố Kỳ chớp mắt ngây thơ, lông mày nhíu chặt. Nỗi uất ức trong mắt hiện rõ mồn một.
- mà bố ơi, lúc bố mơ, bố cứ gọi Niên Nhi suốt đêm.
Cố Châu im lặng.
Lời của Cố Kỳ khiến Cố Châu nhận điều gì đó. Từ khi nào mà gọi là "Niên Nhi"? Sao trong mơ gọi cô chứ?
Hơn nữa, ấn tượng gì về điều đó.