Tuy nhiên, điều đó quan trọng. Cô diện mạo của Đông Hoa .
Có lẽ chỉ cô mới bí mật nhỏ !
Đông Hoa chắc chắn là Lục Châu!
Cô bằng chứng.
Lần đó, đàn chị vô tình say rượu, cô nhân cơ hội thôi miên chị .
Đàn chị thể tùy tiện đưa cho cô một bản album phiên bản giới hạn của Đông Hoa . Nếu , đàn chị thể Đông Hoa .
Kể từ khi bài hát của Đông Hoa , cô yêu say đắm. Cô coi bài hát như một phần cuộc sống của .
Cô cũng ngày càng tò mò về việc Đông Hoa là ai. Vì , khi cơ hội, cô bắt đầu tìm kiếm sự thật.
- Đàn chị, chị Đông Hoa ?
- Hừm.
- Đông Hoa là ai?
- Lục sư ...
Khi cô hỏi câu , tim cô hồi hộp đến mức nhảy khỏi lồng ngực. Hơi thở cũng dồn dập hơn.
Lục sư .
Đàn chị thiết với Lục Châu, hai là bạn học.
Lúc đó, cô choáng váng.
Ban đầu, cô coi Đông Hoa như thần tượng, như một vị thần, như một vị tiền bối. Đó là bởi vì cô cảm thấy Đông Hoa thể là một ông lão.
Dù cô thích nhạc của Đông Hoa đến , cô cũng bao giờ thích ông .
Tuy nhiên, khi Đông Hoa chính là Lục Châu, cô thể bình tĩnh .
Lục Châu.
Anh là một nhân vật nổi tiếng ở An Thành. Hồi trẻ, vô cùng giàu .
Trên đời hiếm đàn ông nào giàu , quyền lực, tài giỏi.
Môi Tô Sinh cong lên. Khi nhận thần tượng ngưỡng mộ là một thiết với , cô thể giữ bình tĩnh nữa.
Mỗi bài hát Đông Hoa sáng tác đều khắc sâu trong lòng cô.
Hình như chỉ cô mới phận thật sự của Đông Hoa . Cô tay . Cô hạ gục Đông Hoa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-605-kinh-ngac.html.]
Nghĩ đến đây, ánh mắt Tô Sinh tràn ngập niềm vui.
Kiều Niên vô tình liếc nụ mặt Tô Sinh. Trông cô như ăn trộm mật ong. Chỉ phụ nữ đang yêu mới vẻ mặt như .
Kỳ lạ. Bài hát rõ ràng buồn. Sao cô vui vẻ như ?
Chẳng lẽ sở thích âm nhạc của Tô Sinh vượt xa thường ? Chẳng lẽ cô đạt đến cảnh giới mà tâm hồn và âm nhạc thể yêu ?
Đây là điều thường thể làm .
Kiều Niên khỏi mỉm . Không hiểu , cô cảm thấy chút tự hào. Âm nhạc của Hai yêu thích.
Tô Sinh lái xe. Khi xe tiến biệt thự nhà họ Cố, vẻ mặt thư thái của cô dần biến mất. Cô lo lắng hỏi.
- Cô Kiều, chúng cần xuất trình giấy tờ tùy khi ?
- Không cần . Cứ cho là . - Kiều Niên mỉm . Bảo vệ của biệt thự nhà họ Cố quen cô . Không cần xuất trình giấy tờ tùy .
Tô Sinh mỉm lịch sự, vẫn còn cảm thấy bất an.
Xe chạy êm.
Tô Sinh càng lái càng cẩn thận. Khi sắp đến biệt thự nhà họ Cố, cô thấy một trạm kiểm soát an ninh từ xa. Tim cô như nhảy ngoài.
Khi bảo vệ thấy một chiếc xe lạ, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc. Anh lập tức dậy chuẩn chặn xe.
khi xe đến gần, thấy Kiều Niên ở ghế phụ. Anh từ từ xuống.
Tô Sinh đương nhiên thấy tất cả hành động của bảo vệ. Một thoáng bối rối thoáng qua trong mắt cô. Chẳng mấy chốc, cô nhận chắc hẳn là do bảo vệ thấy Kiều Niên.
Lần , bảo vệ hề ngăn cản cô. Lúc Tô Sinh mới nhận địa vị của Kiều Niên ở nhà họ Cố hề thấp.
Cô mỉm , dò hỏi.
- Vào biệt thự nhà họ Cố dễ dàng như ?
- Tôi là bác sĩ của Nhị thiếu gia nhà họ Cố. Tôi thường xuyên đến đây, nên bảo vệ đều . - Kiều Niên bình tĩnh giải thích.
Tô Sinh ngạc nhiên. Rồi cô hỏi với vẻ tin.
- Vậy cô cũng là bác sĩ ?
- Vâng, nhưng bác sĩ tâm lý. Tôi hy vọng bác sĩ Tô thể xem xét tình trạng sức khỏe tâm thần của Tiểu Kỳ. - Kiều Niên mỉm .
- Không vấn đề gì. - Tô Sinh tươi rói. Cô quen thuộc với phương diện .
Xe dừng biệt thự. Tô Sinh và Kiều Niên bước khỏi xe và .
Đây là đầu tiên Tô Sinh đến biệt thự nhà họ Cố huyền thoại.