Cố Châu liếc Cố Kỳ đang giường, trong mắt thoáng hiện vẻ áy náy.
Cố Kỳ từ nhỏ cha chăm sóc. Trước đây, thậm chí thằng bé còn bảo mẫu ức hiếp, tính cách gần như sa đọa. Nếu tình cờ bắt gặp, lẽ cuộc đời thằng bé ả bảo mẫu hủy hoại .
Hai mà làm thất vọng nhất trong đời chính là Cố Kỳ và .
Có lẽ việc Cố Kỳ xuất hiện liên quan đến . Thật , dùng cả đời để báo đáp cô, nhưng...
Cố Châu liếc Kiều Niên, tự nhiên thấy vẻ ngạc nhiên trong mắt cô. Anh một cảm giác kỳ lạ.
Trước khi gặp Kiều Niên, từng nghĩ đến chuyện tái hôn.
khi kết hôn với Kiều Niên, từng nghĩ đến chuyện ly hôn nữa.
Nếp nhăn mặt Cố Châu càng sâu hơn. lúc , tiếng gõ cửa.
- Chăm sóc thằng bé . Anh sẽ ngay. - Nói xong, Cố Châu bước ngoài.
Kiều Niên Cố Châu rời . Không hiểu , cô cảm thấy nét mặt của Cố Châu gì đó , như thể đang cố giấu điều gì đó.
Cố Châu đang che giấu điều gì đó ?
Kiều Niên khẽ nhíu mày. Cô mơ hồ cảm thấy điều Cố Châu đang che giấu thể quan trọng.
Cố Châu bước khỏi phòng, ở hành lang. Anh lo lắng liếc cửa, thu ánh mắt , hạ giọng, như sợ làm phiền Cố Kỳ đang ngủ.
- Có chuyện gì ?
- Có tin tức về Đại thiếu gia. - Trần Thanh hạ giọng .
- Một năm , thấy Đại thiếu gia đường phố MY, nhưng ở xa. Chỉ một tấm ảnh.
Nói xong, Trần Thanh đưa cho Cố Châu xem ảnh trong điện thoại.
Hàng mi dài của Cố Châu rũ xuống. Nhìn thấy hai bóng mờ ảo trong ảnh, lập tức nhận đàn ông mặc áo sơ mi trắng chính là đại thiếu gia nhà họ Cố, cả của .
- Còn tin tức gì nữa ? - Cố Châu bình tĩnh hỏi.
Tấm ảnh chỉ thể ám chỉ đó vẫn còn sống một năm . Không nghĩa là bây giờ vẫn còn sống.
- Không. Năm ngoái, MY loạn lắm. Không đại thiếu gia bỏ . - Trần Thanh cẩn thận, sợ Cố Châu sẽ nổi giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-560-mua-tinh-trung.html.]
- Tiếp tục điều tra.
Nói xong, Cố Châu đẩy cửa. Vừa đặt tay lên tay nắm cửa, dường như nghĩ điều gì đó, Trần Thanh.
- Điều tra cho kỹ. Đừng chuyện với lão phu nhân.
Trần Thanh gật đầu.
Cố Châu phòng ngủ, thấy Kiều Niên đang chằm chằm. Anh thờ ơ chỗ khác, ánh mắt rơi mặt Cố Kỳ.
- Cảm ơn em chăm sóc thằng bé .
- Em thích thằng bé. Chăm sóc nó dễ như ăn bánh. - Kiều Niên nghĩ rằng Cố Kỳ thể sẽ thất vọng vì tìm thấy khi tỉnh dậy, nên hỏi Cố Châu thêm manh mối.
- Anh manh mối gì về thằng bé ? Em thể giúp tìm cô . Số đông thì mạnh hơn. Có lẽ chúng thể tìm thấy cô sớm hơn!
Cố Châu dừng một chút. Anh thể để Kiều Niên chuyện gì xảy đêm đó.
Hơn nữa, gì về của Cố Kỳ.
- Không.
- Cái gì? - Kiều Niên sững sờ.
- Không manh mối thông tin gì cả!
Kiều Niên sững sờ. Làm một còn sống sinh con thể biến mất một dấu vết?
- Vậy hỏi cha của Cố Kỳ ? Anh hẳn gì về mà ngủ cùng chứ?
- Anh cũng .
- Chuyện ...
Kiều Niên đột nhiên nghĩ đến điều gì đó. Cô ngẩng đầu Cố Châu, gật đầu.
- Em hiểu . Cô mua tinh trùng, đúng ?
Cố Châu nghĩ thầm: "Anh nghèo đến ?"
Kiều Niên tiếp.
- Nếu cô mua tinh trùng, lẽ thực sự gì về phụ nữ đó. Bệnh viện ghi chép thông tin của phụ nữ đó ?